Nghe thấy câu hỏi của Hạc Tư Đằng, La Ngữ Tịch vẫn giữ vẻ ngoài điềm nhiên hỏi ngược lại: "Tại sao tôi phải giấu nhẫn anh?"
Ấn đường Hạc Tư Đằng hơi nhíu lại nghi vấn, thừa biết nhẫn cưới của anh làm rơi đang ở chỗ La Ngữ Tịch, càng hiểu cô chỉ đang cố tình làm khó dễ anh. Nhẫn nhịn vì chuyện lớn, anh dùng vẻ mặt xuống nước xin xỏ: "Trả lại tôi đi."
La Ngữ Tịch vờ thở dài một hơi phân vân, vu vơ ám chỉ: "Chẳng phải chúng ta sẽ sớm ly hôn sao? Anh lấy lại đeo làm gì?"
"Đương nhiên là để khỏi chọc tức cha rồi!" Hạc Tư Đằng lên giọng đáp, giây trước giây sau liền hạ giọng van nài: "Xin cô đó, trả nhẫn cho tôi đi."
La Ngữ Tịch hờ hững nhìn chỗ khác, không có ý để Hạc Tư Đằng đạt được mục đích quá dễ dàng.
Nhìn sơ qua ánh mắt có phần thâm sâu của cô, Hạc Tư Đằng rất nhanh hiểu được vấn đề. Anh cắn răng cam chịu, tỏ ra thua thiệt hỏi: "Cô muốn trao đổi gì?"
Ngay lập tức, khoé môi La Ngữ Tịch liền cong lên. Cô xoay đầu nhìn lại anh, không chút khách khí đáp: "Tôi muốn anh tự nấu bữa tối cho tôi mỗi ngày."
Thay vì bất mãn với sự đòi hỏi của La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng cố tình cười hắt ra lớn tiếng, thái độ trở nên cực kỳ kiêu ngạo: "Vậy mà sáng hôm đó còn chê đồ tôi nấu, ăn một lần ghiền cả đời rồi chứ gì?"1
Biểu cảm La Ngữ Tịch chớp mắt đã biến thành cả bầu trời khinh bỉ. Cô nhếch một bên môi tỏ ý xem thường, thẳng thừng đánh đổ sự hống hách của người đối diện: "Anh chưa ngủ đã mơ rồi à?"
"Sao chứ?" Hạc Tư Đằng mở to mắt, đề phòng hỏi lại.
La Ngữ Tịch mỉm cười nhàn nhạt, từ tốn nói vào trọng tâm: "Tôi đang giúp anh thể hiện giá trị của một người chồng, kẻo sau này anh tái hôn sẽ bị vợ đánh vì không biết nấu cơm."
Thái độ Hạc Tư Đằng như đang cố kìm nén cơn giận, đáp lại một cách đầy hiếu chiến: "Được, nấu thì nấu, tôi nhất định khiến cho cô ăn đồ tôi nấu đến nghiện không cai được!"
"Cố lên."
La Ngữ Tịch thờ ơ buông ra hai chữ ngắn gọn đáp trả, thành công khiến cho Hạc Tư Đằng nổi máu muốn gấp rút thể hiện bản thân.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Hạc Tư Đằng đưa La Ngữ Tịch ghé công ty thu dọn đồ đạc mới về nhà. Lúc cả hai trong văn phòng gom giấy tờ và đồ cá nhân, vì có mặt anh nên đồng nghiệp xung quanh không