Ngư Hương Tứ Dật

Chương 24


trước sau

Xem ra thượng thần rất được mọi người hoan nghênh.

A Liên suy nghĩ xong, nàng ngước mắt lên nhìn Bạch Tầm nói: “Ta cũng muốn chọn pháp thuật hệ Hỏa.”

“A Liên!” Điền La kích động nói: “Ngươi đừng có làm mấy chuyện ngu ngốc này!”

Đối với loài sống ở dưới nước như bọn họ, trong ngũ hành, chọn cái gì cũng tốt hơn là chọn pháp thuật hệ Hỏa. Điền La đã từng nhìn thấy bộ dạng của A Liên khi học pháp thuật hệ Hỏa, chỉ là một chút căn bản của pháp thuật hệ Hỏa đã phải vô cùng cẩn thận, không chú ý là có thể đem mình nướng chín. Nếu như chọn pháp thuật hệ Hỏa thật, sợ là thời gian biến thành cá nướng cũng không còn xa.

Điền La nói: “Lần trước thiếu chút nữa ngươi đã bị nướng chín, cảm giác đó không phải ngươi đã được nếm qua rồi sao?”

A Liên vẻ mặt thành thật nói: “Ta biết rõ. Nhưng nếu ta học được, lần sau sẽ không bị người khác nướng nữa.” Nàng vốn là vì thượng thần mà tới đây, nếu chỉ vì pháp thuật hệ Hỏa khó học, thấy khó mà lui, đây không phải là tác phong của nàng.

Bạch Tầm cũng nghĩ rằng nàng nhất định sẽ chọn học hệ Thủy, nhưng lúc này nghe nàng nói lựa chọn của mình, một chút cũng không giống như nói đùa, hắn cũng khuyên nhủ: “Ngươi hãy suy nghĩ lại cho thật kỹ.”

Trong lòng A Liên đã có quyết định.

Chạng vạng tối ngày hôm đó, nàng cưỡi thiên mã về Tiêu Dao Điện của thượng thần.

Dung Lâm đang ở trong sân thưởng thức ánh nắng buổi chiều, hắn ngước mắt nhìn lên bầu trời thì thấy một tiểu cô nương đang cưỡi thiên mã, từ phía xa vài dặm hắn đã nhận ra nàng. Cửu Trùng Thiên vẫn luôn rất yên tĩnh, cũng chỉ có hắn cùng Tiêu Bạch, rất ít khi xuất hiện người ngoài, huống chi có đi ra ngoài cũng không cần dùng tới thiên mã, bây giờ xuất hiện cũng chỉ có nàng.

Dung Lâm hơi nhíu mày lại, trong đầu có chút phiền muộn, hôm trước hắn dẫn nàng tới Tiêu Dao Điện, hình như đây không phải việc làm đúng đắn. Tiểu cá yêu có tình cảm với hắn, bây giờ lại biết được chỗ ở của hắn, dĩ nhiên nàng sẽ tìm mọi cách để tiếp cận hắn. Hôm trước hắn lạnh nhạt nói với với nàng, bảo nàng không được thường xuyên tới chỗ hắn, nhưng tiểu cá yêu có vẻ cũng không nghe lời hắn.

Quả thật đầu có to hơn, cho nên da mặt cũng dày hơn người khác.

A Liên từ trên lưng ngựa nhảy xuống, nàng đi thẳng tới chỗ thượng thần, nàng vừa nhìn thấy hắn bèn vui vẻ nói: “Thượng thần đang ngắm mặt trời lặn sao? Tâm trạng của ngài thật tốt.”

Dung Lâm im lặng nhìn nàng, thấy nàng cười vui vẻ, trên trán còn có một tầng mồ hôi mỏng, hiển nhiên là do nàng vội vàng chạy tới đây.

… Vội vàng như vậy, không lẽ là muốn cùng hắn ngắm mặt trời lặn.

Mỗi khi các cặp tình nhân cùng nhau ngắm mặt trời lặn, dĩ nhiên là sẽ đắm đuối đưa tình, ấm áp ngọt ngào, hắn đường đường là một thượng thần, làm sao có thể cùng một con cá mè hoa ngắm mặt trời lặn?

