" Chống má: Sao lại thêm 1 triệu nữa"
Cố Hàn Thanh rũ mắt nhìn chằm chằm Kiều Mộc, người đang đợi anh trả lời.
Anh cũng không lập tức nói chuyện, chỉ nhìn Kiều Mộc.
Kiều Mộc bị nhìn đến lúng túng, tay nhỏ mềm mại sờ mũi, "Bỏ đi, tôi nói giỡn thôi."
Là cô quá ngây thơ rồi, ông chủ người ta có giàu cỡ nào cũng không thể cho cô ăn xài phung phí như vậy nha, không phải 5 đồng, là 500 triệu đấy!
Lúc Kiều Mộc tự mình giải hòa, một bàn tay to rơi xuống trên đỉnh đầu cô, xoa xoa, "Cũng không phải không thể cho em."
Kiều Mộc hai mắt nhất thời tỏa ánh sáng nâng lên, cười đến ngọt ngào, "Ông chủ, vậy sao mới có thể?"
Thật đúng là thấy tiền thì sáng mắt, trước còn biết che giấu một chút, rụt rè một chút, bây giờ thì mở miệng hỏi thẳng, nhưng Cố Hàn Thanh rất hưởng thụ khi bị Kiều Mộc hỏi đòi tiền, giống như có cảm giác bọn họ thực sự là vợ chồng, hắn cố ý trêu cô, "Xem biểu hiện của em."
"Biểu hiện gì?" Kiều Mộc tò mò, hỏi ý kiến.
Cố Hàn Thanh càng không nói, "Cho nên nói là xem em."
"A? Anh như vậy, tôi cũng không biết biểu hiện thế nào." Kiều Mộc lúng túng, "Anh có thể trực tiếp đưa ra yêu cầu, ví dụ như muốn tôi mua cho anh cái gì, hoặc là muốn tôi làm gì cho anh, như vậy vừa đơn giản vừa trực tiếp."
"Vậy làm sao thể hiện ra thành ý của em?" Cố Hàn Thanh nheo đôi mắt đen.
Kiều Mộc cắn môi, hừ! Xem như cô đã nhìn ra, ông chủ đây căn bản không muốn đưa, cô đã nói sao, ông chủ có hào phóng đến đâu, cũng không thể mới cho 1 tỷ, 100 triệu, lại cho cô thêm 500 triệu nha, tiền người ta cũng không phải là lá me.
Chỉ là......!Sớm biết địa điểm đến giống nhau, cô đã đáp ứng rồi! Đó là 500 triệu đấy, cô không chê tiền nhiều đâu!
Kiều Mộc ngoắc ngoắc ngón tay, trái lo phải nghĩ một chút, cuối cùng là không bỏ xuống được 500 triệu kia, cô dựa sát vào Cố Hàn Thanh, đôi mắt ngấn nước nhìn anh, mang theo sự nũng nịu mà bản thân cũng không nhận ra, giơ ngón tay mảnh khảnh lên nói: "Ông chủ, chỉ một cái! Chỉ một cái thôi, được chứ?"
Lần này cô đến thật sự rất gần, gần đến nỗi cô vừa nói, hơi thở ấm áp liền xẹt qua mặt Cố Hàn Thanh, ngứa, lại mang theo một chút tê dại, Cố Hàn Thanh yết hầu lên xuống, ánh mắt rơi xuống đôi mắt cô, dời xuống một chút, cuối cùng dừng lại trên đôi môi đỏ hồng của cô, hơi thất thần.
Nếu cô hôn anh, cũng không phải không thể lập tức cho......
Suy nghĩ này đột nhiên hiện lên, Cố Hàn Thanh lập tức không được tự nhiên ngửa cổ ra sau, dùng ngón tay thon dài lạnh lùng đẩy cô gái cách anh xa chút, "Tôi nói, xem biểu hiện của em, tự mình nghĩ, đừng chơi xấu."
Kiều Mộc mất mát rên rỉ một tiếng, cô nào biết thành ý là cái gì!
Bưng trà rót nước? Đấm lưng bóp vai?
Hay là ấn đầu anh hôn nữ chính một cái? Để cho mối quan hệ của bọn họ phát triển nhanh?
