Ngải Huy mất đi tri giác, bên trong cơ thể loạn thành một đoàn. Các cung ở tay chân và nguyên phủ bản mạng trước vất vả cực khổ tu luyện ra, tất cả đều hóa thành hư ảo. Không những như thế, ngay cả những cung chưa được khai mở ra đều bị phá hư . Huyết độc rót vào cơ nhục, sâu trong xương cốt, đã cải biến cấu trúc và cấu tạo của chúng triệt để.
Mỗi ngóc ngách trên thân thể hắn, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều bị Huyết độc khuấy động, phát sinh biến hóa kinh người, đây là một lần lột xác cải biến ầm ầm mãnh liệt.
Nhưng mà, có một chỗ gió êm sóng lặng, đó chính là Thiên cung mi tâm.
Huyết độc bá đạo mãnh liệt, các cung ở tay chân và nguyên phủ bản mạng đều nhanh chóng bị xâm chiếm, duy độc thiên cung vẫn luôn vững như bàn thạch. Khuôn mặt Ngải Huy xuất hiện Huyết văn dày đặc chi chít, ngay cả hai con mắt nhắm chặt cũng hiện lên huyết văn nhỏ mịn.
Duy nhất chỗ mi tâm, vẫn không có gì như trước.
Vô luận huyết độc cuộn trào mãnh liệt cỡ nào, vây hãm Thiên cung chặt chẽ như thế nào nhưng Thiên cung vẫn sừng sững bất động.
Huyết văn cũng không phải là im lìm bất động, mà như độc trùng màu đỏ kết thành quần đội không ngừng chạy loạn, biến ảo tại trên người hắn, chợt tụ chợt tán.
Thanh Lang ngẩng đầu nhìn thoáng qua Ngải Huy ở phía trên, gào lên mấy tiếng, giống như đang ước ao đó là mình. Gào thét xong, nó lại nằm trên mặt đất, bộ dạng chán như muốn chết.
Tại nơi cách vị trí Ngải Huy bị trói mấy trăm dặm.
Hồng y nữ tử nhìn nam tử với vẻ mặt chật vật ở trước mặt, không nhịn được nhíu mày quát lớn: "Sao lại biến thành như vậy?"
Nam tử ước chừng khoảng hơn bốn mươi tuổi , mặt đầy sầu khổ, nhìn qua tựa như nông phu phúc hậu thành thật, nhưng toàn thân đầy vết thương, tóc tai tán loạn.
Nam tử không khỏi cười khổ: "Gặp phải mấy kẻ khó chơi."
"Khó chơi?" Con mắt Hồng y nữ tử nhíu lại: "Tông sư?"
"Nếu như là tông sư, ngươi đã không gặp được ta rồi." Nam tử vẻ mặt sầu khổ: "Vận khí của ta không tốt, tại lúc Huyết luyện, kết quả gặp phải một nhóm nhỏ tinh nhuệ của Thập tam bộ. Giết chết mấy người, nhưng mà có một tên đặc biệt khó chơi."
Hồng y nữ tử thở phào nhẹ nhõm: "Không phải tông sư là được."
Tại thời gian Huyết luyện là lúc bọn hắn yếu ớt nhất. Thời điểm đó, thực lực của bọn họ sẽ rơi xuống thấp nhất, nếu gặp phải địch nhân, vậy thì khẳng định sẽ phi thường chật vật.
Nàng bất động thanh sắc hỏi: "Ngươi còn phải Huyết luyện?"
Thần tình trên mặt nam tử bất biến, vẻ mặt vẫn sầu khổ: "Không có biện pháp, thiên phú của ta kém hơn các ngươi, chỉ có thể cố gắng thêm thôi."
Hai người tuy nói chuyện với nhau nhìn rất quen thuộc, nhưng mà vẫn phòng bị lẫn nhau, luôn luôn duy trì một khoảng cách nhất định.
Tuy là người cùng một phe, nhưng mà quan hệ rất vi diệu, là đội hữu với nhau, cũng là đối thủ cạnh tranh. Hồng y nữ tử không có nghĩ đến đối phương như vậy mà vẫn còn kiên trì Huyết luyện.
Cho dù là bọn họ, Huyết luyện cũng có nguy hiểm nhất định, mỗi một bước đều nơm nớp lo sợ, như đi trên băng mỏng. 【 Thần chi huyết 】 bá đạo vô song, bọn họ rốt cuộc vẫn là thân thể phàm thai, có thể thừa nhận Huyết luyện cũng là có cực hạn. Một mực Huyết luyện,sẽ chỉ nhận được kết quả là bạo thể mà chết.
Trong Huyết tai, 【 Thần chi huyết 】 kiếm dễ như trở bàn tay, lực lượng như biển, cần chính là khắc chế mà không phải tinh tiến liên tục.
