Edit: Hắc Phượng Hoàng
May mà người nhà luôn là người nhà, cho dù có mâu thuẫn gì thì cũng đi qua, Triệu thị và Đỗ Hoàng Hoa lại hòa hảo.
Đỗ Tiểu Ngư hôm nay ngồi ở nhà vệ sinh đã lâu mà không đi ra, nguyên nhân là không có giấy xí, gọi một cái là cực kì buồn bực, cuối cùng là thông qua chỗ thông thiên lấy mấy cái lá rụng ra dùng, lúc đi ra mặt tái mét đi, đánh chết nàng cũng không dùng cái phiến trúc kia đâu, quái dị vô cùng à! Cho nên chuyện thứ nhất chính là hô to, “Mẹ, không có giấy xí!”
May mắn là hôm nay Đỗ Hoàng Hoa vừa vặn muốn đi trấn Phi Tiên Bách Tú Phường giao gối đầu hoa, vào thời điểm này thường sẽ thuận tiện mua bán chút này nọ.
Cơ hội như vậy Đỗ Tiểu Ngư khẳng định không buông tha, quấn quýt chặt lấy muốn đi theo, Đỗ Hoàng Hoa vốn là đau nàng, cuối cùng Triệu thị cũng bị thuyết phục, cho nàng đi theo cùng, chỉ dặn dò nhìn đường đi không được lạc mất.
Trấn Phi Tiên cách thôn Bắc Đổng rất xa, bình thường phương tiện giao thông ở nông thôn chính là xe trâu, Đỗ Hoàng Hoa cõng cái sọt lớn, bên trong là những đồ thượng vàng hạ cám, Đỗ Tiểu Ngư đương nhiên là không mang cái gì, chỉ phụ trách nắm chặt tay Đại tỷ, hai người đi cửa thôn vừa vặn gặp xe trâu lên trấn.
Lúc này trên xe đã có mấy người ngồi, không may oan gia ngõ hẹp, Khâu thị cư nhiên đã ở trên xe.
“Nghe rõ cho ta, không được cho bọn họ đi lên! Xui!”
Khâu thị diễu võ dương oai, quát lớn người đánh xe, bà ta quả thật đổ lỗi chuyện con trâu lên người Đỗ Hoàng Hoa, nhưng Đỗ Hiển thân thể tốt lắm mỗi ngày đều ở ngoài ruộng, bà là cái nữ tắc nhân gia không thể đi đánh một đại nam nhân được? Cho nên vẫn không có biện pháp, nhưng không nhắc tới không có nghĩa là buông tha cho báo thù.
Trương Đại đánh xe là người thành thật có chút khó xử.
Đỗ Hoàng Hoa lại cứ nhẫn nhịn, lập tức kéo Đỗ Tiểu Ngư trở về, mỗi ngày xe trâu của thôn đi lên trấn trên chỉ có một chiếc, bỏ lỡ cái này chỉ có thể đợi tới ngày mai, Đỗ Tiểu Ngư không muốn không có giấy xí, hơn nữa Khâu thị này kiêu ngạo làm nàng không quen một chút nào, lập tức cười hì hì, quạt cái mũi nói, “Thối quá thối quá, có người ngã xuống ăn phân trâu gột rửa thế nào cũng không sạch sẽ!”
Chuyện Khâu thị và Hồng nương tử đánh nhau ăn phân trâu toàn thôn đều biết, lập tức có người không nín được cười rộ lên, Khâu thị tức giận sôi lên, chỉ vào Đỗ Tiểu Ngư mắng, “Giỏi một cái tiểu tiện nhân, lần trước không bắt được ngươi, ngươi còn lắm sức nhỉ?”
Đỗ Tiểu Ngư không sợ bà ta, ở dưới mặt đất lắc lắc thân thể, ngoắc nói, “Vậy bà đến bắt đi, đến đây nha!”
Đỗ Hoàng Hoa sắc mặt hơi hơi trắng bệch, cầm tay Đỗ Tiểu Ngư, “Lần trước ta nói với muội như thế nào? Sao vẫn còn chọc bà ta?”
“Không có việc gì, tỷ, lát nữa tỷ chạy theo muội nhé, muội cho bà già ngu này không lên xe được!”
Nàng ngữ điệu mang theo trào phúng, cười trong suốt yếu ớt, trong ánh mắt cất giấu giảo hoạt.
Đỗ Hoàng Hoa sửng sốt, có cảm giác nói không nên lời, nhưng không cho nàng nghĩ lại, vì Khâu thị thật sự nhảy xuống xe đuổi theo các nàng!
Đỗ Tiểu Ngư tiếp tục cười mắng, vừa chú ý đường dưới chân, đường đất này lồi lồi lõm lõm, bộ dạng Khâu thị cường tráng không linh hoạt, chỉ cần ngã một phát là bảo đảm bà ta một hồi lâu không đứng dậy được, cũng dẫn bà ta chạy xoay quanh, Khâu thị càng không ngừng mắng chửi người, chỉ hận mình không mọc ra thành bốn chân.
