Trước đó, Điền Noãn cho rằng những hành vi quấy rối và ác ý của bọn họ là do không được dạy dỗ tốt, nhưng hiện tại xem ra không phải vậy
Edit: Gypsy.
"Anh đã thay ga trải giường cho em rồi, tắm xong thì nhớ ngủ sớm.
"
Hoắc Tri Hành để Điền Noãn ngủ phòng chính có phòng tắm riêng, còn bản thân ngủ ở phòng cho khách bên cạnh.
Điền Noãn cầm cốc và bàn chải đánh răng mà anh vừa tìm được vào phòng tắm, khi bước ra thì đèn ngoài cửa đã tắt.
Ban ngày cô chơi hơi hăng, đã lâu rồi không điên như vậy, cô lại mất ngủ, trên giường lăn qua lăn lại gần một tiếng đồng hồ vẫn chưa ngủ.
Cô ngồi dậy gãi đầu, tâm phiền ý loạn có chút khát, liền đứng dậy đi ra phòng khách uống nước.
Máy lọc nước đặt giữa phòng khách và phòng ăn, cô rót nửa ly nước, đang định uống thì cửa phòng của Hoắc Tri Hành đột nhiên mở ra.
Người đàn ông hiển nhiên không nghĩ cô ở đó, sau khi sững sờ hai giây, anh vội vàng trở về phòng mặc lại quần áo.
Cô gái cũng sững sờ, cúi đầu xuống, mặt bỗng chốc đỏ lên.
Anh còn tưởng rằng cô đã ngủ say, nên chỉ mặt quần lót ra tắm rửa.
Chờ anh mặc quần áo xong mở cửa ra ngoài, trong phòng khách đã không còn ai, phòng ngủ chính cũng không có động tĩnh gì.
Nhớ tới vừa rồi cô ra ngoài uống nước, người đàn ông cầm ly nước gõ cửa.
Cánh cửa từ từ mở ra, cô gái gục đầu nhìn xuống đất.
Mái tóc dài buông xõa, chiếc váy ngủ mới mua vừa vặn trên người, vạt áo dài đến tận đùi, lộ ra đôi chân thon dài thẳng tắp.
Đôi mắt của người đàn ông tối sầm lại.
"Đây.
" Anh đưa ly nước xong liền đóng cửa lại.
Anh bước vào phòng tắm cởi quần áo, mở vòi sen, dòng nước nóng chảy xuống lưng và bụng thông qua những khe rãnh rõ rệt, nhiệt độ nước vốn rất thoải mái nhưng lại khiến anh cảm thấy khó chịu.
"Chậc!" Anh cau mày, vuốt tóc ra sau, đưa tay vặn van điều tiết từ trái qua phải, nước chảy xuống cũng xem như dễ chịu hơn.
!
Ngày hôm sau, Hoắc Tri Hành đưa Điền Noãn đến trường giống như hôm qua, cả hai đều không nhắc đến chuyện xấu hổ tối qua.
Tới cổng trường, anh nói với cô: "Anh phải rời khỏi nhà một chuyến, tối nay sẽ có tài xế ở nhà đón em.
"
"Dạ.
" Cô gái mím môi, có chút do dự hỏi: "Đi có lâu không ạ?"
Người đàn ông mỉm cười, "Có thể lắm, anh đi ra nước ngoài mà.
"
"Vậy thì, anh chú ý an toàn.
" Cô gái bước ra khỏi xe, sau khi băng qua đường cô quay đầu lại nhìn.
Bên kia Hoắc Tri Hành cũng tình cờ hạ cửa kính xuống.
Cách một đoạn đường, cô vẫy tay chào anh, khẩu hình nói "tạm biệt".
Người đàn ông chờ cô đi khuất, sau mới đạp ga rời khỏi cổng trường.
–
Điền Noãn bước vào phòng học lớp 7 khối 12, nhưng chỉ trong một ngày, bầu không khí trong lớp đã thay đổi.
Ngày hôm qua lời xì xầm đối với cô đã biến mất hoàn toàn, Chu