Một chùm tia sáng màu đỏ lớn cỡ ngón cái đột nhiên từ trong một đám Hỏa San hô phóng ra, lao thẳng tới Lâu Lan.
Ngải Huy phản ứng cực nhanh, Long Chuy kiếm vụt đâm ra.
Mũi kiếm va chạm với hồng quang.
Phanh!
Hồng quang đột nhiên nổ tung, lực lượng kinh người từ mũi kiếm truyền đến, Ngải Huy kêu lên buồn bực, thân thể bay ngược ra sau.
Nhưng với quãng thời gian kéo dài như thế cũng đủ cho Sư Tuyết Mạn phản ứng, cô nàng không đỡ Ngải Huy, mà hạ thấp người để cho Ngải Huy bay qua, Vân Nhiễm thiên phút chốc đâm ra, người theo thương, dán sát mặt đất lướt tới.
Lâu Lan như tượng cát sụp đổ, hóa thành một bãi cát, chảy khỏi vị trí.
Thân hình Sư Tuyết Mạn cực nhanh, nhưng vừa mới xông qua vị trí của Lâu Lan thì lại là một chùm tia sáng sáng từ trong Hỏa San hô phóng ra.
Trong mắt Sư Tuyết Mạn hiện lên hàn quang, không những không né tránh, Vân Nhiễm thiên trong tay lại chủ động đâm tới hồng quang. Hồng quang lần thứ hai nổ tung, thân thể Sư Tuyết Mạn nhoáng lên, thế đi không ngừng, nghênh đón hồng quang phóng ra từ Hỏa San hô.
Lại là một chùm tia sáng đỏ nối gót bay tới.
Sư Tuyết Mạn bình tĩnh không sợ, mái tóc bay bay, Vân Nhiễm thiên phá không đâm tới.
Liên tục ba chùm tia sáng đỏ đều bị Sư Tuyết Mạn mạnh mẽ ngăn cản lại, Ngải Huy nhìn trợn mắt há mồm. Lực lượng do Hồng quang nổ tung trực tiếp đánh bay hắn, thế nhưng Thiết nữu* lại tựa như gió nhẹ thổi vào mặt.
*con bé sắt thép
Không hổ danh Thiết nữu a...
Ngải Huy âm thầm tán thán, trong nháy mắt thân thể rơi xuống, tả chưởng đột nhiên chống lên mặt đất, thân thể tựa như tên rời dây cung thoáng cái bắn.
Ánh mắt hắn vững vàng tỏa định một bóng đen trong Hỏa San hô.
Sư Tuyết Mạn tới gần khiến bóng đen có phần xao động, nó rút ra khỏi Hỏa San hô, nhanh chóng lui về phía sau.
Con nhện Dung Nham!
Mắt Ngải Huy nhíu lại, săn bắn ba năm tại hoang dã khiến hắn có thể nhận ra được không ít dã thú hoang thú. Con nhện lớn như cái thớt ở trước mặt chính là con nhện Dung Nham đại danh đỉnh đỉnh.
Con nhện Dung Nham trường kỳ sinh sống tại trong vùng dung nham, hiếm thấy ở những chỗ khác, là thợ săn nguy hiểm. Động tác nó rất nhanh. Có thể ẩn núp tại trong dung nham hoặc là ngụy trang thành nham thạch. Màu lưng, hoa văn và cảm giác của nó rất giống hỏa sơn nham thạch đông cứng.
Con nhện Dung Nham có thể phun ra dung nham nóng cháy, đó cũng là căn nguyên tên của chúng. So với dung nham bình thường, dung nham do chúng nó phun ra dung hợp nguyên lực, nóng cháy và nguy hiểm hơn nhiều.
Lẽ nào chùm tia sáng màu đỏ vừa rồi chính là dung nham?
Ngải Huy có phần nghi hoặc, tộc độ chùm tia sáng đỏ thực sự quá nhanh, hắn không thấy rõ rốt cuộc nó là cái gì. Nhưng lực lượng nổ tung vừa rồi phi thường kinh người.
Tâm tư thay đổi thật nhanh, động tác của Ngải Huy không bị ảnh hưởng chút nào. Hắn tựa như quỷ mị lẻn tới phía nhện Dung Nham từ một phương hướng khác.
Bỗng nhiên, hắn cảm thụ được một dao động cực kỳ nhỏ bé.
Không ổn!
Sắc mặt Ngải Huy đại biến, vân vụ bao phủ ở đầu Long Chuy đột nhiên tản ra, bao bọc thân thể hắn vào trong.
Rầm rầm rầm!
Toàn bộ Hỏa San hô bên trong huyệt động dồn dập nổ tung, nổ tung kịch liệt xảy ra trong huyệt động nhỏ hẹp, cảnh tượng cực kỳ kinh khủng.
Từng đám hỏa diễm bùng ra, sóng lửa nóng cháy quét khắp từng ngóc ngách trong huyệt động.