(Editor: Lão Thanh mà biết bà chị có suy nghĩ này thì xác định một cắc cũng không có đâu )
Kiều Mộc bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Cố Hàn Thanh thấy cô như vậy, cho rằng cô đang nghiêm túc suy nghĩ biểu hiện với anh như thế nào, kỳ thật anh muốn rất đơn giản, không phải cô thích mình sao?
Vậy có thể thổ lộ một chút, hoặc là chủ động nhào vào trong ngực làm nũng, hoặc là......!hôn một chút cũng không phải là không thể.
Cố Hàn Thanh phát hiện bản thân lại nghĩ đến chuyện đó, mím môi ho khan một tiếng, chân dài bắt chéo, vẻ mặt có chút không được tự nhiên.
Hai người tinh tế tương tác toàn bộ đều rơi vào trong mắt Thẩm Ngọc và Kỳ Anh, mặc dù không nghe rõ lắm hai người họ đang nói gì, nhưng có thể từ hành vi cùng biểu lộ, vẫn có thể nhìn ra một ít ái muội, Thẩm Ngọc và Kỳ Anh ăn ý cười, dùng WeChat để nói chuyện:
Kỳ Anh: 【 Anh Thẩm Ngọc, anh có cảm thấy anh em thích chị dâu không? 】
Thẩm Ngọc: 【 Em hỏi câu này không phải vô nghĩa sao, rõ ràng như vậy nhìn còn không ra? 】
Kỳ Anh: 【 Ha ha ha, cuối cùng anh em cũng sa ngã, 30 năm, rốt cuộc anh ấy đã động tâm! 】
Thẩm Ngọc: 【 Đúng vậy, nhưng anh cảm thấy chị dâu em có chút là lạ.
】
Kỳ Anh: 【 Là lạ cái gì? Chị dâu em đẹp như vậy, tốt như vậy, lạ chỗ nào? 】
Thẩm Ngọc: 【 Không biết nói như thế nào, chính là cảm giác......!Cô ấy giống như......!Không thường xuyên gọi điện cho anh em, em có để ý không? Hơn nữa anh cảm thấy trong lòng cô ấy đang tính toán gì đó.
】
Kỳ Anh: 【 Anh suy nghĩ nhiều rồi, chị dâu em có thể tính toán gì chứ.
】
Thẩm Ngọc: 【 Anh cũng không nghĩ ra, chỉ là có loại trực giác, nhưng anh trai em đẹp trai như vậy, giàu như vậy, tình cảm hai người khẳng định sẽ dần dần tốt lên.
】
Kỳ Anh: 【 Chắc chắn rồi! Chờ đã! Đúng rồi, hôm nay anh cùng anh trai em là tới xem Trình Tâm Nghiên? Trình Tâm Nghiên cũng tham gia chương trình này? 】
Vấn đề Kỳ Anh đang hỏi đúng lúc Kiều Mộc cũng nhớ đến, vừa mới chỉ lo xấu hổ chột dạ, tự hỏi làm sao thể hiện thành ý, cũng không chú ý đến việc Cố Hàn Thanh, người mời cô đến đây xem Trình Tâm Nghiên biểu diễn, sao lại xuất hiện ở chỗ này.
Dù sao tạm thời cũng không thể nghĩ ra được thành ý, cô liền chuyển đề tài.
Cố Hàn Thanh nói: "Ừm, Tâm Nghiên cũng tham gia chương trình này.
Còn em? Em đến đây là bởi vì ca sĩ đã ký hợp đồng ở quán bar kia sao?"
"Ừm, bingo." Kiều Mộc làm kí hiệu OK, ngay sau đó nhăn mày.
Không ngờ Trình Tâm Nghiên cũng tới tham gia chương trình này, điều này thật sự......
Trong sách hoàn toàn không có tình tiết này, hơn nữa buổi biểu diễn này cũng không công khai ca sĩ tham gia, cho nên trừ người của mình, người ngoài sẽ không biết ai sẽ tới.
Kết quả hiện tại trong sách là đệ nhất đỉnh lưu cùng đệ nhị lưu lượng gặp nhau, điều này sẽ ảnh hưởng đến Gia Di chứ?
