Úc Minh Thu nhổ một bãi nước bọt, nhìn lũ chim dữ đang lượn lờ ở đằng xa, gương mặt tối lại.
Mức độ gian nan của cuộc chiến đấu đã vượt quá dự đoán của gã.
Lũ chim dữ này khó đối phó hơn gã nghĩ rất nhiều. Khó nhằn nhất là số lượng của chúng nó quá nhiều. Trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi, Huyết Cầm chín Huyết văn bị gã giết chết đã vượt quá con số mười. Đủ các chủng loại, chim ưng, kên kên,... Còn có rất nhiều Huyết Cầm mà gã không biết tên. Có lẽ là vì sau khi trúng Huyết độc, hình dáng bên ngoài thay đổi quá lớn khiến gã không thể nhận ra.
Hình dáng kỳ lạ đủ các kiểu, nhưng lại có một đặc điểm thống nhất tuyệt đối, Huyết văn trên người đều là chín.
Gã hay phát ngôn bừa bãi, nhưng dù sao cũng là tinh nhuệ trải qua máu lửa. Một đặc điểm nổi bật như thế, gã đương nhiên không thể không nhìn ra vấn đề bên trong. Gã suy đoán số lượng Huyết văn có nhiều khả năng có liên quan tới đẳng cấp của chúng, thú hoang cũng có dấu hiệu đặc thù như vậy.
Thực lực của Huyết Cầm chín Huyết văn không kém, nhưng trong đối với một người làm phó Bộ thủ như Úc Minh Thu thì vẫn chưa đáng để vào mắt. Nhưng số lượng chúng nó thực sự quá nhiều, hơn nữa lại vô cùng quỷ quyệt, chỉ lượn lờ bám đuôi gã cách một quãng không xa. Có ngờ đâu, hắn chuyên tu cung thuật. Sau khi gã liên tiếp bắn chết mấy con, lũ Huyết Cầm này lập tức kéo dãn khoảng cách.
Để thoát khỏi lũ Huyết Cầm này, Úc Minh Thu đã chui xuống Huyết Lâm bên dưới. Nhưng tình thế càng tệ hại hơn, Huyết thú quả thực giống như thủy triều bổ nhào tới gã.
Chẳng còn cách nào, gã đành phải bay lên bầu trời một lần nữa.
Để thoát khỏi Huyết Cầm, gã đã phi hành với tốc độ cao nhất. Thế nhưng, cứ mỗi lần gã sắp cắt đuôi được lũ Huyết Cầm bám riết sau đít, phía trước lập tức lại có một đám mây Huyết Cầm đen thui bay tới, phủ kín cả trời đất, khiến gã không thể không nghênh chiến.
Vừa nghênh chiến, tốc độ lập tức hạ thấp.
Tốn bao nhiêu sức lực mới giết được lũ Huyết Cầm cản đường, lũ Huyết Cầm phía sau đã đuổi kịp. Kết quả, Huyết Cầm vây quanh gã càng ngày càng nhiều.
"Đắt hàng đến thế sao? Lẽ nào cậu đây thực sự là một mỹ nam tử trong giới Huyết Cầm?"
Úc Minh Thu lẩm bẩm, ra vẻ ta đây đâu có muốn thế.
Gã luôn hoài nghi có người đang âm thầm chỉ huy. Nhưng dù đã tìm đủ mọi cách, gã vẫn không thể nhìn thấy bóng dáng đối phương. Số trận chiến đấu lớn nhỏ mà gã từng trải qua, quả thật là đếm không xuể, nhưng tình huống tà ma quái dị như thế này vẫn là lần đầu tiên gã gặp phải.
Giết sạch đám chim to, xem ngươi có xuất hiện hay không!
"Số mệnh của mỹ nam tử, xưa nay đều là vùi hoa dập liễu không thương tiếc a!"
Úc Minh Thu tràn đầy cảm khái lẫn cam chịu đối với vận mệnh. Vừa lắc người, gã đã đột nhiên xuất hiện cách chỗ cũ vài chục trượng, cây cung lớn kéo căng trên tay, một mũi tên bắn nổ đầu một con Huyết Cầm chín Huyết văn.
"Huyết cầm giới há có thể ngoại lệ? Hả, ngươi là đực. Xấu hổ! Mỹ nam tử chân chính, xưa nay đực cái đều giết hết, trống mái đều thu phục cả."
Một mũi tên hai con chim!
"Kỹ thuật bắn cung hoàn mỹ! Một người đàn ông hoàn mỹ! Một người đàn ông mà ngay cả Minh Tú cũng không thể cự tuyệt! Rất may là đại sư huynh không có mặt. . ."
Dù miệng lải nhải không ngừng, nhưng Úc Minh Thu ra đòn không nương tay một chút nào. Thân hình như điện, tả xung hữu đột, bắn cung xuất quỷ nhập thần, chưa một lần hụt.
Trong nháy mắt, trên bầu trời máu rơi như mưa, lông chim bay tán loạn.
Chỉ bỏ ra mười phút, gã đã quét sạch chiến trường. Gã thở hổn hà hổn hển, gương mặt lộ vẻ thỏa mãn.
