Edit: zhuu
Chương 18:
Lúc đi thang máy Lâm Nhiên dựa về phía vai Lý Triết, vẻ mặt mệt mỏi, lải nhải: "Lái xe hai tiếng mệt quá đi, hơn nữa cả đường đi tai tôi chưa từng được yên tĩnh luôn, anh không biết mẹ tôi với dì Lệ nói nhiều đến mức nào đâu, nói từ lúc cháu nội còn ở trong bụng mẹ đến lúc lên đại học luôn, cháu còn chưa sinh ra cơ mà."
Lý Triết đứng thẳng người để cho Lâm Nhiên dựa vào, chút xíu trọng lượng đè lên vai y kia truyền đến sự tin tưởng và thân mật.
"Con anh cậu là con trai hay là?" Giọng nói của Lý Triết êm dịu.
Trước đó lúc Lâm Nhiên giới thiệu những thành viên trong gia đình mình với Lý Triết có nhắc đến có một người anh trai nên Lý Triết mới biết.
"Là cháu nội của dì Lệ, con của anh Kiêu, tôi từng nhắc anh Kiêu với anh rồi nhỉ? Anh Kiêu với Văn Văn là anh em."
Lâm Nhiên lần lượt kể từng người thân bà bạn bè của mình cho Lý Triết, thật ra cậu cũng không rõ tại sao mình lại làm thế, có lẽ là hy vọng có một ngày cậu có thể giới thiệu Lý Triết cho bạn bè của mình.
Lý Triết trả lời: "Nhắc rồi."
Lúc này thanh máy dừng lại ở lầu 1, cửa thang máy mở ra, một người phụ nữ một tay bế con một tay đẩy xe nôi, Lý Triết lập tức tiến lên giúp người phụ nữ đẩy ra vào thang máy.
Người phụ nữ nói cảm ơn với Lý Triết, Lý Triết bảo không cần khách sáo.
Người phụ nữ đứng ngay bên cạnh Lâm Nhiên, Lâm Nhiên ngó lên đùa với em bé, chơi mắt to trừng mắt nhỏ với nó, có thể nhìn ra được cậu rất thích trẻ con.
Người phụ nữ rời đi ở lầu 6, trong thang máy lại còn lại Lâm Nhiên và Lý Triết.
Thang máy chầm chậm di chuyển lên trên, Lâm Nhiên dựa lưng vào tường, nhìn số tầng đang tăng lên, cậu tiếp tục dong dài: "Mẹ tôi với dì Tịnh định tuần sau rủ mấy chị em của hai bà đi ngâm suối nước nóng, cũng không biết là họ thích khách sạn suối nước nóng này hay thích ông chủ Hàn của khách sạn nữa."
Lúc ở khách sạn suối nước nóng mẹ với dì Lệ chơi thật sự rất vui vẻ hơn nữa ông chủ Hàn của khách sạn vừa nhiệt tình lại thân thiện, rất được khen ngợi.
Nhớ tới lúc ăn lẩu Hàn Diên Chương từng giúp cậu giải vây, Lâm Nhiên nói: "Hàn Diên Chương đúng thật là rất được khách hàng hoan nghênh, thật sự là người bạn của chị em phụ nữ luôn, tôi cũng cảm thấy hình như anh ấy có một loại năng lực đặc biệt có thể nhìn ra được mong muốn trong lòng của mỗi người."
Lý Triết hỏi: "Xem trang trí của khách sạn, là khách sạn mới mở à?"
Lâm Nhiên nói: "Mới khai trương năm ngoái, làm ăn vẫn luôn rất phát đạt."
Thang máy đến tầng Lý Triết ở, hai người một trước một sau ra khỏi thang máy, Lâm Nhiên đi theo sau Lý Triết không chút để ý nói: "Sau này tôi phải học tập anh ấy nhiều hơn, học người ta kinh doanh thế nào."
Hai người đi đến cửa nhà Lý Triết, y mở cửa nhà ra, nghiêng người để Lâm Nhiên vào trước sau đó mình mới đi vào.
Cửa nhà vừa đóng lại bỗng nhiên Lý Triết chặn Lâm Nhiên ở sau cửa, một tay y chống lên tường, ngăn đường đi lại.
Lâm Nhiên không hiểu chuyện gì, cậu còn chưa kịp phản ứng lại thì Lý Triết đã cúi đầu hướng mặt về phía cậu, Lâm Nhiên thì trợn tròn mắt còn biểu cảm của Lý Triết lại rất nghiêm túc.
"Cậu thích Hàn Diên Chương à?"
"Hả?"
Lâm Nhiên lộ ra biểu cảm khó hiểu, cậu không thèm suy nghĩ đã hỏi lại: "Tại sao tôi phải thích anh ta?"
Có chỗ nào đó sai sai, tự nhiên Lâm Nhiên cảm thấy hoảng hốt không rõ lý do, cậu tránh đi ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình của Lý Triết, tim đập nhanh hơn, nghĩ thầm: Quả nhiên Lý Triết biết rồi!
Đêm Ngụy Kiêu kết hôn, Lâm Nhiên say rượu, lúc đó Lý Triết đón cậu, dưới tình huống đã say Lâm Nhiên từng nhắc đến sự mê muội của mình đối với Ngụy Kiêu.
Cho đến tận bây giờ Lâm Nhiên cũng chưa chắc được, Lý Triết có biết cậu là gay không?
Không dám nhìn mặt Lý Triết, cậu cúi đầu, căng thẳng nắm chặt nắm tay, lắp bắp hỏi: "Anh anh biết tôi là..."