Điều đầu tiên Kiều Mộc nghĩ đến chính là Vương Gia Di sẽ bị nữ chính Trình Tâm Nghiên áp chế hoàn toàn, có thể không có nhiều bọt nước*, bởi vì mỗi khi Trình Tâm Nghiên xuất hiện, cô ta chính là màu sắc rực rỡ nhất, không ai có thể đánh cắp hào quang vai chính của cô ta.
* Có thể hiểu là 2 cơn sóng lớn đập vào nhau tạo lên bọt nước.
Nhưng dù lo lắng đến đâu, chương trình vẫn bắt đầu như dự kiến, phòng phát sóng trực tiếp mở ra, MC lên sân khấu.
【 Chương trình tôi yêu thích nhất cuối cùng cũng bắt đầu! Rất mong chờ xem ai sẽ là người mới trong tháng này! 】
【 Tôi nghe nói Khang ca sẽ tới, không biết có phải sự thật không, lúc anh ấy nổi, bố tôi rất thích anh ấy.
】
【 Tôi cũng thích Khang ca, nếu thực sự có anh ấy, hy vọng anh ấy có thể nổi tiếng trở lại.
】
【 Tôi chỉ muốn xem người mới! Xem người trẻ tuổi! Trước mắt chưa thích ai nổi, hy vọng lần này có bất ngờ! 】
Hết bình luận này đến bình luận khác, theo sức nóng của phòng phát sóng trực tiếp mà bay lên*, đạo diễn hậu trường hài lòng theo dõi tình hình, dùng tai nghe nhắc nhở MC nắm chắc tiết tấu.
* Bình luận chạy trên màn hình mỗi khi phát sóng trực tiếp.
Sau khi MC lên sân khấu mở màn đầy nhiệt huyết, anh ấy đi thẳng vào vấn đề: "Trước đây phiếu bầu chỉ có thể xem trên nền tảng của chúng tôi, nhưng lúc này đây, sẽ có một số thay đổi."
Anh ấy giơ tay chỉ về hướng màn hình LED cực lớn ở cuối khán phòng, rồi nói tiếp: "Mọi người thấy cái gì chưa? Lần này, chúng tôi sẽ kết nối số liệu bình chọn của tất cả các ca sĩ với màn hình này theo thời gian thực, như vậy lúc ca sĩ lên sân khấu hát, có thể nhìn thấy kết quả phiếu bầu của chính mình."
Lời này vừa nói ra, tập thể trong hội trường lẫn bên ngoài ồ lên.
Kỳ Anh "đáng tin cậy" nói: "Tổ chương trình cũng quá độc ác đi? Để ca sĩ một bên hát một bên trực tiếp xem tình hình phiếu bầu của mình, không phải đánh vào tâm lý người ta sao?"
Kiều Mộc càng thêm lo lắng cho Vương Gia Di, "Gia Di đối với sân khấu hôm nay vốn dĩ có chút rụt rè, hiện tại tổ chương trình làm như vậy, chị sợ cô ấy sẽ không chịu nổi."
"Không chỉ mình chị ấy, em cảm thấy hôm nay nhiều ca sĩ rất có thể trực tiếp ngã quỵ tại hiện trường mất." Kỳ Anh cắn cắn ngón tay, "Nếu không phải hôm nay có chị Gia Di lên sân khấu, nói thật, em rất vui khi xem náo nhiệt, nhưng hiện tại có chị ấy, em lại rất lo lắng."
Những bình luận của người qua đường cơ bản có cùng suy nghĩ với Kỳ Anh, đều là xem náo nhiệt chiếm đa số.
【 Ha ha ha, tổ chương trình chơi hay quá! Tôi thích.
】
【 Hôm nay sẽ là chương trình có nhiều ca sĩ hát lạc điệu nhất chứ? 】
【 Này không chỉ là khảo nghiệm thực lực, mà còn khảo nghiệm tâm lý nha! Nếu thấy phiếu bầu của mình căn bản không tăng chút nào, vậy khẳng định sẽ gục ngã ngay tại chỗ.
】
【 Có thể nhắm mắt hát! 】
【 Còn có thể nghiêng người để hát, ha ha ha, thú vị quá, tôi thích, MC đừng nói nữa, mau bắt đầu đi.
