Tổng kết cả thảy thì sau khi trả nợ xong cho sư nương sẽ còn lại có hai trăm sáu mươi vạn.
Nhưng nhìn vẻ mặt này của lão Lý, Ngải Huy liền biết thứ hàng trên tay lão không phải phổ thông, bằng không chắc chắn sắc mặt sẽ không đắc ý như thế. Thành thực mà nói trong lòng không hiếu kỳ là giả, với thâm niên già dặn, Ngải Huy hiểu rất rõ một thanh binh khí tốt có mức độ trọng yếu cỡ nào. Cứ Xỉ thảo kiếm lúc trước đã hỏng, hiện tại hắn đang dùng thảo kiếm quân dụng mượn của hộ vệ trang viên.
Cuối cùng Ngải Huy không kìm được: "Đừng cầm mặt hàng phổ thông tới lừa gạt ta."
Mấy vị sư phụ sư nương cảm thấy tình huống sẽ không chuyển biến quá xấu còn Ngải Huy lại có phần lo lắng. Huyết độc bùng phát thực sự quá hung mãnh, Cảm Ứng tràng lại phản ứng quá chậm trễ, giãy dụa đã lâu trong nguy hiểm nên Ngải Huy rất nhạy cảm với nguy hiểm.
Trên đường trốn về gặp phải những côn trùng trúng độc kia càng làm Ngải Huy thêm sầu lo. Như lúc trước hắn suy đoán, chả bao lâu nữa khi những động vật thân thể to lớn ăn thịt kia hoàn toàn lột xác, cục diện sẽ trở nên càng thêm tệ.
Lúc ở bên trong gò đất, nghe được những âm thanh thú rống vang trời kia, lòng hắn tràn ngập e sợ. Hắn đã gặp rất nhiều hoang thú, uy thế phổ thông không có bất cứ ảnh hưởng gì đối với hắn, thế mà lúc hắn nghe được những tiếng thú rống ngoài gò đất kia, hắn không tự chủ nổi mà cảm thấy kinh khủng và hoảng sợ.
Hắn không biết Tùng Gian thành có ai có thể đối phó được chúng nó hay không.
Còn sự chi viện của Ngũ Hành Thiên, Ngải Huy càng không dám trông chờ. Cảm Ứng tràng nhiều thành thị như thế, nhất thời nửa khắc, ai có thể cứu được đây?
Nếu như đây là một trường âm mưu, Ngải Huy bội phục sát đất đối với người bày ra tràng âm mưu này. Cảm Ứng tràng hòa bình nhất cũng là nơi phòng bị lỏng lẻo nhất. Nếu như Ngũ Hành Thiên là một con cự thú hung hãn, thì Cảm Ứng tràng chính là cái bụng mềm mại của nó. Nơi đây bầu không khí tự do, địa vực rộng lớn, muốn dày vò cái gì cũng chả khiến ai chú ý. Chỉ có học viên thực lực nhỏ yếu và các phu tử không có mấy kinh nghiệm.
Mười ba bộ của Ngũ Hành Thiên đều đóng quân ở tiền tuyến tiếp cận với hoang dã, dù muốn chi viện cũng cần có thời gian.
Ngải Huy cảm thấy mình nghĩ tiêu cực rồi, ai lại bày ra âm mưu như vậy chứ? Âm mưu như vậy có chỗ tốt gì?
Khả năng cao nhất chính là vị phu tử đầu óc không bình thường nào đó, dày vò ra đồ chơi tàn ác như thế. Kết quả là mọi người đều rơi vào lỗ.
Suy đoán nhiều ngả, có tốt có xấu, nhưng khi phán đoán về thế cục, Ngải Huy cảm thấy trong khoàng thời gian rất dài tới, mọi người đều ở trong nguy hiểm. Trước lúc mười ba bộ đến chi viện thì sẽ là khoảng thời gian khó sống nhất, cũng là giai đoạn nguy hiểm nhất.
Trước tiên phải vượt qua cửa ải này cái đã.
Lập tức Ngải Huy không nghĩ tới chuyện tiền bạc nữa, phải sống mới tiêu được tiền.
"Đương nhiên không phải mặt hàng phổ thông." Lý chưởng quỹ cười toe toét như phật Di Lặc, ngữ điệu này này mới là đệ tử của đại sư a, nhớ lại lần trước mượn hai mươi vạn mua thanh thảo kiếm, thiếu chút khiến ông ta kinh ngạc rớt tròng mắt. Đó là lần đầu tiên ông ta gặp một đệ tử của đại sư mà nghèo túng đến như vậy.
Lý chưởng quỹ đi vào bên trong, một lát sau hai tay nâng một cái hộp kiếm hẹp dài.
