"Hẳn là ở xung quanh đây, mọi người tìm kĩ đi."
Giọng Kiều Hoa tuy hơi khàn khàn, nhưng vẫn toát ra sự tự tin. Tóc tai hắn rối bù, nhưng nhìn lại tinh thần cũng không tệ lắm, ánh mắt tự tin và bình tĩnh, trên mặt hiện lên vẻ đỏ ửng vì trạng thái phấn khích, chỉ có từ khóe mắt mới nhìn ra được hắn đã mệt mỏi rã rời.
Mọi người đều biết rõ trong khoảng thời gian này Kiều Hoa phải chịu áp lực lớn đến mức nào.
Huyết tai đang nhanh chóng chuyển biến xấu, rất nhiều thành trấn đều đã phát hiện huyết thú. Bọn họ thâm nhập VạnSinh Viên nên cảm giác Huyết tai nghiêm trọng càng rõ ràng hơn. Ngay cả những nơi lúc trước đã đốt vậy mà lại còn có chồi non đỏ tươi mọc lên từ mặt đất cháy đen. Sinh mệnh lực của Huyết thực vật kiên cường dẻo dai khiến mọi người cảm thấy sợ hãi.
Huyết thú trở nên càng cường đại hơn, bảy ngày trước bọn họ bị một con Huyết Lang đánh lén, ba người tử vong, sáu người thụ thương. Đó là lần đầu tiên từ khi bọn họ tiến nhập Vạn Sinh Viên mà xuất hiện thương vong lớn như thế. Con Huyết Lang kia như một con hoang thú cường đại mà xảo trá đã trở thành ác mộng của mọi người, toàn bộ đội ngũ từ lúc đó liền giống như chim sợ cành cong.
Nhưng điều này không trợ giúp bọn họ cải thiện tình cảnh, bọn họ bắt đầu bị các loại huyết thú công kích không ngừng nghỉ, thương vong càng thêm thảm trọng. Nhưng điều này càng làm mọi người vững tin, bọn họ không sai phương hướng.
Kiều Hoa vừa tiếp tục mệnh lệnh thâm nhập, vừa báo về phía trên thỉnh cầu chi viện.
Áp lực trong lòng Kiều Hoa tăng gấp bội, nhưng mà hắn không ngừng cổ vũ mình, sâu sắc tin tưởng đây là lựa chọn tốt nhất. Chỉ cần tìm được cây Huyết thụ đầu tiên, hẳn là có thể tìm ra biện pháp giải quyết.
Biện pháp phổ thông căn bản không đối phó được huyết độc, nhìn những huyết thảo mọc lên trên nền đất cháy đen kia đi, chúng nó đang điên cuồng sinh trưởng với tốc độ kinh người. Chỉ mới mấy ngày thôi, huyết thảo mọc lên đã tới đầu gối bọn họ.
Đốt cháy không những không thể phòng ngừa Huyết độc lan tràn, mà lại khiến chúng nó trở nên cường đại hơn.
Kiều Hoa nghiên cứu những huyết thảo tân sinh này thì phát hiện huyết độc bên trong chúng nó và huyết độc hắn nghiên cứu lúc ban đầu không hoàn toàn giống nhau. Huyết thú ăn cỏ ăn huyết thảo tân sinh, chúng nó cũng sẽ trở nên cường đại hơn, mà chúng nó bị huyết thú ăn thịt bắt ăn lại sẽ thúc đẩy huyết thú ăn thịt lột xác.
Tầng tầng lột xác, huyết độc sẽ trở nên dị thường cường đại, cường đại đến mức khiến Kiều Hoa cảm thấy sợ hãi.
Kiều Hoa không biểu lộ sự sợ hãi và lo lắng của mình ra ngoài, bởi vì hắn biết rõ sĩ khí của đội ngũ đang phát sinh biến hóa vi diệu. Mãi mà vẫn chưa tìm ra cây huyết thụ mà La Bàn lưu lại khiến thần kinh mỗi người đều căng thẳng, gánh chịu áp lực cực lớn. Ngoài ra dọc đường không ngừng bị tập kích, huyết thú càng ngày càng cường, lại thêm nhân viên tổn thất, tất cả khiến lòng tin đối với Kiều Hoa của rất nhiều người đang phát sinh dao động.
Mất lòng tin xen lẫn cường liệt bất an khiến bọn họ trở nên phi thường yếu đuối.
Tính cách kiên cường của Kiều Hoa lúc này được thể hiện, hắn không chút do dự, vẫn cứ kiên trì như cũ. Hắn tin tưởng vững chắc mình là chính xác, không có chút dao động.
Mọi người bắt đầu tản ra, tìm kiếm mọi nơi có khả năng có mục tiêu.
La Bàn bút ký đã lâu, Cảm Ứng tràng bây giờ phát sinh rất nhiều biến hóa, thậm chí địa mạo đều có biến hóa rõ ràng. Hơn nữa La Bàn bút ký là học sinh của La Bàn chỉnh lý mà thành, rất nhiều điểm có phần mơ hồ không rõ.