】
【 Theo cách này, tôi cảm thấy người thứ nhất lên sân khấu là tốt nhất.
Không biết sẽ là ai.
】
Nhóm ca sĩ trong hậu trường cũng không biết được quy tắc lần này, rất nhiều người lo lắng sốt ruột, đặc biệt là Vương Gia Di, hai tay hai chân đều không tiền đồ run rẩy, trợ lý nhỏ đi cùng rót cho cô một ly nước ấm: "Chị Gia Di, chị đừng lo lắng, cùng lắm thì lúc hát chúng ta nhắm mắt không nhìn!"
"Nói thì dễ." Vương Gia Di nhận nước ấm, uống nửa ly: "Màn hình kia ở chính giữa, khán giả dưới khán đài cũng ở vị trí chính diện, không thể không mở to mắt nhìn một chút đi.
Mà chị lại diễn thứ hai từ dưới lên, đến lúc đó về cơ bản khán giả đã bỏ phiếu xong, nếu chị muốn đoạt phiếu của người khác, thì phải biểu hiện tốt gấp đôi, nếu không không thể lay chuyển được."
Vương Gia Di cảm thấy bản thân thật sự rất xui xẻo, năm đó tuyển tú xui xẻo, hiện tại vẫn xui xẻo, rút thăm thế nhưng lại lên sân khấu thứ hai từ dưới lên.
Cô cảm thấy bản thân rất có lỗi với Kiều tổng, nếu cô hát lạc điệu......!Vương Gia Di không dám nghĩ đến nữa.
Ở phòng nghỉ cách vách, Trình Tâm Nghiên xem như là ca sĩ bình tĩnh nhất, dựa trên sô pha, nhàn nhã xem chương trình phát sóng trực tiếp trên TV, thỉnh thoảng máy quay sẽ quay dưới sân khấu, nháy mắt cô ta thấy được Cố Hàn Thanh.
Khóe miệng nhếch lên, lại thấy ngồi bên cạnh anh là Kiều Mộc, nụ cười cứng đờ.
"Sao Kiều Mộc lại ở đây!" Trình Tâm Nghiên hét lên.
Người đại diện Tôn Mẫn ngẩng đầu lên nhìn, máy quay đã quay chỗ khác, cô ta không thấy được, "Làm sao vậy? Tâm Nghiên? Kiều Mộc? Vợ của anh em? Không phải nói anh em không dẫn cô ta tới sao?"
"Đúng vậy, trước khi Thanh ca đi, em đã hỏi anh ấy đi với ai, anh ấy nói sẽ đi với bạn mình là Thẩm Ngọc, không phải Kiều Mộc." Trình Tâm Nghiên vốn dĩ tâm tình đang rất tốt, lập tức không vui.
Tôn Mẫn trấn an cô ta: "Tâm Nghiên, em không cần để ý như vậy, có lẽ cô ta tự mua vé tới xem? Hoặc là......!không phải nói cô ta có cái công ty đầu tư sao? Hay là cô ta cũng có nghệ sĩ tham gia chương trình này?"
"Nếu là có nghệ sĩ, em tuyệt đối muốn đem cô ta dẫm xuống!" Trình Tâm Nghiên dùng sức nắm chặt ngón tay, hôm nay cô ta là người cuối cùng lên sân khấu, cô ta có dự cảm mình sẽ áp đảo toàn hội trường.
Thật thần kỳ, từ sau khi về nước, cô ta thường xuyên mơ thấy mình là nữ chính trong một quyển sách, dù ở đâu có cô ta thì cô ta tuyệt đối là số một, bởi vậy, chương trình lần này, một chút cũng không lo lắng, cô ta khẳng định sẽ dành vị trí thứ nhất.
Đến lúc đó khiến Kiều Mộc nhìn cho kỹ, nghệ sĩ của cô căn bản không xứng so sánh cùng cô ta!
Ca sĩ đầu tiên lên sân khấu, hoá ra là một nhóm nhạc nam mới, năm chàng trai đều soái khí, khi âm nhạc bùng nổ, các chàng trai trẻ tuổi bắt đầu nhảy và hát.