Nam tử trước mắt tên là Điền Khoan. Từ lần đầu tiên nàng trông thấy, vẻ mặt y chính là sầu khổ. Y không chỉ là người thiên phú kém cõi nhất trong bọn hắn, cũng là người lớn tuổi nhất, mọi người cũng không biết vì sao y lại được chọn. Trong mọi người, y là người không được xem trọng nhất.
Nhưng ai cũng không ngờ, qua từng lượt Huyết luyện, đào thải vô số người, Điền Khoan ngược lại lại kiên trì đến cuối cùng, trở thành một trong sáu người họ.
Đến lúc này, đã không có ai dám coi thường y. Sáu người còn lại cuối cùng, không có kẻ nào yếu, mỗi người đều là dẫm lên vô số thi cốt mới đi đến một bước cuối cùng này.
Chỉ là nàng uyệt đối không nghĩ rằng, Điền Khoan vẫn còn đem 【 Thần chi huyết 】 tiếp tục gia tăng trên thân mình.
Bọn họ đã sớm đạt đến cực hạn, cần phải không ngừng tu luyện mới có thể lại lần nữa đề cao cực hạn, như vậy mới có thể tiến hành vòng Huyết luyện tiếp theo. Nếu mù quáng tu luyện thì nguy hiểm cực cao. Cho nên mọi người đều suy nghĩ dùng một nhóm 【 Thần chi huyết 】này để chế tạo một nhóm thuộc hạ.
Hành vi của Điền Khoan thực sự quá điên cuồng rồi!
Thiếu nữ áo đỏ cảm thấy hơi e sợ khi một mình phải đối mặt với gã. Những kẻ quá điên cuồng hoặc là sẽ chết trong sự điên cuồng đó, hoặc là làm cho mọi người phải kinh sợ vì sự điên cuồng đó.
"Ngươi có thể bắt một số học viên hoặc là dã thú." Thiếu nữ áo đỏ nói: "Nếu thế lần sau ngươi cũng sẽ không chật vật như vậy."
"Thôi khỏi." Điền Khoan lắc đầu từ chối: "Ta quen sống một mình rồi."
Thiếu nữ áo đỏ nhìn lên trời nói: "Thú cưng của ngươi tới rồi kìa."
Hiện giờ khu vực trên không của biển máu cũng chẳng an toàn. Sau khi những phi cầm kia hoàn thành huyết luyện thì những nguyên tu muốn phi hành cũng nguy hiểm hơn nhiều. Cũng may mà hiện giờ phi cầm còn ít nên còn chưa gây nguy hiểm nhiều cho các nguyên tu dùng Vân dực.
Tuy rằng hiện giờ trong rừng cây còn nguy hiểm thế nhưng nếu so với bầu trời thì bên trên vẫn an toàn hơn một chút.
Thiếu nữ áo đỏ bình tĩnh nhìn vị Nguyên tu đang bay tới. Mấy tên lính tinh nhuệ bình thường của mười ba bộ này nàng còn chưa coi vào đâu. Còn Điền Khoan, nếu không phải gã gặp phiền phức trong huyết luyện thì cũng chẳng đến nỗi bị mấy vật nhỏ này truy sát tới tận đây.
"Ngươi nợ ta một món." Thiếu nữ thản nhiên nói.
"Tuy rằng không muốn nhưng đành vậy." Điền Khoan đau khổ nói: "Muốn yên tĩnh huyết luyện cũng không xong."
"Là do ngươi nghĩ không ra thôi." Thiếu nữ cười nhạo nhưng ngay sau đó lại thắc mắc: "Lẽ nào ngươi tính sau này vẫn một mình ư? Ngươi chắc một mình có thể làm được mọi chuyện?"
"Ta quen rồi." Điền Khoan bình tĩnh nói:" Hơn nữa lực lượng cường đại thế này rót vào bản thân mới yên tâm được."
"Một mình ngươi đâu có dùng hết nhiều Thần chi huyết như vậy?"
"Làm việc với người khác quá phiền phức."
"Đừng làm hỏng đại sự."
"Yên tâm, ta chưa muốn chết."
Nói đến đây, hai người đều im bặt lại, không ai nói thêm câu nào nữa. Thiếu nữ áo đỏ vốn không hiểu suy nghĩ của Điền Khoan, kẻ một mình hấp thu lực lượng mà mình không cách nào chịu đựng được. Nàng thầm cảnh giác, đây chắc chắn là một kẻ không bao giờ tin tưởng người khác.
Và ... nàng cũng chưa bao giờ tin tưởng y.
Sáu người sống sót bọn họ, tất cả đều phải trải qua vô số máu tươi và phản bội.
Thiếu nữ áo đỏ không khuyên bảo nữa. Vốn dĩ mấy người nàng cũng không tính là thân, hơn nữa những kẻ còn sống đến giờ làm gì có ai