Câu này của Cố Thanh Thiên giống như một cây kim nhọn đâm vào tim tôi vậy.
Chắc là do có chút men rượu, tôi vô cùng để tâm đến lời anh nói về vẻ ngoài của tôi, hoặc có lẽ là, bởi vì tôi nhớ thái độ mà Hạng Chương đối với tôi.
Tôi nhìn anh một cái, nhờ có chút hơi rượu mà can đảm nói: “Đúng vậy, diện mạo của tôi không đẹp, bình thường chỉ có những người mù mới có thể nhìn trúng tôi thôi.”
“Hóa ra Hạng Chương bị mù, xem ra về sau tôi cần phải kiểm tra lại năng lực làm việc của anh ta.” Cố Thanh Thiên lạnh nhạt nói.
Tôi giật mình tỉnh rượu đôi chút.
Tôi bị điên rồi sao? Lại còn dám đấu khẩu với sếp.
“Mọi người đang nói cái gì đấy?” Nhạc Long buồn bực nhìn tôi và Cố Thanh Thiên.
Tôi lấy lại tinh thần, vội vàng cười nịnh đi đến bên anh nói đỡ anh vài lời: “Không có gì, Nhạc tổng, mời anh đi tới bên này, đi cẩn thận…”
Phía sau truyền tới tiếng bước chân của Cố Thanh Thiên, đi ngay phía sau tôi, không nhanh không chậm.
Sau khi đến bar, tôi mới phát hiện mình ngu ngốc đến nhường nào.
Những giám đốc lớn như Nhạc Long, tất nhiên sẽ là khách quen của bar, có phòng bao riêng của mình, phòng mà tôi lén lút đặt cho người ta, người ta căn bản là không để vào mắt.
Đi đến khu vực phòng bao màu xanh vàng, Nhạc Long ngồi lên chiếc sô pha làm bằng da thật, liền có hai người đẹp cười tươi bước đến, liên tục gọi tên giám đốc Nhạc, người như dính vào Nhạc Long.
Nhìn hai người đàn bà lẳng lơ này làm cho tôi tuy không phải là người hiểu bar nhưng cũng có thể biết được dựa trên nhan sắc của hai người này thì chắc chắn cũng là những người đẹp đứng đầu danh sách trong bar.
Muốn chết mất, cũng không biết với độ tiêu pha này, thì giám đốc có cho thanh toán hay không nữa.
Nghĩ rồi tôi lại nhìn trộm Cố Thanh Thiên một cái.
“Tiểu Đồng!” Nhạc Long đột nhiên gọi tôi, tôi vội vàng thu lại tầm mắt, cười nói: “Nhạc tổng, anh có dặn dò gì ạ?”
“Thật ngại quá, chưa nói với cô, tôi vẫn thường xuyên đến nơi này, nhưng tôi rất hiếu kì, cô chuẩn bị cho tôi mỹ nữ trông như thế nào, gọi ra cho tôi xem đi.” Anh ta tỏ vẻ hứng thú nhìn tôi nói.
Tôi dám chắc chắn, anh ta chính là đang đợi trò cười từ tôi.
“Nhạc tổng, anh thật biết