Ca khúc còn rất tẩy não, phần điệp khúc cũng hay, nhưng mấy chàng trai này có người hát lạc điệu, đương nhiên, đây đều là lỗi nhỏ, vì là nhóm đầu tiên lên sân khấu, mọi người đều rất bao dung, hơn nữa họ rất ổn với kiểu trang điểm idol, số phiếu thu được khá cao, phá trăm vạn.
Sự khởi đầu này rất mãnh liệt, đợi xem đến cuối cùng bọn họ có thể ổn định hay không.
Mãi cho đến khi ca sĩ lỗi thời thứ bảy Trần Khang lên sân khấu, số phiếu bầu của nhóm nhạc nam đầu tiên mới bị vượt qua, bọn họ từ trăm vạn phiếu tụt xuống hơn 80 vạn, mà số phiếu của Trần Khang đã lên tới hơn 180 vạn.
Cạnh tranh ngày càng khốc liệt, hơn nữa càng về sau, nhóm ca sĩ bị ảnh hưởng phiếu bầu trên màn hình LED càng lớn, một số ca sĩ ra sau đều biểu hiện rất kém, lúc xuống sân khấu có hai người đã khóc.
Đêm nay tổng cộng có 40 ca sĩ, bất tri bất giác, lập tức liền đến Vương Gia Di.
Kỳ Anh một phen nắm lấy tay Kiều Mộc: "Chị dâu, em lo lắng!"
"Bình tĩnh bình tĩnh, chúng ta phải tin tưởng Gia Di." Kiều Mộc kỳ thật trong lòng ít nhiều cũng lo lắng cho Vương Gia Di, sợ trạng thái cô ấy không tốt sẽ tự trách mình, về phần cô ấy sẽ đạt thứ hạng gì, thật ra cô đã thấy, có Trình Tâm Nghiên ở đây, dù sao cô ấy không phải là hạng nhất.
Tiểu trợ lý đích thân dẫn Vương Gia Di đến khu vực chờ, thấy cô ấy rất lo lắng, liền đưa tay chà xát cánh tay của cô ấy, "Chị Gia Di đi thôi, thả lỏng đi, không cần nhìn phiếu bầu trên màn hình, chị nhắm mắt hát là được."
"Ừm, chị biết rồi.
Chị sẽ cố gắng." Vương Gia Di không ngừng hít sâu, lại không ngừng hắng giọng.
Đây là lần đầu tiên cô lên sân khấu lớn, cho nên không chỉ phiếu bầu kia ảnh hưởng đến cô, còn có cả sân khấu này, nghĩ đến khán giả cả nước đang theo dõi mình trước màn hình, cô không khỏi lo lắng.
Hơn nữa ca sĩ trước cô còn hát lạc điệu, lúc xuống dưới vừa khóc lóc vừa chạy qua cô, Vương Gia Di quay đầu lại nhìn cô ấy một cái, tim không thể kiểm soát đập càng nhanh.
"Tiếp theo là thí sinh áp chót hôm nay, Vương Gia Di đến từ Văn hoá Kim Sư, cô ấy sẽ biểu diễn bài hát 《 Bay lượn 》, chúng ta hãy vỗ tay hoan nghênh!" Tiếng MC giới thiệu chương trình truyền đến, ánh đèn sân khấu chợt tắt.
【 Áp chót sao? Hôm nay thật nhàm chán, cũng chưa tìm thấy ca sĩ nào đặc biệt thích.
】
【 Đúng vậy, tôi đã nghe như thể một buổi hoà nhạc, nhưng cảm giác mới mẻ, một cái cũng không có.
】
【 Xem ra hôm nay dừng tại đây thôi, phiếu bầu của tôi còn chưa có bỏ đâu.
】
【 Tôi cũng chưa bỏ, tôi không muốn bỏ phiếu cho người không gây ấn tượng với tôi, thà giữ lại còn hơn.
】
"Văn hoá Kim Sư? Đây không phải công ty của Kiều Mộc sao?" Trình Tâm Nghiên nghe thấy MC nói, sắc bén híp mắt.
Tôn Mẫn nói: "Ừm, là nó, xem ra Kiều Mộc thật sự an bài nghệ sĩ tới, cô ta làm như vậy có chút trái đạo lý, chẳng lẽ muốn đoạt sự nổi bật của em sao? Đã vậy cô ta còn là chị dâu em."
