Sư điệt quả thực hiếu thuận, chẳng những xây hồ bơi riêng cho Tạ Trì, mà còn mua riêng máy tính đời mới nhất về cho nàng. Có thể xem video, có thể chơi game, v....v.....
Tạ Trì thích ăn những món cay Tứ Xuyên, hắn ngay lập tức mời một đầu bếp nổi tiếng về món ăn Tứ Xuyên, thỉnh thoảng xuống bếp làm đồ ăn cho Tạ Trì.
Cho nên khi hắn có chuyện cần nhờ Tạ Trì hỗ trợ, nàng đáp ứng hắn ngay lập tức. Sư điệt ngượng ngùng nói: "Làm phiền sư thúc rồi".
Sư điệt vừa mới nhận được một cuộc hẹn hợp tác kinh doanh, đang chuẩn bị công tác thì bạn hắn gặp chuyện. Sư điệt làm sao có thể yên tâm đi bàn chuyện hợp tác với khách hàng? Hắn lại không an tâm để người khác đến giúp đỡ. Cũng nhờ một câu của sư phụ đánh thức hắn: Sư thúc ngươi không phải đang ở đó sao?
Sư điệt lập tức vỗ đùi, đúng rồi a! Hắn cần gì phải bỏ gần tìm xa!
Cho nên mới dẫn đến việc nhờ vả hôm nay.
Tạ Trì nghiêng nghiêng đầu, nghe hắn kể, nghe được một nửa liền buộc miệng hỏi: "Là con gái sao? Ngươi thích nàng?"
Sư điệt đỏ bừng mặt, đáp: "Cái.....cái gì?"
"À há, nhìn mặt ngươi như vậy là hiểu rồi". Tạ Trì nhìn hắn một cách 'hiền dịu': "Yên tâm đi, ta sẽ giúp nàng giải quyết chuyện này, nhất định giúp ngươi bảo vệ nàng thật tốt".
Sư điệt nói lắp: "Chỉ......chỉ là bạn thời đại học mà thôi...."
Ai da, nếu chỉ là bạn bình thường, mặt có thể đỏ thành như thế sao?
Tạ Trì cũng không vạch mặt hắn nữa, da mặt hắn mỏng như vậy. Ngươi xem, nếu mà còn nói nữa, chắc hắn liền chui xuống dưới bàn quá.
Hơn nữa, bạn của sư điệt ở gần bên cạnh một hồ nước, Tạ Trì rất thích phong cảnh nơi đó. Đã muốn đi ngắm cảnh từ lâu nhưng vẫn chưa có cơ hội được du ngoạn. Lần này, sẵn tiện dắt theo nắm đến đó, sau khi xử lý xong việc còn có thể ở lại chơi vài hôm.
Bởi vì không cần live stream, cũng không nhất thiết phải dắt Mạnh Thư. Tuy nhiên, Tạ Trì có tâm muốn cho hắn theo để rèn luyện kĩ năng bản thân nên đã hỏi hắn muốn đi chung hay không. Mạnh Thư nhanh chóng trả lời kêu nàng cứ việc đi trước, hắn sẽ trực tiếp đến nơi gặp nàng.
Ngày hôm sau, Tạ Trì lập tức xuất phát, tranh thủ thêm wechat của vị tiểu tỷ tỷ kia, rảnh rỗi không có việc gì làm liền vào trang cá nhân nàng xem, mới phát hiện vị tiểu tỷ tỷ này quả thật xinh đẹp a. Khó trách vừa nhắc tới mặt sư điệt liền đỏ bừng lên.
Bên cạnh đó, Vân Hủ thêm tài khoản nàng vào một nhóm chat, có khoảng mười mấy thành viên. Tạ Trì vừa vào, không khí yên tĩnh bên trong lập tức náo nhiệt lên.
Đông Lăng: Aaaaaaa tiểu sư muội! Ca ca nhớ ngươi! Mau mau selfie một tấm để ta giải tỏa nỗi khổ tương tư!
Lục Cảnh Hành: Nguyên Đông Lăng, ngươi có biết xấu hổ hay không! Hình dạng hiện tại của ngươi sẽ bị Đại sư tỷ đấm vỡ đầu ch*!
