“Nhưng là, chủ nhân, như vậy có thể không, vạn nhất?”Đế Thính lập tức khuyên nhủ, hơn nữa trên mặt hiện ra vẻ vô cùng lo lắng.
“Ngươi không cần khuyên nữa, ý ta đã quyết, mà cũng chỉ có một cơ hội này,cơ hội lần sau không biết phải chờ tới lúc nào nữa?”Địa Tàng Vương ảo não nói.
“Nhưng mà chủ nhân, Thái Cực đồ dễ trộm như vậy sao?”Đế Thính vẫn không ngừng khuyên nhủ.
“Hừ, Tam Thanh, Nữ Oa, Phục Hi, cả Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, một đám thánh nhân đều đã đến Tử Tiêu cung nghe Hồng Quân giảng đạo, không hết kỳ hạn, bọn họ sẽ không trở về, Thái Thượng đưa Thái Cực đồ cho Huyền Đô tham ngộ, hy vọng hắn có thể mượn nó ký thác chấp niệm, trảm thi thành thánh, đây chính là cơ hội tốt cho ta”Sắc mặt Địa Tạng Vương trở nên điên cuồng.
“Nhưng là, nhưng là khi Thái Thượng trở về thì làm sao đây?”Đế Thính nói.
“Thái Thượng trở về? Hừ, ta không đần độn như tên Huyền Đô kia đâu, hắn thành đệ tử Thái Thượng từ thời hồng hoang, hiện giờ còn chưa thành thánh nhân, mà tam hoàng được Thái Thượng chỉ điểm, tuy thành ngụy thánh, nhưng cũng chứng đạo nhân hoàng, Huyền Đô hắn thì sao, giờ mới trảm ra thiện ác nhị thi, có thể thấy tư chất hắn kém đến đâu. Mấy lần dùng Thái Cực đồ đều không trảm thi được, nếu nó ở trong tay ta, tất sẽ trảm chấp niệm thi trước khi Thái Thượng trở về, lúc đó dù ta không đạt được hỗn nguyên thánh nhân cũng là ngụy thánh như tam hoàng, lúc đó Thái Thượng có thể làm gì, cùng lắm là trả lại Thái Cực đồ cho ông ta”Địa Tạng Vương có chút kích động nói. Truyện "Ngự Đạo "
Nhìn đến Địa Tàng Vương có chút kích động, mang theo chút điên cuồng, Đế Thính biết lúc này không thể khuyên được, cũng chỉ đành nói: “Ai, được rồi, hy vọng hết thảy thuận lợi như chủ nhân tính toán”.
Lúc này Mộc Hĩnh Việt nghe được đoạn đối thoại giữa Đế Thính cùng Địa Tạng Vương, ngây ngốc không biết làm gì cho phải, từ đoạn đối thoại, không khó để đoán ra, bọn họ muốn mình đi trộm Thái Cực đồ. Nhưng Thái Cực đồ là gì? Đấy là pháp bảo mạnh nhất của Thái Thanh trong Tam Thanh, bảo chính mình đi trộm Thái Cực đồ? Hiềm mạng sống quá dài sao? Nhưng là Mộc Vĩnh Hiệt biết, nếu chính mình không đi, như vậy chỉ có một đường chết!
Bởi thế, Mộc Vĩnh Hiệt rất thông minh, tuyển chọn không nói lời nào.
“Ân, ngươi giúp ta lấy Thái Cực đồ, ta không truy cứu chuyện ngươi trộm quả nữa, ngươi có dị nghị gì không?”Địa Tàng Vương nói.
“Không có gì”Mộc Vĩnh Hiệt cũng chỉ có thể nói như này, hơn nữa, Mộc Vĩnh Hiệt biết, dù chính mình mang về Thái Cực đồ cho Địa Tạng Vương, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho mình, chỉ có thể đi một bước, tính một bước thôi.
“Tốt, khoảng thời gian này, ngươi tự mình thích ứng hồn thể mới do trảm thi của ngươi đi, ta sẽ nghĩ biện pháp dẫn Huyền Đô rời xa bát Cảnh cung, còn Đế Thính sẽ dẫn ngươi đến Bát Cảnh cung”Địa Tạng Vương nói.
“Ân”Mộc Vĩnh Hiệt cũng chỉ có thể cam chịu gật đầu.
Chính là khi Mộc Vĩnh Hiệt tưởng tạm thời đã ổn thỏa, không việc gì nữa rồi thì Địa Tàng Vương đột nhiên đứng lên, ngón tay không ngừng tạo quyết, trong nháy mắt, vô số pháp quyết hình thành, hơn nữa tạo thành một đồ án phi thường huyền ảo giữa không trung, búng một cái, đồ án chìm vào trong hồn thể Mộc Vĩnh Hiệt.
“Ngươi”Mộc Vĩnh Hiệt tức giận nói.
“Vừa rồi là cấm chế độc hữu của ta, trừ phi là thánh nhân, còn không đừng hòng thoát khốn, ngươi chỉ cần làm tốt, sẽ không có việc gì, nhưng nếu ngươi dám có dị tâm gì, ta tùy thời có thể cho ngươi hồn phi phách tán”Địa Tạng Vương lãnh đạm nhìn Mộc Vĩnh Hiệt nói.
Mộc Vĩnh Hiệt dù tức giận đến cực điểm, Địa Tạng Vương làm như vậy, rõ ràng là trước khi thành sự, chính mình là nô lệ của hắn, sau khi thành công, chính mình cũng không thể trốn được, có lẽ chỉ cần một ý niệm của Địa Tạng Vương, chính mình sẽ hồn phi phách tán. Nhưng là Mộc Vĩnh Hiệt còn nhẫn nhịn, không biểu hiện phẫn nộ ra ngoài mặt, bởi vì hắn biết, lúc này thể hiện ra, chỉ có chết càng nhanh mà thôi, đến lúc đó Địa Tạng Vương lại luyện chế mình thành khôi lỗi thì thiệt lớn! Truyện "Ngự Đạo "
“Dạ!”Đầu Mộc Vĩnh Hiệt cúi thấp đến cực điểm, hiển nhiên không muốn Địa Tạng Vương nhìn ra biểu tình của mình.
“Ân, đây là cung điện của ta, ở bên ngoài đã thiết trế vô số trận pháp công kích, còn có vô số lính canh nữa, khoảng thời gian này ngươi không nên ra ngoài, cứ ở trong này đi”Địa Tạng Vương nói.
“Vâng”Mộc Vĩnh Hiệt nhanh chóng đáp.
Một khắc sau, cả hoa liên lẫn Địa Tàng Vương đều biến mất, mà Đế Thính dùng ánh mắt buồn chán cùng thương xót nhìn hắn rồi cũng biến mất theo. Sau khi hai người biến mất, hắn mới ngẩng đầu lên, nhìn vào đại điện trống rỗng, lại nhanh chóng kiểm tra bốn phía, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, tâm lý không khỏi tự giễu, bọn họ có cần ngầm giám thị một tiểu hồn như mình không?
Nhanh chóng