Trình Tâm Nghiên cười một tiếng: "Tâm tư nhỏ này của cô ta, em đã sớm nhìn thấu, không phải chỉ vì Thanh ca rất tốt với em nên có chút ghen ghét sao? Kể từ khi em đến nhà Thanh ca, ban ngày cơ bản cô ta không ở nhà, buổi tối cũng khuya mới về, em từng hỏi Trần quản gia, trước kia lúc em chưa đến, hầu như ngày nào cô ta cũng nằm ở nhà, lười muốn chết, một chút cũng không tiến bộ, bây giờ em muốn tiến vào giới giải trí trong nước, cô ta cũng bắt đầu ký hợp đồng với người mới, còn vừa khéo tham gia một chương trình cùng em, chút tâm tư này, em đều không quan tâm."
"Đúng vậy, tâm tư quá tiểu nhân, em nên đi đến trước mặt ông nội nói bóng nói gió về cô ta, khiến cho ông nội em không còn thích cô ta nữa." Tôn Mẫn đề nghị.
Trình Tâm Nghiên vén tóc ra sau tai: "Cứ thong thả đi, tóm lại ông nội và Thanh ca sẽ phát hiện cô ta không giống như vẻ bề ngoài, trước tiên chúng ta hãy xem nghệ sĩ của cô ta, ha, ra rồi, phụt, còn ngã, thật vô dụng."
Cô ta giơ tay chỉ chỉ TV.
Chỉ thấy trong buổi phát sóng trực tiếp, Vương Gia Di mang đàn ghi-ta điện chậm rãi đi lên sân khấu, quá mức lo lắng, hai chân vướng một chút, lảo đảo hướng phía trước hai bước, hội trường cười to.
Bình luận cũng là một trời ha ha ha.
【 Thật vô dụng, cũng khẩn trương quá rồi.
】
【 Những người trước chỉ hát lạc điệu, người này thậm chí còn không thể đi nổi.
】
【 Xem ra cũng không thể trông cậy vào cô ấy cho chúng ta bất ngờ gì, miễn không lạc điệu là tốt rồi.
】
Vương Gia Di bị chê cười, cả khuôn mặt đã đỏ bừng thành màu gan heo, hô hấp cũng càng thêm dồn dập, có một loại cảm giác khó chịu ở ngực, trước mắt thậm chí còn có chút mơ hồ.
Cô biết bản thân hiện tại đang rất kém cỏi, phải lập tức điều chỉnh lại, nếu không lát nữa tuyệt đối sẽ hát lạc điệu.
Nhưng càng muốn bình tĩnh lại, loại triệu chứng này càng rõ ràng hơn, tay chân đều bắt đầu trở nên lạnh lẽo.
Ngay khi cô dường như bị bóng tối vô tận lấn át, dưới sân khấu nháy mắt thấy khán giả giơ lên băng rôn tiếp ứng màu cam, phía trên viết tên cô, mười mấy hai mươi người đều nhịp kêu tên cô, vì cô kêu gọi tiếp ứng, "Gia Di Gia Di bạn giỏi nhất, Gia Di Gia Di dũng cảm bay lượn."
"Thanh xuân nở rộ, ước mơ hân hoan."
"Gia Di dũng cảm bay, quả cam* luôn bên cạnh."
* Là tên fandom.
Tầm mắt mơ hồ của Vương Gia Di từ từ ngắm nhìn, không thể tin nổi nhìn tiếp ứng dưới sân khấu, cô là một người hôm nay mới xuất đạo, fans ở đâu ra?
Nâng?
Vương Gia Di nghĩ đến một khả năng, quay đầu nhìn về phía Kiều Mộc ở hàng thứ ba, cô nắm chặt tay để cổ vũ bản thân, nháy mắt đã hiểu, Kiều tổng bảo cô hãy làm chính mình.
Giờ khắc này, cô bỗng nhiên bình tĩnh, Kiều tổng vì cô mà tìm người đến cổ vũ, sao cô còn có thể yếu đuối như vậy?
Nhắm mắt, hít một hơi dài và sâu, rồi lại mở mắt, Vương Gia Di giơ tay ra hiệu với lão sư âm nhạc, ý nói mình đã chuẩn bị tốt, có thể chơi nhạc.