Kiều Hoa tỉ mỉ phân tích La Bàn bút ký, nhớ kỹ một ít địa phương có khả năng.
Đại bộ phận người nhìn qua đều không có tinh thần gì, cũng không bởi vì lời Kiều Hoa nói cảm thấy cổ vũ, lúc trước bọn họ đã tìm tòi rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều thất bại. Danh tiếng của Kiều Hoa thực sự quá vang dội, mọi người đều nỗ lực duy trì sự kiên trì. Nhưng sự kiên trì này duy trì không được bao lâu thì trong đội ngũ đã có người hoài nghi, rốt cuộc La Bàn bút ký có đúng là thật hay không.
"Tìm được rồi!"
Bỗng nhiên một thanh âm kích động vô cùng vang lên, mọi người không tự chủ ngừng động tác, sau yên tĩnh nhất thời là tiếng hoan hô rung trời.
Mọi người dồn dập tràn tới chỗ tiếng hô to.
Kiều Hoa cảm thấy hai chân mình như nhũn ra, không còn bận tâm gì đến hình tượng, đặt mông ngồi phệt dưới đất, toàn thân giống như là hư thoát. Hắn không nghĩ đến chuyến này vậy mà lại không thuận lợi như thế, cũng không nghĩ đến huyết tai chuyển biến xấu nhanh như vậy, không nghĩ tới áp lực trên vai mình lại lớn đến như thế.
Tốc độ thế cục chuyển biến xấu cực nhanh, vượt quá dự báo, kể cả Kiều Hoa. Ngay cả các trưởng lão Cảm Ứng tràng bị hắn thuyết phục cũng truyền ra rất nhiều lời đồn đãi bất mãn về hắn.
Người thắng thắng được tất cả, người thất bại hai bàn tay trắng.
Nếu như hắn giải quyết được huyết tai lần này, hắn sẽ trở thành anh hùng của toàn bộ Cảm Ứng tràng, không, toàn bộ Ngũ Hành Thiên. Với hắn đây là một bước cực kì quan trọng, chỉ cần có thể thành công, danh vọng của hắn sẽ đẩy lên một cao độ trước nay chưa từng có.
Hắn luôn luôn khát vọng và mong đợi có cơ hội như vậy, dã tâm của hắn đã rục rịch muốn động từ lâu.
Cuối cùng tìm được rồi...
Chỉ cần tìm được huyết thụ, hắn đã thành công hơn một nửa, có nghĩa một trận thịnh yến sắp mở màn.
Đây là thịnh yến thắng lợi dành cho hắn, đây là khen thưởng tốt nhất đối với hắn, toàn bộ nỗ lực và dũng khí của hắn sẽ nhận được vô số lần hồi báo. Hắn giống như đã nhìn thấy tên của mình trong dòng lịch sử, được vạn người xưng tụng.
Không biết từ nơi nào hắn sinh ra một luồng lực lượng, đứng lên, chạy đến nơi đoàn người tụ tập.
Đoàn người tự động tách ra tựa như nghênh tiếp vương giả lên ngôi.
Bước tiến Kiều Hoa kiên định, đầu ngước cao, ánh mắt nghênh đón trước mắt đã không còn có hoài nghi lẫn nghi kỵ lúc trước, mà là tràn đầy bội phục và sùng bái. Tìm được huyết thụ đủ để thuyết minh lý luận của Kiều Hoa là chính xác không lầm lẫn.
Mọi người đều tin tưởng, bọn họ sắp chứng kiến cảnh tượng vĩ đại huyết tai bị tiêu diệt, nội tâm rất nhiều người kích động vô cùng.
Kiều Hoa không bị thắng lợi làm choáng váng đầu óc, hắn tỉnh táo lại bước đến trước huyết thụ, hắn đã triệt để khôi phục lãnh tĩnh. Hắn bắt đầu tỉ mỉ mà kiểm tra Huyết thụ.
Bốn trăm năm sinh trưởng khiến năm cây giống đó trở thành một gốc cây cổ thụ tận trời.
Trong phạm vi năm mươi mét xung quanh nó không có một ngọn cỏ.
Tán cây đỏ tươi mà nồng đậm, giống như lá phong cuối thu, đẹp đến nỗi khiến người ta hít thở không thông. Kiều Hoa không ngẩng đầu, ánh mắt hắn bị lốm đốm màu đen trên thân cây hấp dẫn.
Thân cây màu đỏ sẫm phủ đầy hoa văn màu đen, tựa như đồ đằng cổ đại, tạo ra cảm giác âm lãnh và tàn ác không thể nói ra.
"Lão sư, cái hoa văn màu đen này là cái gì?" Một gã học sinh của Kiều Hoa cố lấy dũng khí hỏi.
"Là Huyết văn." Kiều Hoa không dời ánh mắt, ngón tay hắn nhẹ nhàng sờ sờ hoa văn màu đen, tiếp tục nói: "Là một loại cấm chế huyết luyện ở