Nhưng trước giờ Dung Lâm vẫn luôn tự nhận mình là một người tốt bụng, hắn nghĩ tới chuyện nàng dậy sớm làm bánh đậu xanh cho hắn, vậy hắn miễn cưỡng cùng nàng ngắm là được.

Sắc mặt của Dung Lâm ôn hòa hơn một chút, hắn nói: “Việc học ở Cửu Tiêu các rất nhẹ nhàng à? Không phải ta nói ngươi cách nửa tháng hãy tới một lần sao?”

A Liên thành thật nói: “Nếu không phải có chuyện quan trọng, dĩ nhiên ta sẽ không tới quấy rầy sự thanh tĩnh của thượng thần. Là do hai ngày tới sẽ phải chọn hệ, ta nghe nói năm nay thượng thần sẽ tới giảng bài cho tân đệ tử, là vì ngài đã hứa với thượng thần Tiêu Bạch sao?”

Dung Lâm nhìn nàng, rất nhanh hắn đã hiểu ý nàng muốn gì: “Ngươi nghĩ muốn chọn hệ khác?”

Tiểu cá yêu này… Chắc không phải vì hắn nên muốn chọn hệ Hỏa chứ?

A Liên nói: “Đúng vậy, ta đã quyết định, ta muốn cùng thượng thần học pháp thuật hệ Hỏa.”

Đây cũng không phải là một việc nhỏ, mặc dù nói là tu tiên, nhưng trời sinh nàng là một cá mè hoa sống ở trong nước lại muốn chọn học hệ Hỏa, về sau có thể gây ra cá mạng!

Dung Lâm suy nghĩ một lúc, hắn đang chuẩn bị dạy bảo nàng một phen, thì thấy thiên mã đang đứng bên cạnh tiểu cá yêu không ngừng cọ vào mặt nàng, chỉ mới có hai ngày đã không còn nhìn ra được phong thái cao quý của một thiên mã nữa rồi.

A Liên đưa tay sờ đầu thiên mã, nàng sủng ái nói: “Đói bụng rồi sao?”

Nàng cầm lấy hồ lô bằng ngọc đang đeo bên hông, từ bên trong hồ lô lấy ra một chút thức ăn.

Dung Lâm lạnh nhạt dời tầm mắt, hắn vốn dĩ không muốn để ý tới, nhưng nhìn thấy thức ăn tiểu cá yêu đang cầm trong tay, không nhịn được hỏi: “Đây là cái gì?”

A Liên cúi đầu nhìn tay mình, nói: “Là bèo khô.” Rồi sau đó nàng cười một tiếng, đưa tay tới trước mặt hắn, “Thượng thần có muốn nếm thử một chút không?”

Dung Lâm nói: “Ai mà đi ăn mấy loại đồ ăn vớ vẩn chứ?” Hắn biết tiểu cá yêu đến từ địa phương nhỏ, cho nên không có kiến thức, hắn hắng giọng một cái, chuẩn bị nói cho nàng biết vài điều: “Thiên mã là ngựa thần, tu vi của nó bình thường còn cao hơn Tán tiên, ngày thường nó chỉ ăn ráng ở Cửu Trùng Thiên, uống nước suối ở Dao Đài Thiên Trì …”

Hắn nói một hồi không thấy nàng không nói gì, Dung Lâm bèn nghiêng đầu, thì nhìn thấy thiên mã đã cúi đầu xuống ăn thức ăn được làm từ bèo trong tay tiểu cá yêu, hắn còn thấy nó liếm liếm miệng, một bộ dạng chưa thỏa mãn không có chút tiền đồ nào.

A Liên vỗ đầu thiên mã, “Không còn nữa, trở về ta lại làm cho ngươi ăn.” Nàng dỗ dành thiên mã xong, mới quay đầu lại nhìn thượng thần: “Thượng thần vừa rồi ngài mới nói cái gì?”

“… Không có gì.”

Hắn nói xong, bèn quay đầu đi không muốn nhìn thấy bộ dạng không có chút tiền đồ của thiên mã.

Không biết nghĩ tới chuyện gì, A Liên lại nói: “Hôm qua vì sao thượng thần lại tức giận? Là vì ta nói tới rồng lớn của thượng thần sao? Bộ phận sinh đẻ của thượng thần người khác không được phép nói tới à?”