【 Cuối cùng cũng bắt đầu hát rồi, vừa rồi những mánh khoé đó làm tôi xấu hổ chết.
】
【 Đúng vậy, những công ty này mỗi năm đều tìm người uỷ thác để quảng bá cho người mới, thật nực cười, họ không phải ca sĩ lỗi thời, fans ở đâu ra? 】
【 Đúng rồi, khán giả chúng ta là đồ ngốc sao? Cho rằng chúng ta nhìn không ra? 】
【 Thật ra thì tôi thấy khá ổn với chuyện này, coi như màn khởi động, miễn là có thực lực.
】
【 Tôi thấy người này không có thực lực gì, chân bị dọa đến mềm nhũn, có thể làm đại minh tinh sao? Về nhà dưỡng chân đi.
】
Bình luận trên màn hình không thân thiện lắm, cũng may các ca sĩ không nhìn thấy, Vương Gia Di chậm rãi chơi ghi-ta điện, bắt đầu biểu diễn ca khúc do chính mình sáng tác.
Phong cách của ca khúc này là kết hợp giữa dòng nhạc điện tử, nhưng lại không giống rock and roll bùng nổ trong nháy mắt, mà là từ từ đẩy dần lên cao trào.
Khoảnh khắc giọng cô ấy cất lên, đã thu hút sự chú ý của khán giả hiện trường cũng như đang xem phát sóng trực tiếp.
【 Đừng nói nữa, giọng cô ấy cũng không tệ lắm.
】
【 Đúng vậy, rất đặc biệt và hấp dẫn.
】
【 Bài hát này cũng dễ nghe.
】
【 Tôi đã bỏ phiếu cho cô ấy, tôi thích cô ấy.
】
Trên màn hình LED, số phiếu của Vương Gia Di tăng lên từng chút một, nhưng tốc độ tăng tương đối chậm, chỉ có mười mấy vạn, so với hơn 200 vạn của người ta, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Vương Gia Di liếc mắt, không để ý, tiếp tục đắm chìm trong tiết tấu của chính mình, khi cô hát đến đoạn cao trào, cả bài hát như mưa bão bùng nổ.
Hơn nữa cô vừa rồi còn tương đối trầm lặng, thế nhưng bắt đầu đàn ghi-ta điện với tốc độ cực nhanh, quạt gió thổi phía trước, tóc bay bay, cả người toát ra hương vị hoang dã phóng túng, giống như giọng hát bay bổng của cô, cảm xúc của mọi người được huy động, bùng nổ vì cô.
【 Chết tiệt, cô ấy thật bùng nổ! Tôi còn nói cô ấy không làm được! 】
【 A a a, tôi chết mê chết mệt cái nốt cao này! Thích quá, tôi muốn sửa phiếu, muốn bầu cho cô ấy! 】
【 Tuyệt vời, phát hiện ra bảo vật tỷ tỷ! Tôi thích chị ấy! 】
Số phiếu tăng cực nhanh, chẳng mấy chốc đã đột phá trăm vạn, lại nhanh chóng đột phá 150 vạn, hơn nữa tốc độ không giảm bớt.
Kiều Mộc và Kỳ Anh quay đầu nhìn màn hình LED, hai người kích động nắm tay nhau, "Chị dâu, thành công rồi! Chị Gia Di quá mạnh!"
"Ừm ừm, hôm nay cô ấy phát huy rất tốt, so với chiều nay còn hay hơn!" Kiều Mộc rất vui, đôi mắt cười thành hình trăng lưỡi liềm.
Cố Hàn Thanh ghé mắt nhìn cô, bị cô ảnh hưởng, mặt mày nhu hòa, "Em rất có mắt nhìn, cô ấy rất lợi hại."
Kiều Mộc quay đầu nhìn anh: "Đúng rồi, biết sự lợi hại của tôi chưa? Nhưng trước đó anh nói anh không cần tiền, cho nên đừng thấy tôi ký với người nổi tiếng liền muốn đổi ý, anh đã bỏ lỡ cơ hội!"
