Bản tôn khom lưng xuống nhặt giới chỉ lên, hắn cũng không vội vã kiểm tra xem bên trong có gì mà trực tiếp vứt vào lòng.
“Đi, hiện tại đuổi còn kịp”Chấp niệm vừa nói vừa nhanh chóng chạy gấp theo dấu chân lưu lại trên mặt đất.
Mà bản tôn tốc độ nhanh hơn, cũng không vội vàng đuổi theo, chỉ nói với Địch Nhi đang ngây ngốc: “Địch Nhi, đi thôi”.
Một tiếng này làm bừng tỉnh tiểu tinh linh, nàng giật mình đánh thót một cái, rồi lập tức hưng phấn thốt lên: “Lão gia, thật lợi hại a, những quỷ hồn kia cùng Địch Nhi giống nhau sao? Chúng ăn nhiều như thế mà không hóa lớn chút nào”.
“A”Bản tôn gặp câu hỏi này cũng không phải trả lời ra sao nữa.
“Đi thôi, đợi lát nữa đám quỷ hồn lại ra ăn, ta lại cho ngươi xem bách quỷ dạ hành đồ”Bản tôn chỉ đành cam chịu nói.
“Bách quỷ dạ hành đồ?”Tiểu tinh linh kỳ quái không hiểu đây là gì.
“Bách quỷ dạ hành đồ là một pháp thuật, nhưng phải dùng lá cờ nhỏ này mới có thể tri triển được, khi âm khí thịnh nhất, chính là ban đêm, uy lực của nó cũng theo đó lớn nhất”Bản tôn vừa nói vừa thi triển súc địa thành thốn đuổi theo chấp niệm.
Qua một nén hương, bản tôn cùng chấp niệm đuổi kịp đám thằn lằn nhân.
Trên một khoảng đất trống rộng lớn, hai mươi ba thằn lằn nhân ngồi quây tròn lại, thì thầm to nhỏ, ở giữa là một đống lửa cùng với mười thi thể nhân loại không đầu, những thi thể này đều bị nướng chín, ánh mắt đám thằn lằn nhân nhìn đám thi thể cháy vàng ruộn kia đầy thèm thuồng.
Bản tôn cùng chấp niệm không khỏi nhíu mày lại, những thú nhân này tuy không ăn sống uống máu, nhưng như này càng khó chấp nhận hơn, như là yêu quái ở tiền thế, thích ăn thịt người vậy. Nhìn thấy màn này, bản tôn nhanh chóng ra tay, Vạn Quỷ U Hồn phiên trong nháy mắt bay đến giữa không trung, hắc khí bao phủ lên đám thằn lằn nhân.
“Ô ô”Từ bên trong hắc vụ nhanh chóng truyền ra tiếng ma kêu quỷ khóc, hơn trăm con tiểu quỷ không ngừng bay lượn cắn nuốt hơn hai mươi thằn lằn nhân.
Chỉ một thời gian ngắn, vô số tiếng kêu thảm thiết từ đám thằn lằn nhân vang lên, đám thằn lăn nhân không ngừng chống lại tiểu quỷ, nhưng là những tiểu quỷ này là u hồn, không có thực thể, người bình thường căn bản không thể tiếp xúc đến, vô số đấu khí không thể tạo thành chút ảnh hưởng nào với đám tiểu quỷ này.
Mà đám tiểu quỷ lại có thể nháy mắt xuyên qua những bộ giáp dày, làn da của đám thằn lằn nhân, nhanh chóng gặm lục phủ ngũ tạng của đám thằn lằn nhân. Tiếng kêu thảm của đám thằn lằn nhân phát ra từ trong hắc vụ còn thê thảm hơn nhiều tiếng ma kêu quỷ khóc.
Có một thằn lằn nhân may mắn trốn thoát khỏi hắc vụ, nhưng là, thân thể hắn dình đầy máu tươi, cánh tay trái cũng bị gặm chỉ còn bộ xương trắng, vừa ra khỏi hắc vụ, đám tiểu quỷ cũng không tiếp tục công kích hắn nữa, nhưng bên ngoài còn có chấp niệm, một kiếm của chấp niệm đẩy văng tên thằn lằn nhân vào trong hắc vụ, tiếp tục chịu đám tiểu quỷ công kích.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên suốt một nén hương mới dừng lại, bên trong hắc vụ chỉ còn thanh âm ma kêu quỷ khóc của đám tiểu quỷ, lại qua một nén hương, bản tôn mới thu lại vạn quỷ u hồn phiên, biểu tình của hắn đột nhiên trở nên quái dị.
Hiện tại, trước mắt hắn là hai mươi ba bộ xương khô trắng, không hiểu sao đột nhiên hắn cảm thấy rất vui vẻ, rất thoải mái, biểu tình trên gương mặt của hắn vô cùng quái dị, mà chính hắn cũng không biết.
“Lão gia, ngươi cười rất quái dị nha?”Địch Nhi lập tức kỳ quái nói. Truyện "Ngự Đạo "
Giây phút này, chấp niệm cũng nghi hoặc quay đầu