"Đúng là làm khó mình! Người đàn ông hoàn mỹ đến thế mà lại đi làm công việc nặng nhọc này, thực sự quá không thích hợp!"
Lần này dường như người trong bóng tối đã bị chấn động đến chết lặng, gã bay mấy chục phút cũng không gặp phải một con Huyết Cầm nào nữa.
Bay nữa bay mãi, gã cảm thấy không thích hợp.
Gã dừng lại, nhìn khắp mọi nơi xung quanh. Trong tầm mắt chỉ là rừng rậm biển máu chập trùng, nhìn không thấy phần cuối.
Sắc mặt gã dần trắng bệch. Chết tiệt, sao mình có thể phạm một sai lầm nghiêm trọng như thế.
Mỹ nam tử xưa nay chưa bao giờ lạc đường. . .
Sư Tuyết Mạn thông thuộc Phủ thành chủ đến từng ngõ ngách. Nàng dẫn Đoan Mộc Hoàng Hôn tới Phủ thành chủ. Mặc dù rất bất ngờ trước việc Đội Viện Giáp số 1 cảm thấy hứng thú đối với tinh thể máu, nhưng Vương Trinh vẫn dành cho họ sự ủng hộ lớn nhất.
Không những đưa toàn bộ tinh thể máu của tất cả các đội khách cho Đội Viện Giáp số 1, mà ông còn cử một nhóm người giúp họ tìm kiếm Pháp bảo và Hải bảo.
Duy chỉ có thợ thuyền, một người cũng không có.
Tại thời điểm này, mấy người Sư Tuyết Mạn mới biết được kế hoạch tiếp theo của Phủ thành chủ, lấy công trình "Lấy thành làm vải" của đại sư Hàn Ngọc Cầm làm hạch tâm.
Hiệu suất trong thời chiến luôn rất cao, không có ai lãng phí thời gian cả.
Khi đám người Sư Tuyết Mạn trở lại đạo tràng Binh Phong, số Huyết tinh và Pháp bảo Hải bảo đầu tiên đã được đưa đến nơi.
Tất cả công việc liên quan đến tinh thể máu đều giao cả cho Lâu Lan.
"Lấy thành làm vải." Sư Tuyết Mạn liếc thoáng qua Ngải Huy: "Người lập ra bản thiết kế là sư phụ Vương Thủ Xuyên của ngươi, người thực hiện là đại sư Hàn Ngọc Cầm, sư nương của ngươi."
Khi biết đến công trình "Lấy thành làm vải", nàng đã cực kỳ sợ hãi. Lấy thành làm vải, đó là một khí phách tới cỡ nào! Nếu như không phải kế hoạch này đã được chính đại sư nghề thêu Hàn Ngọc Cầm tán thành, nàng nhất định sẽ cho rằng đây là một ý nghĩ viển vông.
Chưa có người nào từng làm một việc tương tự.
Lập thiết kế là Vương Thủ Xuyên, chồng của Hàn Ngọc Cầm, thầy của Ngải Huy. Ngoài những điều đó ra, nàng hoàn toàn không biết gì về con người này, thậm chí còn chưa từng nghe đến tên.
Tuy nàng không biết chi tiết cụ thể, nhưng có thể thấy được thành chủ và viện trưởng khen "Lấy thành làm vải" không tiếc lời. Hơn nữa, toàn bộ những sự bố trí sắp đặt đều được tiến hành xoay quanh kế hoạch này, có thể thấy lòng tin của hai người lớn tới mức nào.
"Sư phụ, sư nương!" Ngải Huy kinh ngạc. Nhưng nhanh chóng bình tĩnho lại, hắn nói như đinh đóng cột: "Ta tin tưởng sư phụ sư nương! Hãy nói qua về Lấy thành làm vải đi."
Sư phụ, sư nương ra tay, trong lòng Ngải Huy lập tức không còn cảm thấy bất an nữa. Sư phụ, sư nương đều là người kiêu ngạo, nếu bắt tay vào làm thì nhất định là đã nắm chắc. Ngải Huy tương đối kích động, tưởng tượng đến lúc nhìn thấy sư phụ, sư nương thể hiện ra năng lực chói sáng của mình.
Sư Tuyết Mạn nói: " Nói chung, toàn bộ kế hoạch chia làm hai giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất là bắt buộc phải chế tạo ra chín cái kim khâu cực lớn. Nghe nói, chín cây kim khâu đó vô cùng tinh xảo. Hiện giờ, thợ thủ công đang toàn lực chế tạo, Giai đoạn này, chúng ta không giúp gì được. Khi chế tạo xong, kim khâu cần phải được đóng vào chín điểm mấu chốt của thành Tùng Gian mới có thể dẫn dắt Nguyên lực trong thành liên kết lại với nhau. Nhiệm vụ của chúng ta có lẽ liên quan mật thiết với giai đoạn này."
Ngải Huy xoa tay, nhấp nhổm chỉ muốn tham gia ngay: "Thực hy vọng kim khâu chế tạo nhanh