(Đang edit)
NGOÀI HIỆN THỰC
Tác giả: Dạ Dực (Tương Chí Dạ)
Người edit và beta: Cà phê hòa tan
Bản edit là phi lợi nhuận, chưa có sự cho phép của tác giả và chỉ được đăng duy nhất trên blog Cà phê hòa tan. Khi có ý định mang truyện đi, xin hãy ghi credit tên tác giả và người convert cũng như người edit. Đừng ngần ngại inbox hoặc comment hỏi xin khi reup vì mình rất dễ tính, xin cảm ơn rất nhiều.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chương 41: Châu Âu, bảy.
Trong vườn Tây, ở chi nhánh đội thứ hai, Trì Thác đang nộp báo cáo công việc gần đây lên cho Hạng Cảnh Trung.
"Mấy bữa nay cậu có đấu tay đôi với Nhiễm Văn Ninh khá nhiều lần đấy nhỉ. Theo cậu, thực lực của cậu ta bây giờ có thể đạt đến mức độ như nào rồi?"
Hạng Cảnh Trung nhận lấy phần báo cáo kia từ tay Trì Thác.
Trì Thác bắt đầu nghĩ suy về mấy biểu hiện của Nhiễm Văn Ninh trong Dear Anna, thật ra đến anh mà cũng khó lòng nói rõ được một vài chuyện. Trước đó, hành vi của Nhiễm Văn Ninh trong Dear Anna quá kì lạ, thế nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến phán đoán của Trì Thác. Anh trả lời: "Chuyện này còn phải xem đối thủ của cậu ta là ai nữa cơ."
"Ý cậu là cậu ta chỉ có thể đánh thắng người yếu hơn mình thôi đó hả?" Hạng Cảnh Trung cũng không biết rõ tình hình giao lưu bên Anh hiện giờ ra sao nữa, hình như Nhiễm Văn Ninh vẫn còn chưa ra tay, tới tận bây giờ mà anh ta vẫn còn chưa nhận được bất kì một tin tức nào bên Nhiễm Văn Ninh hết.
Trì Thác lắc lắc đầu. Vì đột nhiên sực nhớ lại lời đánh giá của Lâm Nhất dành cho Nhiễm Văn Ninh từ hồi xưa lắc xưa lơ, anh mới diễn giải nguyên văn câu nói của người kia: "Nhiễm Văn Ninh rất giỏi chó cùng rứt giậu."
"Cái này người ta hay nói là gặp mạnh thì lại càng mạnh đấy ha."
Sau khi nở một nụ cười, Hạng Cảnh Trung mới sửa lại lời giải thích này cho xuôi tai hơn một chút giùm Nhiễm Văn Ninh.
"Thì cũng như nhau cả thôi. Tuy bình thường không nhìn ra nổi, thế nhưng hồi tụi tôi còn ở trong 'Hoa trong gương, trăng trong nước', giới hạn thực lực của cậu ta cực kì cao." Bàn giao công việc xong xuôi, Trì Thác mới định rời đi.
Trước khi bước ra khỏi ngưỡng cửa, Trì Thác có quay đầu lại, sau đó nói với Hạng Cảnh Trung một câu chốt: "Mong anh ráng mỏi mắt trông đợi ha."
Trong mộng cảnh công năng "Colosseum", tinh thần lực của Nhiễm Văn Ninh là 4005, năng lực nhận biết 321.
Hai nhân viên hôm qua cũng tham dự hồi giao đấu hôm nay. Sau khi yên vị ổn định tại một phần khán đài cao cao, bọn họ mới bắt đầu làm tròn trách nhiệm giám sát của mình. Nhiễm Văn Ninh cứ có cảm giác rằng bọn họ thả lỏng khá nhiều, chắc có lẽ là vì hôm nay chỉ có một tên Nhiễm Văn Ninh không quan trọng mà thôi.
Os đang mải miết tán gẫu với Chu Chi Ngang, họ chủ yếu đang bàn về chuyện ngày hôm qua. Y cứ xuýt xoa mãi, bảo rằng tiếc thay, bên họ chẳng thể nào ép Chu Chi Ngang sử dụng thực lực thật của mình cho được. Sự chú ý của Abigail cũng đang đặt cả lên người Chu Chi Ngang, loại trường năng lượng nữ hoàng băng giá trên người cô nàng càng thêm mãnh liệt hơn cả hôm qua, trông cứ như thể chưa hoàn toàn nguôi giận vậy.
Nhiễm Văn Ninh có thể hiểu tâm tình của Abigail hiện giờ. Dù sao thì cô gái này cũng là một nhân viên cấp cao, thế mà lại bị ép sử dụng năng lực với nhiều hạn chế trong mộng như vậy, cuối cùng, cô nàng cũng chẳng thể hoàn thành trót lọt nhiệm vụ được bên chi nhánh Anh giao cho mình. Nhiễm Văn Ninh đoán rằng khi quay về, Abigail có thể còn sẽ bị lãnh đạo phê bình nữa cơ.
