Thiên đạo điều khiển thân thể của Mặc Lãnh Lam truy giết đôi phu phụ kia.
Không lâu sau thì đã đứng trước mặt họ.
Thân thể Cửu Ưu Nhã tan biến phân nửa chỉ cầu bảo toàn được ma quân tất có cách hồi sinh nàng.
Một tay thiên đạo nhấc ma quân lên bóp mạnh.
Ma hậu chạy tới phách ra mấy chưởng hòng để hắn buông tay nhưng những thứ đó còn không đủ gãi ngứa.
Ma quân quát lên Nàng chạy mau, đưa nữ nhi về ma giới cầu cứu các vị trưởng lão ẩn cư.
Họ chắc chắn sẽ cứu được...
Thiên đạo không để y nói thêm càng siết mạnh tay hơn.
Cổ ma quân như sắp gãy, gương mặt đỏ hiện đầy gân xanh giọng nói không phát ra âm thanh.
Muốn chạy? Đừng hòng!" Giọng nói trầm thấp như tu la địa ngục vang lên.
Một chưởng đánh ra ma hậu nằm vật xuống đất.
Tộc nhân ma hậu có một bí pháp chỉ khi không còn đường lui nữa mới có thể sử dụng.
Kẻ thù bị trúng chưởng sẽ bị đại thương nhưng đổi lại bà sẽ bị tan biến khỏi cõi đời.
Tất cả tộc nhân vì huyết mạch quý giá bị tuyệt diệt chỉ còn mình bà.
Nếu năm đó không gặp được ma quân, không có y bảo vệ bà, không có ma giới hậu thuẫn thì ma hậu đã chết từ rất lâu rồi.
Nàng đưa mắt nhìn về phía phu quân, từng giọt lệ lăn thành hàng dài trên gương mặt thanh tú.
Bà rất đẹp, đẹp đến độ ma quân muốn cất giấu bà đi vĩnh viễn không muốn đưa ra ngoài.
Trong tất cả những đứa con, Cửu Ưu Nhã là đứa được thừa hưởng nhiều nhất, huyết dịch trên cơ thể nàng đa phần đều từ huyết thống của ma hậu.
Gương mặt nàng chỉ thừa hưởng một phần nhỏ của mẫu hậu đã đủ diễm lệ.
" Phu quân, cảm ơn chàng vì đã gặp thiếp, cảm ơn chàng đã tới và yêu thiếp.
Càng cảm ơn chàng đã tới bảo vệ đồng thời tặng thiếp một gia đình hạnh phúc.
Hãy nói với các nhi tử thiếp đi trước, bảo tụi nhỏ hãy sống thay phần thiếp..cả chàng cũng vậy.
Lúc nói lời này tuổi thọ của ma hậu đột nhiên tan biến, trên gương mặt hiện lên những nét già nua xấu xí.
Nàng lấy tay che gương mặt lại không muốn người mình yêu thương nhìn thấy.
Sinh mệnh lực lưu chuyển sang người Cửu Ưu Nhã.
Dùng chút hơi tàn đốt cháy sinh mệnh đưa ma quân cùng nhi tử tới thẳng ma giới.
Thân xác nổ tung thành cát bụi gây ra xung động vang rội.
Mảnh đất bị san thành bình địa, lỗ chỗ những vết hố sâu tưởng chừng vô tận.
Vị phu nhân ấy đã tan biến hoà vào với đất trời.
Ma quân gào lên đầy tuyệt vọng.
Về phía thiên đạo, do thân thể Mặc Lãnh Lam quá yếu ớt dường như mất khống chế như sắp vỡ tung.
Hắn rời bỏ vứt thân thể này tại nơi đấy.
Cửu Ưu Nhã nhận được sinh mệnh lực dồi dào, thân thể ngừng mục nát.
Phần lớn bị mất đi đã bắt đầu hồi phục.
Trong ma cung, các vị trưởng lão thấy ma quân trở về có chút vui mừng.
Họ vui mừng vì ma quân không chết, đây là kẻ đã đem đến bình minh cho ma giới, đưa nơi này phát triển từ lúc không còn gì tới bây giờ.
Ma quân quỳ xuống khẩu cầu các vị trưởng lão cứu lấy Cửu Ưu Nhã.
Sinh mệnh ma hậu truyền lại chỉ đủ đánh thức một mảnh nhỏ linh hồn nàng.
Các trưởng lão lắc lắc đầu thở dài, đây là tâm nguyện cuối cùng của ma quân họ không thể từ chối.
Họ nói