Sau vụ việc đó nàng cũng không gượng ép làm việc quá sức.
Nàng bàn bạc với ngốc tử việc sinh một tiểu hài.
Tiêu Thư muốn lưu lại một nhân chứng cho sự tồn tại của nàng, cho tình yêu của nàng.
Nàng muốn ngốc tử hứa với mình dù cho chuyện gì xảy ra cũng không được đối xử bất công với đứa nhỏ của họ.
Ngốc tử đồng ý với nàng.
Kể từ hôm đó họ có chút dính lấy nhau nhiều hơn.
Cuối năm giao thừa, Tư phủ treo lồng đèn sặc sỡ mừng năm mới.
Tư đại thiếu cũng quay trở về phủ, hắn có chút mừng cho nhị đệ đã yên ổn gia thất.
Tam thiếu gia cũng hoàn thành việc học, tại đại sảnh hôm nay vô cùng náo nhiệt.
Tiêu Tư đã có tin vui được một tháng.
Niềm vui như nhân thêm ra, Tư Thiếu Lam vô cùng cưng chiều nàng.
Sự thay đổi dần dần của hắn không gây ra biến động gì lớn.
Tuy Tư gia lúc này tràn ngập tiếng cười đón năm mới nhưng Tư lão gia không về.
Đối với mọi người điều này không quan trọng bởi y đã nhiều năm không về ăn mừng năm mới.
Kể từ chuyện năm đó Tư lão gia không hay về phủ, mọi người cũng ít nhìn thấy ông hơn.
Qua Tết, Tiêu Thư nhận ra rằng ở đây không có thị trường hoa tươi.
Những gia đình giàu có đều có tự trồng hoa đồng nghĩa với việc không cần mua, còn gia đình nghèo thì không mua nổi.
Thị trường này trống có nghĩa là cô có thể đặt nền móng đầu tiên cho thị trường này.
Tiêu Thư bàn chuyện này với Tư Thiếu Lam, hắn thấy có chút mạo hiểm nhưng y tin Tư nhi của mình.
Nàng bắt đầu thu mua hoa số lượng lớn, tận dùng một số sản nghiệp chưa dùng đến của Tư gia làm nơi canh tác trồng hoa.
Tư lão phu nhân biết chuyện nàng thu mua hoa nhưng không ý kiến, chỉ cho rằng nàng dưỡng thai có chút buồn chán nên muốn trồng hoa cho vơi đi nỗi chán trường.
Tư Thiếu Lam nghe theo lời nàng thu nhận những người trồng hoa cẩn trọng.
Cứ thế một nguồn hoa tự cấp đã có.
Tiêu Thư cho người lan tin mình mở một tiệc thưởng hoa dành cho những người yêu hoa, ai cũng có thể tới.
Người dân cả kinh thành có chút náo nhiệt.
Nhiều tiểu thư quyền quý nghe vậy có chút háo hức muốn tham gia.
Chuyện này có chút kinh động tới hoàng thất Thượng Quan.
Trưởng công chúa Thượng Quan Ngọc hay tin cũng muốn biết người mở tiệc là ai.
Nàng cho người dò hỏi biết được chuyện này do Tư gia mở tiệc.
Tư gia tuy không có người làm quan trong triều nhưng vì gia tộc này có lịch sử lâu đời cắm rễ tại kinh thành nên ai cũng từng nghe qua.
Quan viên trong triều có không ít người làm việc cũng có chút nể mặt họ.
Về phần vị Tư thiếu phu nhân này có chút bí ẩn.
Chỉ biết nàng là đích nữ của Mộ gia ở Thương thành có hôn ước với chàng ngốc Tư gia, gả đến đây chưa được một năm đã làm cho Tư gia thay đổi rất nhiều.
Nguyệt Lam Đường nổi tiếng kinh thành cũng mở ra bởi Mộ gia nàng.
Ngoài ra còn có một quán chè mới mở có chút tiếng tăm.
Ngày mở tiệc rất nhiều thiếu nữ tới tham gia.
Ngoài việc thưởng hoa còn có trao đổi tài nghệ với nhau.
Cũng nhờ vậy mà nhiều người cũng nên đôi.
Vườn hoa tươi đẹp là đề tài trong cuộc trò chuyện, ngoài việc đối thơ để thể hiện tài năng còn để tìm người đối ứng giỏi nhất.
Có người báo trưởng công chúa tới, điều này khiến mọi người xôn