“Ân, nói đến chuyện tu luyện đi”Hỏa Vân Nhi nói.
“Hảo, hiện tại tùy theo sở thích của cháu mà chọn hệ, nhưng mà tốt nhất là tu luyện đấu khí Thổ gia hoặc là ma pháp hai nhà Thủy Hỏa”Bác hắn nói.
“Bác, vì sao lại vậy ạ?”Mộc Vĩnh Diệp nhíu mày hỏi.
“Bởi vì bác cùng cữu mẫu phân biệt tu luyện thủy hỏa ma pháp mà một phân thân khác của bác tu luyện đấu khí Thổ gia, như vậy cháu gặp vấn đề gì là có người sẵn sàng giải đáp”Bác hắn nói.
“Không, cháu muốn tu luyện kim hệ”Mộc Vĩnh Diệp lập tức trả lời.
“A? Có thể, rốt cuộc là trong điển tịch ngoại trừ phương pháp tu luyện còn có rất nhiều tâm đắc tổ tiên, chẳng qua, cháu tốt nhất là học tập ba hệ này bởi vì…”Bác hắn tiếp tục dong dài.
Trải qua một giờ khuyên nhủ không có chút tác dụng nào, Mộc Vĩnh Diệp vẫn y nguyên chọn đấu khí Kim gia làm Thủy Đông Các nói hết nước miếng cũng vô dùng mà Mộc Vĩnh Diệp cũng được chứng kiến bác hắn cường hãn như nào, không ngờ có thể nói lâu như vậy, mà còn không có một câu nào trùng lặp, tài ăn nói này dùng để thuyết phục một đứa bé ba tuổi quả thật quá lãng phí! Truyện "Ngự Đạo "
“Cha, mẹ”Một tiếng kêu lên đột nhiên làm đứt quãng lời dạy bảo của Thủy Đông Các.
“Phù!”Mộc Vĩnh Diệp không khỏi thở phào một cái, tiếng kêu này đến quá đúng lúc, nếu tiếp tục bị khuyên bảo, không biết hắn có phát cuồng không, cũng may, hiện tại tốt rồi, không phải chịu tra tấn nữa.
Lúc này, Mộc Vĩnh Diệp nhìn thấy một thiếu niên mặc áo bào màu lam, chạy từ trong cốc vào. Mà Thủy Đông Các cùng Hỏa Vân Nhi kích động nhìn về phía thiếu niên. Từ tiếng kêu của thiếu niên, thêm vào lời bàn tán của hạ nhân, Mộc Vĩnh Diệp rất nhanh đoán gia được đây là con út của bác Thủy Như Quý.
Thủy Như Quý rất nhanh đã chạy đến trước mặt mọi người.
Nhìn về phía Mộc Vĩnh Diệp nhỏ bé, hai mắt vị thiếu niên này mở lớn đầy kinh hỉ.
“Cha, mẹ, đây là đệ đệ thứ năm sao?”Thủy Như Quý đột nhiên hỏi.
Nghe được câu này của Thủy Như Quý, trên trán của Mộc Vĩnh Diệp không tự chủ được chảy xuống một giọt mồ hôi rất, rất to!
“Đừng đoán mò, đây là con của cô cô, tên là Mộc Vĩnh Diệp”Hỏa Vân Nhi gõ lên đầu Thủy Như Quý một cái cười nói.
“A? Là vậy sao?”Thủy Như Quý kinh ngạc nói.
“Làm sao hôm nay con đã về, không phải còn mấy ngày nữa mới về sao?”Thủy Đông Các hỏi.
“Vốn là như vậy, nhưng con muốn cho cha mẹ bất ngờ, nhưng là, về đến nhà, nghe hạ nhân nói cha mẹ đang ở đây nên con vội chạy đến”Thủy Như Quý lập tức cười nói.
“Chuyện ở học viện như nào rồi?”Hỏa Vân Nhi vội hỏi.
“Đương nhiên là thuận lợi tốt nghiệp, mẹ cũng quá coi thường thực lực của con đi”Thủy Như Quý có chút rắm chó nói.
“Được rồi, qua một thời gian ngắn nữa đến chỗ lão tam ma luyện đi”Thủy Đông Các trầm ổn nói.
“Vâng, con cũng đang chuẩn bị đi”Thủy Như Quý nói.
“Hài tử vừa trở về ngươi đã lệnh nó đi chịu khổ, thật là…”Hỏa Vân Nhí trách móc chồng.
“Này thì có gì, mình xem Mộc gia đi, nhà chúng ta có thể so sánh với Mộc gia sao, tính ra Thủy gia vẫn là rất rộng rãi”Thủy Đông Các không cho là đúng nói.
“Đây là con của cô cô sao? Là Mộc Vĩnh Diệp sao? Em sao lại ở đây ạ?”Thủy Như Quý đột nhiên hỏi.
“Cha chuẩn bị dạy hắn tu luyện”Thủy Đông Các nói.
“Cái gì? Tiểu hài tử còn bé như vậy đã dạy tu luyện?”Thủy Như Quý đầy kinh ngạc thốt lên.
Một câu này làm Mộc Vĩnh Diệp vô cùng