Ngải Huy cảm thấy mình như đang ở trong lò luyện, sóng khi nổ tung ẩn chứa lực lượng kinh khủng. Lúc lực lượng quét trúng Ngải Huy, hắn không dám chống lại bèn bảo vệ nơi yếu hại và thả lỏng thân thể.
Phanh!
Hắn bị sóng khí thổi bay, thân hình nện mạnh lên tảng đá, cảm giác chấn động làm toàn thân đều như tan vỡ cả. May mà kinh nghiệm hắn phong phú, phương thức như vậy tuy rằng hơi chật vật nhưng trên thực tế sẽ không dễ bị thụ thương.
Khi cơ thể còn chưa hoàn toàn khôi phục, Ngải Huy theo bản năng đạp lên nham thạch, toàn thân dán sát mặt đất thoát ra.
Cùng lúc đó, nham thạch truyền đến âm thanh vỡ vụn.
Ngải Huy rùng mình!
Gặp phải hoang thú có thực lực cường đại, tuyệt đối không nên nán lại một vị trí. Đã từng có một vị già đời cảnh cáo hắn, trên chiến trường nhất định phải không ngừng di chuyển, trước lúc còn chưa tắt thở thì đừng có ngừng lại, đặc biệt khi thực lực của ngươi không mạnh.
Dán sát mặt đất bay ngược lên, Long Chuy trong tay Ngải Huy uốn lượn, mũi kiếm điểm tới một tảng đá khác.
Một điểm sáng chợt lóe lên trong hỏa diễm.
Yên Thiểm.
Xuy!
Tiếng xé gió sắc nhọn, ngay sau đó là một tiếng ‘đinh’, giống như đánh trúng thiết thuẫn.
Nghe âm thanh, Ngải Huy liền biết không phá vỡ được giáp xác trên lưng con nhện Dung Nham bèn không dám dừng lại, bàn tay đột nhiên chống lên mặt đất, thân hình búng dựng lên.
Một luồng kình phong lướt qua sát người Ngải Huy, đánh tới vị trí vừa rồi.
Đông!
Bên dưới truyền đến tiếng nổ, đá vụn tung ra.
Hỏa diễm bên trong Huyệt động còn chưa tiêu tán, mắt Ngải Huy không nhìn thấy gì cả, vừa mới chống người búng mình lên, hắn điều chỉnh động tác trong không trung, dựa vào cảm giác, vận chuyển Bắc Đẩu, cổ tay lay động, Long Chuy kiếm vẽ ra một hình cung.
Một vệt kiếm hình trăng khuyết bay ra, phút chốc chìm vào mặt đất bên dưới.
Chả cần xem xét thành quả, Ngải Huy điểm đầu ngón chân lên đỉnh huyệt động, thân hình đã cách xa cả mấy trượng.
Hỏa diễm tán đi, tình hình trong huyệt động lại khôi phục như thường.
Mặt đất hỗn độn, vừa rồi con nhện Dung Nham làm nổ tuyệt đại đa số Hỏa San hô, bây giờ chỉ còn lại lác đác mấy cây, ánh sáng mờ nhạt.
Thân hình Sư Tuyết Mạn cũng lộ, áo giáp lam bạch sắc của nàng tỏa ra ánh sáng nhu hòa, toàn thân không tổn hao gì. Có điều biểu tình của Sư Tuyết Mạn có phần ngây ra, hẳn là bị vụ nổ làm chấn động. Vị trí của Sư Tuyết Mạn tại chính trung tâm huyết động, đó là vị trí mà Ngải Huy tuyệt đối sẽ không chủ động chạy đến. Huyệt động nửa kín, sóng xung kích từ vụ nổ từ các nơi ép tới trung tâm, Sư Tuyết Mạn tuy rằng được áo giáp bảo vệ, không bị thương nhưng lực lượng của sóng xung kích vẫn dồn ép đủ khiến nàng chật vật.
Ngải Huy hơi hơi thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng cảm thấy với vụ nổ như vậy Sư Tuyết Mạn hẳn không có việc gì, nhưng khi nhìn thấy nàng xác thực không bị thương, tảng đá ở trong lòng mới rơi xuống.
Kinh nghiệm không đủ có trang bị! Bộ áo giáp lam bạch kia, vừa nhìn đã biết rất quý...
Ngải Huy âm thầm đỏ mắt, con mắt lại không dám rời con nhện Dung Nham chút nào.
Thật xấu!
Huyết văn trên người con nhện Dung Nham rất không rõ ràng, chỉ có thấp thoáng ở phần bụng của nó, Ngải Huy mơ hồ nhìn thấy Huyết văn. Xem ra nhược điểm của con này là tại bụng?
Đây là con Huyết thú thứ hai quanh thân không phải màu đỏ mà Ngải Huy nhìn thấy, con trước là con Hỏa diễm văn Huyết vượn. Thực lực của chúng nó rõ ràng đã vượt qua