Lâm Hiểu Hiểu: Ô ô ô! Tiểu sư muội ở bên ngoài có mệt hay không a, có đủ tiền để tiêu không a, có ai bắt nạt ngươi hay không a. Sư tỷ phát bao lì xì cho ngươi a! [cung hỷ phát tài, đại cát đại lợi]
Đậu Kỳ: [cung hỷ phát tài, đại cát đại lợi]
Quý Tương Tư:[cung hỷ phát tài, đại cát đại lợi]
Vân Hủ: [cung hỷ phát tài, đại cát đại lợi]
Lục Cảnh Hành: [cung hỷ phát tài, đại cát đại lợi]
Đông Lăng:......Đông Lăng: [cung hỷ phát tài, đại cát đại lợi]
Tạ Trì: Ta vẫn ổn....... mọi người đừng phát lì xì cho ta nữa....Còn đủ tiền tiêu.
Một đám vây quanh nàng ân cần hỏi han, bọn họ đều là sư huynh sư tỷ của Tạ Trì, trong số đó, chỉ có Lâm Hiểu Hiểu đã lập gia đình mà thôi. Hiện tại, sư tỷ không ở trên núi, cũng không còn nhiều cơ hội để gặp Tạ Trì. Lúc trước, Tạ Trì lại không dùng di động, không liên lạc nhiều với bên ngoài cho nên từ khi sư tỷ gả chồng, tương tác dần dần ít đi.
Mỗi lần trở về trên núi, Lâm Hiểu Hiểu đều mang một đống quà về, chủ yếu là đưa cho Tạ Trì.
Quý Tương Tư: À đúng rồi, hình như ban nãy đã xảy ra chuyện gì? Không phải đại sư tỷ dự họp sao? Sao lại nổi giận rồi? Bọn họ gửi tin nhắn cho ta, ta mới biết được. Lúc dự họp, đại sư tỷ ra tay đánh người.
Quý Tương Tư là lão nhị, hắn cùng Nguyên Đông Lăng chuyên phụ trách đối ngoại. Cho nên, có việc gì mọi người đều sẽ liên hệ hắn trước.
Cả nhà ai ai cũng hoang mang, tính tình của đại sư tỷ đâu đến nỗi, ít nhất sẽ không tùy tiện đánh người khác. Thế nhưng, gửi tin nhắn cho đại sư tỷ vẫn chưa thấy hồi âm.
Nghe nói Tạ Trì có gặp đại sư tỷ trước khi cuộc họp diễn ra, liền liên tục hỏi nàng.
Tạ Trì cũng mơ hồ không rõ, nhịn không được cau mày: Đã xảy ra chuyện gì?
Quý Tương Tư: Hay là tiểu sư muội tag tên đại sư tỷ xem? Chứ chúng ta hỏi nàng vẫn chưa thấy trả lời.
Tạ Trì thử tag tên nàng một chút, dù sao cũng chỉ tốn có ba giây.
Đại sư tỷ: Aaaaaaaaaaa, Trì Trì, kêu ta có việc gì sao?
Các sư huynh, sư tỷ:.....................Đãi ngộ khác nhau cũng quá rõ ràng đi.
Tạ Trì cúi đầu đánh chữ: Đại sư tỷ, ngươi đánh nhau với người khác?
Đại sư tỷ: A? Không cần phải xen vào nè, chỉ là một đám ngu xuẩn mà thôi, đánh thì đánh. Sư môn của hắn dám nói bậy bạ, đặt điều, ta liền khiến cho bọn chúng 'đứng tiến vào, bò đi ra'.
Xem ra, đại sư tỷ là bị chọc điên, bằng không như thế nào trở nên hung dữ như vậy. Tạ Trì chỉ có thể thay đổi cách nói: Cần hỗ trợ không? Hay là ta qua đó một chuyến.
Các sư huynh đệ khác: Đúng rồi, đúng rồi. Đại sư tỷ chỉ có một người, đừng để cho bọn chúng ỷ đông hiếp yếu.
Đại sư tỷ: A? A Trì không cần đến đây đâu, một mình ta giải quyết là được rồi, bọn chúng đều là bọn tôm tép mà thôi, các ngươi cũng đừng náo loạn! Trì Trì a, khi nào về ta sẽ mang đồ ăn ngon về cho Trì Trì, bánh Ejiao* ở đây rất ngon a, loại nhân nào cũng có,