"A, em cho rằng tôi cũng yêu tiền giống em sao?" Cố Hàn Thanh buồn cười, còn đề phòng anh, cố ý hạ giọng uy hiếp nói: "Không muốn 500 triệu sao?"
Kiều Mộc khóe miệng cứng đờ, tức khắc kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, nắm tay, chân chó cho anh một đấm vào cánh tay: "Ông chủ soái như vậy, anh tuấn tiêu sái như vậy, nhất định sẽ không so đo với loại tiểu nhân như tôi đi?"
"Chị dâu, mau xem, chị Gia Di tỷ xếp thứ nhất!" Trong khi Kiều Mộc và Cố Hàn Thanh đang nói chuyện, số phiếu của Vương Gia Di đã xếp thứ nhất, Kỳ Anh kích động túm cánh tay Kiều Mộc.
Kiều Mộc nhanh chóng vứt bỏ ông chủ, quay đầu lại xem.
Cố Hàn Thanh thu lại những gì muốn nói, chỉ liếc mắt chỗ bị Kiều Mộc đấm, đáy mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt.
Vương Gia Di thể hiện xuất sắc là điều Trình Tâm Nghiên không đoán được, cô ta đứng ở khu đợi lên sân khấu, gắt gao nhíu mày: "Người này còn có chút tài năng sao."
Tôn Mẫn cũng có chút sầu lo: "Tâm Nghiên, lúc này áp lực của em rất lớn, em nhất định phải cố gắng bình tĩnh lại, chúng ta tranh thủ ổn định một chút."
"Chị Tôn, chị gấp cái gì, em cũng không vội, yên tâm đi, em nhất định phải dành được vị trí thứ nhất." Trình Tâm Nghiên vẫn rất tự tin như cũ, đây là loại cảm giác rất khó hình dung, rất khó nói cho người đại diện, cô ta thật sự cảm thấy bản thân giống như nữ chính trong phim truyền hình, có hào quang vai chính.
Không bao lâu, Vương Gia Di xuống sân khấu, lúc đi ngang qua Trình Tâm Nghiên, Trình Tâm Nghiên gọi cô lại: "Xin hỏi sếp của cô là Kiều Mộc sao?"
Vương Gia Di bước chân ngừng lại, có chút bối rối nhìn người mình không quen này, sửng sốt, theo bản năng gật đầu, "Cô biết Kiều tổng của chúng tôi?"
Trình Tâm Nghiên mỉm cười: "Rất quen.
Vừa rồi cô hát rất khá."
Cô ta tỏ ra tư thái tiền bối khích lệ.
Vương Gia Di lễ phép gật đầu: "Cảm ơn, cô là người cuối cùng, cố lên."
Trình Tâm Nghiên tự tin cong môi: "Đương nhiên, mục tiêu của tôi chính là vượt qua cô."
Vương Gia Di sửng sốt, nhưng chợt vì sự tự tin của cô ta, nắm tay cười nói: "Được, tôi sẽ đợi cô vượt qua tôi."
Cô xoay người tránh ra, sắc mặt Trình Tâm Nghiên lập tức trầm xuống, khinh thường bĩu môi.
Trên sân khấu, MC đang báo tên cô ta: "Tiếp theo chúng ta hãy hoan nghênh ca sĩ cuối cùng ngày hôm nay bằng một tràng pháo tay cuồng nhiệt, cô ấy tên Trình Tâm Nghiên, trước kia ở Châu Âu đã phát hành hai album, lúc này về nước, cô ấy đem đến cho chúng ta một bài hát mới, sẽ là bài hát gì đây? Chúng ta hãy chờ xem."
Không hổ là nữ chính, giới thiệu dài nhất.
Kiều Mộc nhấc chân nhỏ của mình giống như đang xem một vở kịch, tâm thái vững vàng chờ đợi Trình Tâm Nghiên lên sân khấu, nghệ sĩ của cô hiện tại đã giành được vị trí thứ nhất, ngay cả khi không đánh bại được Trình Tâm Nghiên thì cũng xếp thứ hai, cô rất hài lòng, trong lòng không hề có gánh nặng.
Ánh đèn mờ đi, Trình Tâm Nghiên mặc một chiếc váy dài màu xanh da trời bước đi ưu nhã lên sân khấu,