Tiếng khóc thét của những kẻ liều mạng không ngừng vang lên, bọn họ muốn tìm cái thứ gọi là bí ẩn huyền bí , chúng thúc giục trí tò mò của con người khiến bọn họ không ngừng lại được mà muốn liều mình trải nghiệm cái thứ bí ẩn đó, cũng có kẻ vì muốn làm giàu mà chấp nhận bán mạng để đạt được thứ mình mong muốn, cũng có kẻ vì khát vọng quyền lực mà muốn chinh phục những thứ không ai làm được để những kẻ khác phải kính phục trước quyền lực của hắn. Khao khát , khát vọng ước muốn, sự ham muốn tất cả chúng như một thứ ma dược biến tất cả mọi thứ trở nên thứ điên cuồng, điên loạn với bản tính dã thú khát máu có thể làm tất cả để đạt được thứ họ muốn kể cả huỷ hoại chính bản thể của mình. Tại Phụng Thiên Trì Thành có 1 ngọn núi tên là Hoả Dực nơi nay được mệnh danh là núi chết , những kẻ đi vào ngọn núi này đều mất tính 1 cách bí ẩn, người dân sống gần ngọn núi dần cũng không ai dám sống gần đó, họ đồn rằng trên ngọn núi có những con dã thú hung hăng khát máu, thậm chí còn có kẻ đã nghe tiếng gầm gừ của chúng, nơi đây dần đã trở thành nơi mạo hiểm của những kẻ không sợ chết, hằng năm lại có không ít kẻ tìm đến.- Này hay là chúng ta về đi ta thấy nơi này có gì đó không sạch sẽTên thanh niên đang trên đường đi lên ngọn núi đó nói với tên thanh niên đồng hành , tên thanh niên đồng hành liền tỏ vẻ khó chịu-Đã đi tới đây rồi về là về thế nàoTên thanh niên kia có vẻ sợ sệt nhìn quanh con đường vắng rồi tự rùng mình-Nơi này quả thật không sạch sẽ đâuTên thanh niên đồng hành nghe hắn cứ lảm nhảm mãi một câu thì càng thêm khó chịu-Ngươi sợ cái gì , trên núi này chỉ là tin đồn nhảm thôi gan người bé quá đấyTên kia nghe vậy thì nổi lên sự sĩ diện cố cứng miệng- Sợ sao ta mà lại sợ ngươi đùa àGương mặt hắn cố tỏ ra mình ổn những toàn thân hắn rõ đang run, tên thanh niên đồng hành nhếc môi cười lén rồi thản nhiên nói- Vậy được chúng ta đi tiếpTên thanh niên đồng hành chân bước càng thêm tốc độ, tên kia vì sợ mà cũng bám theo sát mắt đảo quanh lo sợ thứ không sạch sẽ nhảy ra, người hắn cứ khum lại vẻ sợ hãiLúc sau bọn họ tới nơi chân núi Hoả Dực, bọn họ dừng lại nghỉ chân một lát ,tên thanh niên sợ hãi tay nắm chặt tay nải đang cầm mồ hôi đổ ướt cả tay nãi, 2 chân hắn đã mềm nhũn cả sức nhấc chân đang mất dần , tên thanh niên đồng hành thì lại ung dung ngồi xuống uống miếng nước, cắm miếng bánh ngẩng đầu lên cao hà một hơi thoả mãn, nhẹ nhàng tựa lưng vào gốc cây ghiền gẫm dễ chịu ,tên này thật khí chất khác người ngạo khí đầy mình hẳn khác người bình thường bộ y phục hắn mặc rất lịch sự chỉnh tề thêm nữa thanh bảo kiếm hắn đeo bên mình lại đính một viên dạ châu màu xanh trời rất lớn, nhìn qua đoán hẳn gia thế không nhỏ. Còn tên đang sợ sệt kia trông bộ y phục hắn mang cũng phải hạng xoàn thêm chiếc nhẫn hắn đeo trên tay có đính viên huyết ngọc to tướng e cũng là con quý tộc. Tên sợ sệt đó ngồi xổm dưới góc cây lắp bắp- Hay hay thôi chúng ta về điTên thanh niên cầm bảo đao thản nhiên nói- Ngươi về đi , vậy xem như vụ cá cược này ta thắng, ta cũng không ép ngươi làm gì ta chỉ lấy 1 nửa số tiền cược thôiTên đang sợ hãi liền xám mặt lại hét- 1 nửa ngươi đùa ta à 1 nửa cũng là hơn 500 ngàn vạn lượng bạc đấyTên thanh niên cần bảo đao thản nhiên trả lời-Vậy tuỳ ngươi thôi, nếu không đồng ý thì ta đi tiếpTên thanh niên đấy nuốt nước miếng tiếc đứt ruột , quả đúng đồng tiền quý hơn mạng sống mà thích thể hiện trước mặt gái đẹp làm gì để rồi mất tiền ngu vậy chứ hắn thật rõ hối hận, vì phụ nữ mà hắn sắp sạt nghiệp , thôi hắn đánh làm liều quyết định đi tiếp nhưng lòng vẫn chưa an tâm- Ta đi ta đi tiếp nhưng lỡ có quoái thú thật thì saoTên thanh niên nghe vậy thì hào hùng giơ thanh bảo đao ra trước mặt lớn giọng- Nếu thật có quoái thu ta sẽ dùng bảo đao này thu phục nóTên thanh niên kia đầy ngờ vực hắn làm nổi sao, lỡ hắn không làm nổi thì sao đây chẳng lẽ ta bỏ mạng tại đây sao, ta còn quá trẻ mà còn là con một trong nhà mất ta, ai sẽ nối dõi tông đường đây, không sao không sao cố gắng lần này mà thắng ta sẽ có vợ đẹp thế há lại chẳng lời . tâm trí hắn cố gạt mấy suy nghĩ nguy hiểm trong đâu nhưng thật sự bất lực với con người nhát gan như hắn ,hắn vẫn còn đầy băn khoăn-Nhưng ......Chẳng để hắn nói hết câu thanh niên cầm bảo đao liền chen ngang do rõ biết hắn định nói gì-Còn nhưng nhị gì nữa mau đi thôi, gan ngươi bé quá đóTên kia liền nổi lòng tự trọng đứng thẳng người dậy hùng hồn nói- Ngươi nói gan ai nhỏ chứ, cứ để mà xem quoái thủ xuất hiện ta sẽ băm nó thành trăm mảnhthấy bộ dạng đang rung của tên này. Tên thanh niên cầm bảo đao suýt không nhịn được cười. Nhưng điều đó cũng chẳng khiến hắn để tâm việc hắn để tâm hiện giờ hiện rõ trên đôi mắt hắn tiền , hắn khoái chí trúng mánh lớn hẳn sau vố này hắn sẽ là kẻ giàu nhất phụng thiên trì thành, chỉ nghĩ tới việc tiêu tiền lại càng khiến hắn sung sướng vô cùng , đầu hắn bây giờ đã tính tới việc nên tiêu tiền thế nào ,làm sao tiêu hết được , tiêu tới khi nào 500 ngàn lượng con số quá sức tưởng tượng với hắn. Hắn càng thêm động lực hăng hái đi vào khu rừng, tên kia vì không muốn mất tiền nên cũng theo vào,càng vào sâu khu rừng càng yên ắng không 1 tiếng động chẳng khác nào khu rừng chết, tên ôm tay nải run lẩy bẩy tay nắm chặt tà áo của tên thanh niên đồng hành, đi sát không rời , không gian yên tĩnh đến đỗi nghe rõ tiếng tim đang đập trong lồng ngực, tên kia sợ hãi nói