Không đến chốc lát, chợt nghe bùm một tiếng, Khâu thị một chân giẫm vào hố, bởi vì tốc độ đuổi theo quá mạnh không kịp thu người lại, cả người quăng ngã theo thế chó đớp cứt.
Đỗ Tiểu Ngư cười ha ha, cùng Đỗ Hoàng Hoa lên xe ngựa, nhưng Trương Đại không dám đi, ai bảo đại biểu cữu Khâu thị là trưởng thôn chứ, hắn không muốn đắc tội, nhưng có chút sự tình không phải do chính mình, tỷ như người có đôi khi là không khống chế được trâu, Đỗ Tiểu Ngư lại vụng trộm đi đâm mông trâu, xe trâu lập tức chạy đi.
Khâu thị há to miệng, mặt biến thành gan heo hét lớn, “Họ Trương, ngươi cư nhiên dám đi! Ta không để yên cho ngươi! Còn có, hai con tiểu tiện nhân kia, các ngươi chờ đấy!”
Trương Đại vội đến vã mồ hôi, “Không phải ta đuổi, không phải ta!”
Đỗ Tiểu Ngư ở trên xe nhăn mặt, Khâu thị tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu.
Nàng tâm tình vui sướng cực kỳ, cao hứng tựa vào xe trâu, mà Đỗ Hoàng Hoa bên cạnh không như vậy, muội muội này tính tình hoàn toàn vòng vo, thật sự không có biện pháp dạy người, chỉ yên lặng thở dài.
“Xin hỏi, vị Đại tỷ này, ngươi có phải là tỷ tỷ Đỗ đại ca, Đỗ Văn Uyên?”
Trên xe bỗng nhiên vang lên thanh âm một người cúi đầu.
Đỗ Tiểu Ngư quay đầu nhìn lại là một nam hài mặt trắng trẻo, nhìn qua cùng lắm chỉ hơn nàng mấy tuổi, mặc bộ bố y màu xanh, loại quần áo này tuy rằng chất liệu không thế nào, nhưng so với nàng và Đỗ Hoàng Hoa thì ăn mặc tốt hơn, chẳng lẽ không phải con nhà nông?
Đỗ Hoàng Hoa kỳ quái nói, “Đúng vậy, ta là tỷ tỷ hắn, ngươi là?”
Nam hài kia cong mắt lên cười, “Ta cũng học bài ở chỗ Lưu phu tử, ta gọi là Chương Trác Dư, trước kia từng đi qua nhà các ngươi một hồi,” Nói xong nhìn về phía Đỗ Tiểu Ngư, “Vậy ngươi là muội muội hắn?”
“Đúng rồi.”
Đỗ Tiểu Ngư rất ngạc nhiên gật đầu, “Lúc này không phải các ngươi hẳn là ở chỗ Lưu phu tử học bài sao? Ngươi làm sao có thể ở chỗ này? Cũng là đi trấn Phi Tiên?”
“Đã xin phép phu tử rồi, ta muốn đi nhà Đại cữu trấn Phi Tiên, hôm nay là năm mươi ngày sinh ông ấy, mẫu thân ta thân thể không tốt bảo ta đi thay bà.”
Hắn chỉ cái sọt trúc sau lưng, bên trong là hai con gà, “Đây là tính đưa đi qua, vậy các ngươi đi bên kia mua này nọ sao?”
“Đúng vậy, muốn mua chút giấy xí.”
Đỗ Tiểu Ngư còn thật sự nói.
Đỗ Hoàng Hoa liếc nhìn nàng một cái, đứa nhỏ này.
Chương Trác Dư vừa cười, vừa rồi nhìn một màn trêu chọc Khâu thị kia, cảm thấy Đỗ Tiểu Ngư rất thú vị, thân thể gầy yếu như vậy cũng dám chọc khó chơi Khâu thị, lại còn làm ngã được bà ta thật sự ra ngoài dự kiến của hắn.
Dọc theo đường đi, hắn và Đỗ Tiểu Ngư nói không ít, Đỗ Tiểu Ngư mới biết được hắn chỉ lớn hơn mình ba tuổi, cũng chính là mới mười tuổi, đứa nhỏ mười tuổi nói chuyện có trật tự như vậy là hiếm thấy, không giống nàng là trọng sinh tới được, có thể thấy được người nơi này phổ biến đều trưởng thành sớm, tâm lý lứa tuổi phỏng chừng lớn hơn năm tuổi so với thời đại đó.
“Đến rồi!”
Trương Đại thúc giữ chặt con trâu, đứng ở ngõ vào trấn Phi Tiên.
Đỗ Tiểu Ngư nhảy xuống xe trâu, gấp không thể chờ đi đến bên trong, nàng thật