Tuy nhiên, Nhiễm Văn Ninh cảm thấy mình vô hình kinh khủng khiếp, cậu bị bỏ xó bên ngoài vòng tròn ba người này, cũng không tài nào góp vui dù chỉ là một câu. Lần này, Os cũng chẳng muốn giả bộ nhiệt tình nữa, y cũng chẳng buồn nhìn thẳng vào Nhiễm Văn Ninh đương đứng chong ngóc ở một bên.
Nhiễm Văn Ninh thở dài một tiếng. Cậu quay đầu lại, liếc nhìn hai nhân viên đại diện cho chi nhánh châu lục, một người trong số họ đại diện cho chi nhánh Châu Á, người còn lại đại diện cho chi nhánh Châu Âu. Hai người kia có lẽ cũng đã cảm nhận được tầm mắt của Nhiễm Văn Ninh, thế nhưng cả hai người bọn họ đều chọn lơ đẹp ánh nhìn của cậu.
Mình chẳng có bất kì một loại quyền nói chuyện nào hết, cũng thật sự vô hình quá đi mất.
Nhiễm Văn Ninh không rõ trước đây có ai từng trải qua mấy chuyện giống hệt như cậu hay chưa, nói túm lại thì hiện giờ, cậu chỉ đứng im ru như thóc trong giấc mộng này mà thôi, tác dụng cụ thể của cậu chắc cũng gần giống vị anh em tượng đá đứng ở một bên lắm rồi.
Sau khi tán gẫu xong xuôi, ba vị đại thần mới sực nhớ còn tòi ra thêm một tên Nhiễm Văn Ninh nữa. Cậu cảm thấy mình y chang như một solo player, chẳng có bất kì một người bạn nào chịu quan tâm tới cậu sất.
"Cậu đang ở bậc thứ hai nhỉ, vậy cậu có thể sử dụng toàn bộ sức lực nhé, hôm nay là một cơ hội rất hiếm có, bình thường cũng không có mấy ai ở cấp bậc này chịu giao đấu với cậu đâu ha."
Một lần nữa, Os lại lộ ra một nét cười bên môi, trông y cứ như thể rất nhiệt tình vậy.
Sau khi bước lên phía trước mấy bước, Abigail chỉ liếc mắt nhìn Nhiễn Văn Ninh một cái, xong xuôi lại nhìn về phía Chu Chi Ngang tiếp. Tuy nhiên, cô nàng này cũng vẫn khá có trách nhiệm, vẫn còn nhớ kĩ nhiệm vụ của mình hôm nay, vì thế, cô mở lời với Nhiễm Văn Ninh: "Đàn em, gắng sử dụng thực lực ha."
Do chẳng biết mình nên ra tay tới mức nào, Nhiễm Văn Ninh mới lơ ngơ ngóng về phía Chu Chi Ngang, nhưng Chu Chi Ngang chỉ đáp lại cậu bằng một cái phất tay nho nhỏ. Vì vậy, cả Nhiễm Văn Ninh và Abigail đều đứng im lìm trên đấu trường thật lâu, cũng chẳng có bên nào sử dụng năng lực trước cả. Thậm chí một trong số hai vị nhân viên trên khán đài còn phải phát ra mấy tiếng ngáp ngắn ngáp dài.
"Nếu cậu ra tay trước, tôi có thể khống chế mức độ sử dụng năng lực của mình." Abigail đan hai tay vào nhau, sau đó mới lên tiếng bảo cậu như vậy.
Do không biết nên ra tay ở mức nào, Nhiễm Văn Ninh lại đưa mắt sang ngó Chu Chi Ngang. Chu Chi Ngang nở một nụ cười tỏ ý bó tay hết cách, sau đó mới nhờ Os bảo Abigail ra tay trước đi thôi.
"Vậy tôi ra tay trước nhé."
Sau khi nhận được chỉ thị từ Os, Abigail mới đánh ra một tia công kích bằng ý thức rất đỗi bình thường.
Thế nhưng chuyện xảy ra tiếp theo lại vượt xa khỏi suy đoán của Abigail. Sau khi nghiêng thân mình một chút xíu, Nhiễm Văn Ninh đã né khỏi tia công kích được cô thảy ra rồi. Cái cậu trai ở bậc thứ hai này thế mà lại có thể tránh né như vậy?