Vốn dĩ hắn đã quên chuyện này, bây giờ nghe nàng nhắc lại, nhất thời Dung Lâm cũng không biết nên nói như thế nào.

Lúc sau hắn lại nghe tiểu cá yêu nói một cách chân thành: “Nếu thượng thần không thích, sau này ta sẽ không nói nữa. Nhưng thượng thần tới kỳ phát tình à? Hôm nay ta đến, đúng lúc có thể nấu một chút canh cho thượng thần giải nhiệt…”

Nàng còn chưa có nói xong, đã thấy ghế đá ở trước mặt trống không, đâu còn thượng thần tư thế oai hùng nữa?

A Liên hơi ngẩn người ra, nàng vội vã chạy tới bên ngoài cửa phòng ngủ của thượng thần, quả nhiên thấy cửa phòng đóng chặt, nàng cũng không đi quấy rầy hắn, mà tới phòng bếp bận rộn một hồi, nàng nấu canh cho thượng thần xong mới trở về Cửu Tiêu các.

*

Ngày hôm sau A Liên và Điền La cùng Tiêu Táo chia nhau ra đi tới hệ Thủy, hệ Mộc ghi danh. Khi tới lượt nàng, Điền La đứng ở trước cửa hệ

Hỏa kéo nàng lại, nói: “Nếu không… Ngươi suy nghĩ kĩ lại một lần nữa đi?” Nói xong hai mắt Điền La đã rưng rưng nước mắt: “Coi như là vì ta, ngươi nghĩ lại được không?”

A Liên an ủi: “Chỉ là khác hệ thôi mà, sau này ba người chúng ta vẫn cùng nhau đi ăn cơm, ngươi và ta còn ngủ cùng một chỗ đó thôi.”

Điền La cũng biết A Liên quyết định như vậy tất cả đều là vì thượng thần, nên nàng cũng không khuyên nữa.

Báo xong tên, tất cả mọi việc đều đã xong.

Điền La nhìn xung quanh, thấy ở hệ Hỏa phần lớn đều là nam tử, ở đây rất ít nữ tử. Điền La nhìn thấy Hỏa Tranh, nhớ tới ngày hôm đó lúc tân đệ tử tỷ thí với nhau, hắn cũng không nhường A Liên, lập tức Điền La nói thầm vào tai A Liên: “Ta nghe nói trời sinh Hỏa Tranh tính tình hung tàn, không những thế hắn còn ăn thịt người đấy, lúc trước hắn có tất cả ba vị hôn thê, nhưng đều bị hắn ăn hết … mà còn ăn ngay trong đêm động phòng hoa chúc. A Liên, ngươi ở lại hệ Hỏa, ngươi nhớ phải cẩn thận một chút, cách xa hắn ra.”

Nguyên hình của Hỏa Tranh vốn dọa người, thêm mấy loại tin đồn như thế này, nên mặc dù hắn sinh ra đã khôi ngô tuấn tú, gia thế hơn người, cũng không có cô nương nào dám tới gần.

A Liên nói: “Ta cảm thấy… thấy hắn không giống loại người như vậy.” Mặc dù nàng thua trong tay hắn, nhưng tình hình lúc đó nàng có thể hiểu được, Hỏa Tranh vẫn có vài phần khí phách.

Nàng lại nghe Tiêu Táo nói: “Ta cũng có nghe qua chuyện này. A Liên, về sau mỗi ngày sau khi ta học xong sẽ tới gặp ngươi.”

A Liên ngẩng đầu lên, nhìn Hỏa Tranh đang đứng bên kia, thấy hắn đang đứng bên cạnh một cô nương cao gầy mặc quần áo màu xanh, diện mạo thanh tú. Nàng chỉ tay, rồi nói: “Vì sao cô nương kia không sợ hắn?”

Tiêu Táo có chút hiểu biết, nàng nhìn A Liên nói: “Vị kia là long nữ của Đông Hải, là người đặc biệt được tuyển sinh trong khóa này, chính là biểu muội của Hỏa Tranh. Nghe nói đôi mắt của nàng ấy chính là một con suối, nàng ấy vừa khóc là trời sẽ đổ mưa, tới Cửu Tiêu các của chúng ta để chuẩn bị cho mọi tình huống, bất cứ lúc nào cũng có thể làm mưa nhân tạo, giải quyết vấn đề khô hạn.”