Hộp kiếm đen kịt, mặt trên có sọc đỏ hình thoi, bốn góc có bốn con dơi. Ngải Huy đọc kiếm điển nhiều nên biết rõ vào thời cổ đại con dơi là hoa văn trang trí rất thông dụng, ngụ ý là phúc.
Mở hộp kiếm, một thanh trường kiếm xinh đẹp an tĩnh nằm ở bên trong.
Không tệ, cảm giác khi lần đầu tiên Ngải Huy nhìn thấy chính là đẹp, thân kiếm màu đen không chút sáng bóng, thoạt nhìn tựa như chất liệu gỗ nào đó. Trên thân kiếm có bảy cái lăng tinh nho nhỏ tỏa ánh sáng đỏ như lửa, thoạt nhìn tựa như được khảm bằng hồng ngọc lại như là gai xương lồi lên trên sống lưng hoang thú thượng cổ Kiếm Tích Long. Hai bên mũi kiếm là màu đỏ sậm nhàn nhạt, nổi lên hoa văn cuộn sóng bất quy tắc tụ tại mũi kiếm.
Con mắt Ngải Huy sáng ngời, cẩn thận rút thanh kiếm ra.
"Thanh kiếm này gọi là 【 Long Tích Hỏa 】, thanh kiếm này tự mọc ra!" Lý chưởng quỹ bình thản nói.
"Mọc ra?" Ngải Huy thốt lên.
Lý chưởng quỹ ra vẻ đắc ý: "Nhìn kỹ hồng tinh đi, tổng cộng có bảy khối. Đó không phải tinh thạch gì, mà là hải bảo được vớt lên từ Ngân Vụ hải, vật lưu lại từ linh kiếm của thời đại tu chân trước đây. Không ai biết là tài liệu gì nhưng có khả năng là thứ tốt."
"Cái gì Hải bảo, đừng có lừa gạt ta." Ngải Huy xem thường: "Đừng có khi dễ ta tuổi còn nhỏ, đưa cái gì Hải tra lên cao ngất trời."
Đúng vậy, có người gọi nó là Hải bảo, nhưng đa số gọi cái trò này là Hải tra (đồ vụn vặt ở biển).
Ngân Vụ hải là một trong Ngũ Hành Thiên, toàn bộ Kim nguyên chi địa đều thống nhất gọi là Ngân Vụ hải. Trên thực tế, Ngân Vụ hải chân chính là một biển nhân tạo ở hạch tâm, nói cách khác là một cái hồ nhân tạo lớn, lúc Ngũ Hành Thiên mới kiến lập đã có rồi.
Mục đích tạo Ngân Vụ hải là để thu lấy Kim nguyên chi lực.
Lúc đó linh lực tiêu tán, thưa thớt quá đỗi, còn nguyên lực vừa mới được phát hiện. Vì giành Kim nguyên chi lực, các tiền bối nghĩ ra một món cơm trộn ngốc. Bọn họ vận tới vô số pháp bảo phi kiếm đã mất linh hiệu chất ở trong sơn cốc.
Đa số những pháp bảo phi kiếm này là kim chúc. Qua một thời gian, Kim nguyên chi lực sinh sôi. Kim nguyên chi lực nồng nặc giống như ngân vụ, dần dà, trên sơn cốc tràn ngập ngân vụ, cho nên được gọi là Ngân Vụ hải.
Bắt đầu từ khi thành lập, Ngân Vụ hải tạo hải không lúc nào gián đoạn.
Bây giờ, quy mô Ngân Vụ hải lớn hơn trước đây không biết bao nhiêu lần, rộng lớn vô biên, được tính là "Hải" chân chính. Đến bây giờ, hàng năm có lượng lớn nguyên tu thâm nhập cựu thổ tìm kiếm những động tiên không người biết rồi kéo về từng xe từng xe pháp bảo phi kiếm đã mất đi hiệu lực, đổ vào trong đó. Trừ cái đó ra, còn có lượng lớn kim chúc tinh luyện được đồ vào trong đó.
Theo Kim nguyên sinh sôi, pháp bảo phi kiếm vốn có liền trở nên xốp giòn. Kim nguyên chi lực cứng rắn sắc nhọn, ngân vụ dày mịn mạnh động cọ rửa, những cấu trúc xốp giòn không ngừng tan thành tro bụi.
Nhưng vẫn có một vài vật, ngân vụ khó mà ăn mòn tiêu ma, chúng nó an tĩnh nằm ở đáy Ngân Vụ hải. Mấy thứ này được gọi là Hải tra, ý tứ là mẩu vụn do Ngân Vụ hải lưu lại.
Hải tra thiên kì bách quái, đa số lai lịch