Nhiễm Văn Ninh vò đầu mấy cái, cái thứ này thậm chí còn dễ né hơn tia sáng của Trì Thác nữa, thật ra cậu cũng có thể hoàn toàn đỡ lấy nó. Trong lịch sử đưa đầu chịu đánh của Nhiễm Văn Ninh, sức sát thương của thứ này thậm chí còn chẳng thể leo nổi đến top 100.
Abigail nở một nụ cười gằn. Hôm qua, cô đã đâm đầu tông phải một bức tường bên Chu Chi Ngang rồi, hôm nay, cô chỉ muốn sử dụng phần công kích ý thức bình thường của bản thân để áp chế cái tên bậc thứ hai trước mặt mình thế thôi, ai ngờ đâu Nhiễm Văn Ninh lại không yếu như vẻ bề ngoài như vậy.
Abigail dứt khoát giao đấu với Nhiễm Văn Ninh một cách thật nghiêm túc. Tuy thế mạnh của cô nàng là tấn công tầm xa, cô cũng thừa sức đánh cận chiến với một tên đàn em hiện đang ở bậc thứ hai như thế.
Tuy nhiên, cái tên Nhiễm Văn Ninh trước mặt cô nàng thế mà lại bắt đầu linh hoạt né tránh, chẳng khác nào một con lươn hết. Các chuỗi động tác kia của cậu trôi chảy tựa như đã in hẳn vào trong tiềm thức rồi hay sao đấy, trông cậu cứ như thể có thừa khả năng tách khỏi các loại công kích mà chẳng cần phải gồng mình lên né tránh vậy.
"Cậu có nhiều kinh nghiệm thực chiến lắm à?"
Sau khi ngừng tay, Abigail mới hỏi Nhiễm Văn Ninh như thế.
Nhiễm Văn Ninh nghĩ rằng mình vốn chẳng có tí kinh nghiệm nào sất, cùng lắm thì chỉ có rèn luyện với mấy tên đồng đội nhà mình hơi bị thường xuyên tí xíu mà thôi, trong ấy có Lâm Nhất, Ngô Côn Phong và Trì Thác. Trong số những người này, Nhiễm Văn Ninh chỉ hiểu rõ mỗi thực lực của Trì Thác trong vòng tròn nghề nghiệp thôi à.
"Thật ra thì không có đâu ạ."
Nhiễm Văn Ninh đáp lời Abigail chắc nịch như vậy.
Abigail tiếp lời cậu: "Cậu đừng mãi phòng thủ như thế hoài, ra tay đi chứ."
"Được thôi."
Nhiễm Văn Ninh chẳng biết vật lộn kiểu gì hết, vì vậy, cậu bắt đầu cụ hiện vật thể của riêng mình.
Sau khi tay phải của Nhiễm Văn Ninh hơi nâng lên một chút, một nhúm sương trắng đã chợt xuất hiện, sau đó vây xung quanh lòng bàn tay cậu. Trong lúc nhẹ nhàng xoay vần, chúng dần dần có hình có dạng. Sắc trắng của nhúm sương này từ từ sẫm màu xuống, cuối cùng, chúng đã trở thành một cây dù đen có cấu tạo vô cùng đơn giản.
Tuy không quá cầu kì, thế nhưng cây dù đen trên tay cậu đã được chế tạo rất tỉ mỉ. Nó thậm chí còn được làm từ nhiều vật liệu khác nhau, cán dù được tạo thành từ một loại kim loại không hề phản quang, tán dù lại được làm từ một loại chất liệu rất bóng loáng.
Nếu có thể cụ hiện được một thứ phức tạp như vậy, Nhiễm Văn Ninh đã có thể được xếp vào nhóm người đang ở đỉnh cao của bậc thứ hai, thậm chí còn có thể được xếp vào bậc thứ nhất. Ngay sau khi nhìn thấy cây dù kia, Abigail đã ý thức được rằng cậu hậu bối trước mắt mình chắc chắn có gì đó sai sai, xem ra, suy đoán của Os hoàn toàn chính xác.
Abigail đưa mắt nhìn về phía những người đang ngồi trên khán đài. Đúng thật là như vậy, ai ai cũng đều tỏ ra rất kinh ngạc trước vật thể được Nhiễm Văn Ninh cụ hiện.
"Người anh dẫn theo lần này cũng rất đỗi thú vị."
Os bắt chuyện với Chu Chi Ngang như thế.
Tuy vậy, Chu Chi Ngang cũng chẳng buồn để ý đến Os, vì nội dung câu nói này của Os có dính líu đến một người cũng từng tham dự buổi hội thảo giao lưu với Châu Âu hồi xưa, đó là Thiệu Vấn Minh trẻ tuổi của rất nhiều năm về trước.
Abigail dứt khoát giữ một khoảng cách nhất định với Nhiễm Văn Ninh. Sau đó, cô nàng vén vài lọn tóc vàng của mình về