Đến chập tối Cửu Ưu Nhã mới tỉnh dậy, Mặc Lãnh Lam bỏ nàng đi kiếm cái gì ăn khi trở lại thì vui mừng nói:" Này nhóc sao tới giờ ngươi mới tỉnh vậy? Ta cứ tưởng ngươi chết rồi cơ.
Này cầm lấy, trái cây ta vừa mới kiếm được đó, cho ngươi.
Cửu Ưu Nhã không hiểu gì ngơ ngác nói:" Sao nhà ngươi dám vô lễ như vậy với ta! Đừng trách ta gọi các vị ca ca tới trừng phạt ngươi...
Chưa nghe hết câu Mặc Lãnh Lam cười phá lên:" Ca ca ngươi..
ca ngươi trừng phạt ta nực cười đã thế lại còn trách ta vô lễ.
Nếu không nhờ ta ngươi đã chết quắt queo ở giữa đường.
Nói xong hắn chẳng thèm để ý cô ta lăn ra một góc nhắm mắt ngủ.
Cửu Ưu Nhã nghe tên chết tiệt kia nói vậy thì nhớ lại nàng đã trốn nhà đi chơi giờ mà để các ca ca biết được thì không tránh khỏi việc bị coi nhốt.
Giữa đường vì không thích ứng được nên ngất xỉu.
Trách là trách bản thân nàng quá yếu không thể tư lo.
Nhất định sau khi trở về nàng phải tu luyện thật tốt.
Liếc nhìn thằng nhãi chết tiệt kia nàng để lại ánh mắt coi thường.
Dân chúng ma giới thấp nhất cũng có tu vi luyện khí trúc cơ còn con người này chỉ là người phàm không đáng để nàng phải nói chuyện.
Sáng hôm sau khi Mặc Lãnh Lam tỉnh lại thì không thấy con nhỏ kia đâu:" Ê con nhỏ kia ngươi ở đâu vậy" hắn ầm ỉ hét lên.
Cửu Ưu Nhã phiền chẳng muốn nói.
Sáng nay như mọi khi nàng hấp thu linh khí tu luyện.
Điều khiến Cửu Ưu Nhã thấy bất ngờ là nơi đây linh khí nồng động hơn ma giới tuy nhiên lại không thích hợp với công pháp tu luyện của nàng.
Còn tên kia ầm ĩ quá khiến nàng không khỏi bực dọc.
Trước đây không ai dám làm vậy với nàng, tên nhân loại này là kẻ đầu tiên.
Cửu Ưu Nhã tức giận nàng toan giết chết tên kia nhưng nghĩ lại hắn cũng tính là có ân với nàng nên đổi ý không giết hắn nữa mà phải hành hạ hắn đến chết mới thôi.
Mặc Lãnh Lam gọi mãi không thấy ai trả lời liền nghĩ rằng nàng ta rời đi rồi.
Đúng là đồ vô ân.
Hắn rời đi tới con suối tìm kiếm lần nữa nhưng khi trở lại thì thấy một đống quả dại cùng lời nhắn.
Trước kia khi phụ mẫu hắn còn sống hắn từng được học chữ, tuy không nhiều nhưng đủ dùng.
Cửu Ưu Nhã để lại lời nhắn trên một tấm vải Này tên hỗn xược vì ngươi cũng tính có ân với ta nên ta sẽ không giết nhà ngươi.
Nếu có gì khó khăn có thể đến ma cung tìm ta, ta sẽ đáp ứng một nguyện vọng của ngươi.
Nếu ma tộc ta có làm khó cứ đưa mảnh ngọc này ra chúng sẽ cho ngươi vào.
Mặc Lãnh Lam có chút hoảng hốt, hắn nhặt bừa nhặt bãi lại nhặt được một con ma nữ đã vậy còn có vẻ thân phận rất cao.
Nghĩ lại những gì tối qua hắn không khỏi cảm tạ tổ tiên phù hộ không bị bắt giết luyện tà thuật.
Nàng ta còn bảo hắn tới ma giới, có điên mới đi.
Còn về miếng ngọc kia, nhìn có vẻ đắt tiền đi cầm đồ chắc được khá khá.
Nhưng nghĩ lại nàng ta chắc không gạt hắn đâu, hắn thì có gì để gạt.
Nghĩ đoạn Mặc Lãnh Lam cất kĩ miếng ngọc đi phòng nhỡ có một ngày bị ma tộc bắt đi luyện tà thuật còn có khả năng giữ lại mạng.
Về phần Cửu Ưu Nhã lúc này đang trên đường trở về ma giới, nhân gian thật nguy hiểm chỉ có ma giới là nơi ở tốt nhất với nàng.
Ma cung lúc này đang náo loạn hết lên, tiểu công chúa mất tích mà không ai hay biết.
Ma quân