Giọng nói run run, không cách nào nói tiếp.
Khi còn học đại học từng có một người bạn chơi khá thân, sau khi đối phương biết cậu là gay thì xa cách với cậu, giống như là người dưng tình bạn cũng hoàn toàn không còn nữa.
"Biết."
Giọng nói của Lý Triết thế nhưng lại bình tĩnh ngoài dự đoán.
Lâm Nhiên cảm giác được cằm mình bị nâng lên, cậu mở to hai mắt, nhìn thấy gương mặt đang dần phóng đại của Lý Triết tiếp đó Lý Triết hôn cậu.
Cậu như chế đứng, đại não nhất thời không xử lý được tình huống đột ngột như thế, đầu óc Lâm Nhiên giờ cứ như hồ nhão, không cách nào suy nghĩ nổi.
Môi Lý Triết rời khỏi rồi nhưng Lâm Nhiên vẫn đang ở bên trong khiếp sợ, thứ phản ứng trước tiên chắc là nhiệt độ cơ thể cậu, nhiệt độ cơ thể tăng vèo lên, mặt Lâm Nhiên nhanh chóng đỏ thành màu gan heo.
Lúc này Lý Triết rõ ràng cũng không dễ chịu, y thu lại cánh tay đang chống lên cửa lùi về sau mấy bước, chừa cho Lâm Nhiên chút không gian, qua một lúc y mới tiến lại gần dò hỏi: "Em không sao chứ?"
Lâm Nhiên ngẩng đầu, trên môi vẫn còn lưu lại xúc cảm của Lý Triết, gương mặt đỏ ửng cũng chưa hoàn toàn dịu đi, cậu báo đúng sự thật: "Xảy ra đột ngột quá."
Cố gắng làm mình bình tĩnh lại, ánh mắt Lâm Nhiên trong veo như hồ nước nhìn chằm chằm Lý Triết: "Anh thích em à?"
Đổi thành Lý Triết mặt hơi ửng đỏ, người luôn tiêu sái như y giờ lại có hơi ngại ngùng: "Chắc là vậy, thật ra tôi vẫn chưa chắc chắn."
Hôn cũng hôn rồi, giờ nói là chưa chắc chắn có phải là quá muộn rồi không?
"Lúc tôi hôn em, em cảm thấy thế nào?"
Vấn đề trực tiếp như thế làm cho khuôn mặt Lâm Nhiên lại nóng lên, cậu rất thành thật: "Cảm thấy cũng không tệ lắm."
Lý Triết cười nói: "Tôi cũng cảm thấy không tệ."
Hai người nhìn nhau cười.
Lâm Nhiên cảm thấy rất hạnh phúc, rất không chân thật giống như đang nằm mơ vậy.
Phần không thật này làm Lâm Nhiên ngồi ở sofa ngẩn ra, có thể nhìn thấy nó đã tác động rất lớn đến cậu.
Ngược lại Lý Triết tự nhiên giống như là không có chuyện gì xảy ra, y thay đồ ngủ, ôm gối và chăn từ trong phòng ngủ ra.
Ngồi xuống bên cạnh Lâm Nhiên, Lý Triết hỏi: "Đang nghĩ gì đó?"
Lâm Nhiên ôm chặt gối trong ngực, nhìn thẳng vào gương mặt đang sát đến gần của Lý Triết, thật ra cậu đang suy nghĩ: "Không phải em đang nằm mơ chứ? Không thể tin nổi, thế mà em bẻ cong trai thẳng rồi."
"Nói gì đâu không vậy hả."
Lý Triết nhíu mày, y áp sát lại, giương khóe miệng: "Cần tôi hôn em một cái nữa cho em xác định là thật hay giả không?"
Lâm Nhiên nghiêm túc gật đầu.
Lý Triết lại hôn Lâm Nhiên lần nữa, cậu kéo gối ra vươn tay ôm chặt lấy Lý Triết, hai người ôm hôn nhau.
Hôn môi với Lý Triết làm Lâm Nhiên kích động đến mức cả đêm đều không ngủ yên, nằm trên giường lăn qua lộn lại, lúc thì vui đến mức nằm cười ngu, lúc thì kích động đến mức cắn một góc chăn.
Cửa phòng bị đẩy ra, Lý Triết thò người vào, nhìn ga giường bị cậu cọ đến mức rủ xuống sàn cùng với một cái gối đã rơi xuống, y lắc đầu dùng giọng điệu nuông chiều nói: "Mấy giờ rồi còn không chịu ngủ nữa."
"Lý Triết, em vui quá rồi, hoàn toàn không ngủ được!"
Cậu hưng phấn huơ tay múa chân giống y như trẻ con.
Lý Triết nhìn tên nhóc đang nằm trên giường mình, mặc đồ ngủ của mình còn đang tươi cười này, y đè trán bó tay chịu thua, giọng nói có thể nói là vô cùng dịu dàng: "Ngủ sớm một chút, mai còn phải đi làm."
Cửa phòng nhẹ nhàng đóng lại, Lý Triết đưa lưng về phía cửa đứng thẳng, cảm giác tim mình đang đập dữ dội, y che ngực đi về phía sofa, làm cho tốc độ tim đập trở lại bình thường.
Bản thân vốn đã không phải người trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm sinh hoạt, trước đây y cũng đã từng yêu đương nhưng cái loại cảm giác này rất mới mẻ, đây là thứ được gọi là động lòng đấy à?
Một cuộc họp mà Lý Triết xem đồng hồ mấy lần, khi vừa kết thúc cuộc họp thì y là người đầu tiên ra khỏi phòng