Lưu Vũ Thần nở nụ cười ôn hòa mà gật đầu đáp.
" Được chứ , nếu em không chê thì chúng ta sẽ mãi như thế này !"
Nói xong Lưu Vũ Thần liền chậm rãi tiến đến ôm cô vào lòng mà mạnh dạng đặt lên đôi môi mềm mại ấy một nụ hôn sâu.
Bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của Nghiêm Á Hiên bất giác ôm lấy vòng eo rắn chắc của hắn vuốt v e như muốn đáp lại tình cảm của hắn vậy.
Chẳng biết trôi qua được bao lâu khi khoé miệng nhỏ của Nghiêm Á Hiên như muốn hêt hơi hắn mới luyến tiếc buông ra , bàn tay to lớn của hắn vuốt ve lấy khuôn mặt trắng noãn của cô mà nói.
" Á Hiên , chúng ta có nên làm một chút việc gì đó trước khi đi ngủ hay không ?"
Chẳng biết bằng cách nào thân thể nhỏ nhắn của cô đã bị Lưu Vũ Thần đặt nhẹ xuống chiếc nệm mềm mại lúc nào không hay.
Nghiêm Á Hiên chẳng kịp phản ứng với hành động nhanh chóng này của hắn nên lắp bắp nói.
" Chẳng.
.
chẳng phải anh nói rằng chúng ta chỉ ôm ngủ thôi hay sao ? Bây giờ mà cùng anh làm những chuyện này thì tối nay làm sao tôi có sức để đi sinh nhật cơ chứ ? "
Nói đến đây sắc mặt cô như cầu khẩn ôm nhẹ lấy chiếc eo rắn chắc của hắn , ánh mắt Nghiêm Á Hiên ngập nước nói.
" Vũ Thần , chuyện này chúng ta để tối được không ? Bây giờ tôi chỉ muốn bình yên mà ngủ trong lòng anh mà thôi !"
Lưu Vũ Thần thấy được hành động này của cô củng hiểu được thứ mà Nghiêm Á Hiên đang suy nghĩ, bàn tay hắn liền vuốt v e mái tóc mềm mại của cô mà ôn nhu nói.
" Được , vậy em ngủ một chút đi !"
Nói xong như chẳng đợi cô trả lời mà bàn tay to lớn như gấu trúc kia của Lưu Vũ Thần ôm chầm lấy thân thể nhỏ nhắn của Nghiêm Á Hiên vào lòng mà vuốt v e.
Cảm nhận được hương thơm từ cơ thể cô lan tỏa xung quanh truyền vào trong mũi làm cho tinh thần hắn dễ