Điền La cũng nói: “Hóa ra là nàng ấy, không trách được trong lúc tân đệ tử tỷ thí với nhau chưa từng nhìn thấy, nàng ấy có sở trường thật đặc biệt. Ta nghe nói còn có một giao nữ ở Nam Hải, có sở trường khi khóc nước mắt sẽ biến thành ngọc, người này cũng không cần tỷ thí.”

Tiêu Táo gật đầu.

Điền La hâm mộ, rất nhanh lấy lại tinh thần, tiếp tục dặn dò: “Nhớ kỹ, tránh xa Hỏa Tranh một chút.”

Tiêu Dao Điện.

“Có ai không?”

“Huhu… Cứu mạng, có ai không đến cứu cá với?”

Thượng thần đang nằm ngủ trên giường, tứ ngưỡng bát xoa[1], bỗng nhiên từ trong mộng tỉnh dậy, hắn ngồi thẳng dậy, trong đầu đều là tiếng cầu cứu thê lương của tiểu cá yêu.

[1] Tứ ngưỡng bát xoa: Chỉ tư thế ngửa mặt lên trời, dạng chân dạng tay ra.

Hắn chậm rãi quay đầu lại, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy ánh chiều tà trải đầy trên bầu trời. Không ngờ hắn ngủ trưa lại ngủ lâu như vậy.

Hắn đứng dậy đi đến bên cửa sổ thượng, cúi đầu nhìn con phượng hoàng điêu khắc đang cầm trên tay, hắn xoay xoay ngón tay, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, đã ba ngày tiểu cá yêu chưa tới Tiêu Dao Điện .

Hắn nhớ tới cảnh trong giấc mơ, Dung Lâm nhăn mày lại, lấy áo khoác mặc vào, vội vã đi tới Cửu Tiêu các.

Giờ này ở Cửu Tiêu các đệ tử đã tan học, Dung Lâm vừa hay gặp được Điền La, thấy nàng ấy đi một mình, bèn ngăn nàng lại hỏi: “A Liên đâu?”

Điền La nhìn thấy thượng thần cũng rất kinh ngạc, lúc sau mới phản ứng, nói: “Ta, ta cùng Tiểu Táo cũng đang đi tìm nàng ấy. Mấy ngày trước mọi chuyện đều rất tốt, mỗi khi tan học xong đều cùng nhau tới nhà ăn, hôm nay không biết có chuyện gì …” Nàng sốt ruột nói: “Hỏa Tranh tính tình hung dữ, không phải A Liên đã bị hắn làm thành cá nướng ăn rồi chứ?”

Dung Lâm nhìn Điền La khóc sướt mướt, thấy hỏi cũng không được gì, hắn vội làm một cái tiên quyết, phát hiện được hơi thở của tiểu cá yêu, hắn vội vàng chạy tới Bích Ba Trì.

Mặt trời sắp lặn, hoàng hôn buông xuống.

Bên cạnh Bích Ba Trì có bụi cỏ rất vắng vẻ, từ phía xa nhìn thấy phía sau bụi cỏ mơ hồ có ánh lửa, đến khi tới gần, còn ngửi được mùi thơm bay tới.

Trong phút chốc Dung Lâm nghĩ tới một chuyện, ánh mắt của hắn tối lại, hắn bước nhanh về phía sau bụi cỏ.

Hỏa Tranh đang ngồi trên mặt đất nhìn lửa, trong tay còn cầm cái thìa cũng bị làm cho giật mình, hắn ngước mắt lên nhìn thượng thần đang đứng trước mặt mình, mãi một lúc mới phản ứng nói: “Thượng thần Dung Lâm.”

Dung Lâm không để ý đến hắn ta, ánh mắt hắn nhìn vào cái nồi đang bốc hơi trên bếp, thấy trong nồi đang sôi, màu nước canh trắng như sữa, còn được cho thêm nấm, rau cải xanh, mùi thơm tỏa ra khắp nơi.

Hỏa Tranh nhìn thấy tình cảnh như vậy, hắn khách khí nói: “Mới vừa nấu xong nồi súp đầu cá, mặn nhạt vừa phải, hương vị rất ngon, thượng thần có muốn nếm thử một chút không?”

Hết chương 24

 

 

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện