Lạc Nam sắc mặt bình tĩnh nhìn thân ảnh định đánh lén hắn, ý niệm vừa động Thủy Phong Thiên Mã đã được triệu hoán xuất hiện bên cạnh hắn, không khí xung quanh đột ngột mát mẻ, Lạc Nam thoái mái hít một hơi.
Mà cái càng sắc nhọn kia đâm xuyên qua thân thể Tiểu Bạch, chỉ có điều một màn máu huyết tung tóe bắn ra không xuất hiện, thân thể Tiểu Bạch như một làn khói nhẹ bay đến bên người Lạc Nam, khinh miệt nhìn kẻ vừa đánh lén.
Đó là một con hình thể khá giống nhân loại được ngưng tụ từ nham thạch, hai cánh tay lại là hai càng cua to tướng bén nhọn, nó không có đầu, bộ mặt nằm trên thân thể của nó, nhìn qua hết sức dữ tợn. Thân thể nó bỗng chốc từ vách đá nóng hổi nhảy ra ngoài, một mặt địch ý nhìn một người hai sủng, cặp càng bén nhọn hướng về bọn họ lao tới.
“Nham Diễm quái – Hỏa hệ, nham hệ - chiến vương sơ kỳ”
Lạc Nam nhận ra lai lịch tên này, thấy nó một mặt hung hắn, hắn cười lạnh hướng về hai sủng ra lệnh: “Tiểu Bạch Ám Ngục xiềng xích trói nó, Thiên dùng Thủy Phong đạn”
Mắt Tiểu Bạch lóe sáng, một sợi mang theo hắc ám lực lượng dây xích xuất hiện hướng về Nham Diễm quái trói nó lại, bên cạnh một thủy lốc xoáy nhỏ được ngưng tụ trước miệng của Thiên.
RÚ RÚ.
Nham Diễm quái cái miệng giữa bụng rống giận, hay cái càng điên cuồng công kích sợi xích đang quấn lấy thân thể nó, mà khi nó vẫn chưa thoát khốn thì Thủy phong đạn của Thiên cũng đã bắn trúng mục tiêu.
Thủy hệ là khắc tinh của hỏa và nham hệ, Nham Diễm quái trúng một kích toàn lực của Thiên, toàn thân đau đớn giãy giụa kịch liệt, nó điên cuồng phun ra hỏa diễm từ miệng nhầm thiêu đốt xích sắc trên cơ thể, hai cái càng đồng thời đập mạnh liên tục xuống mặt đất, tạo ra âm thanh vang dội, hiển nhiên là kêu gọi cứu viện.
Lạc Nam nhận ra ý đồ của nó, lệnh Thiên dùng Bão Tố Tung Hoành kết liễu Nham Diễm quái.
Bão Tố Tung Hoành là một trong các chiến kỹ mạnh nhất của Thiên, có tác dụng khắc chế cực mạnh với chiến thú hỏa hệ, chỉ thấy toàn thân Thiên bắt đầu phát sáng, vô số nguyên tố thủy hệ, phong hệ hội tụ xung quanh nó hình thành một cơn lốc xoáy xoay tròn với tốc độ mãnh liệt, lúc này Thiên giống như đế vương của bão tố, nó đứng giữa cơn lốc, sau đó dùng tốc độ cực mạnh công thẳng vào cơ thể Hỏa Nham quái đang giãy dụa.
Âm thanh kèn kẹt của nham thạch bị vỡ nát vang lên trong cơn xoáy, âm thanh hoàn toàn không thể truyền ra ngoài. Nham Diễm quái toàn thân bị cuốn vào cơn lốc, thân thể nó như một chiếc lá nhỏ trong giông bão, từng khối nham thạch ngưng tụ trên thân vỡ nát, rất nhanh tắt thở.
Lạc Nam nhìn uy lực của Bão Tố Tunh Hoành âm thầm chép miệng, đây là chiến kỹ quần thể có lực phá hoại mạnh mẽ nhất hiện tại của Thiên, lần trước khi thu phục Thiên, cũng may là đánh nhanh rút gọn làm nó không kiệp thời sử dụng chiến kỹ này, bất quá thân thể ở dạng U Linh của Tiểu Bạch không biết có bị ảnh hưởng hay không, Lạc Nam cũng không muốn lấy chiến sủng mình ra làm thử nghiệm.
Khích lệ Thiên một câu, Lạc Nam thu hồi nó, xoay người lên lưng Tiểu Bạch, cả hai rất nhanh chìm vào bóng tối đào tẩu, trước khi đi Lạc Nam không quên thu thập thú hạch của Nham DIễm quái.
Mà khi Lạc Nam vừa rút lui, một thân ảnh to xác đỏ thẫm như sao băng đỏ rơi xuống bên cạnh thân xác tan tành của Nham Diễm quái, thân ảnh kia một mặt khó coi hướng lên trời rống giận.
RỐNG
Vô số hỏa hệ chiến thú gần đó run cằm cặp nằm sát xuống mặt đất không dám cử động.
Thân ảnh màu đỏ kia không cam lòng, nó điên cuồng quan sát, cảm nhận hoàn cảnh xung quanh một thời gian, cuối cùng không cảm nhận được gì, cái càng to lớn gần bằng thân thể của nó ngưng tụ hừng hực Viêm hỏa, bắt đầu tàn sát hoàn cảnh xung quanh phát tiết sự tức giận.
Nếu Lạc Nam còn ở đây sẽ nhận ra khí tức con Nham Hỏa quái trước mặt là tồn tiếp cận Chiến Hoàng cảnh.
….
Lạc Nam quyết định lên núi tìm kiếm mục tiêu, dù sao thì toàn bộ chiến thú tại chân núi đã không lọt mắt hắn, hắn chọn ngọn núi to nhất nằm giữa khu vực, Tiểu Bạch di chuyển lên thân núi vô cùng nhanh nhạy, cả hai vẫn tiếp tục ở trạng thái cái bóng, địa hình hiểm trở hoàn toàn bị nó phớt lờ.
Lên cao khoảng hơn bốn trăm trượng, âm thanh chiến thú xung đột lọt vào cảm nhận của Lạc Nam, Lạc Nam dùng hồn lực cảm ứng rất nhanh phát hiện vô số luồng khí tức mờ mịt đang cách đỉnh đầu hắn khá xa, Lạc Nam ra hiệu Tiểu Bạch gia tăng tốc độ, sau gần nữa ngày thời gian, Lạc Nam đã đến cửa miệng núi lửa, hắn và tiểu bạch vẫn duy trì trạng thái cái bóng, tìm một hòn đá khá lớn che khuất, bắt đầu hiện thân.
Tiềm Long ngọc bội vẫn phát huy công dụng của nó, hai bộ tộc chiến thú đang điên cuồng công kích lẫn nhau trước mặt hoàn toàn không nhận ra một kẻ gian đang nhìn chầm chầm bọn nó, Lạc Nam ước lượng quân số hai bên, yếu nhất ở đây là Chiến Đồ cảnh, nhưng chúng mới là số lượng nhiều nhất lên đến vạn, trên Chiến sĩ chỉ còn nghàn, Chiến tướng vài trăm, Chiến Vương vài chục, Chiến Hoàng chỉ có hai tên.
Chỉ thấy xung quanh miệng núi lửa với vô số dung nham bên trong đang sôi sùng sục, một chủng tộc chiến thú hình dáng cao thẳng như nhân loại, hai tay thon gọn săn chắc nhưng lại được bao phủ bởi lớp giáp vàng óng cứng rắn vô cùng, móng vuốt sắt nhọn, cặp chân dài gần gấp đôi thân thể, dưới bắp chân cũng được khôi giáp vàng kim bao phủ, trên thân một bộ lông đỏ vàng đan xen, đầu chiến thú này lại giống như đầu gà, có một cái mào cao ngạo màu vàng dựng thẳng, như kiểu tóc của songoku biến thân siêu xaya vậy, nhìn oai vệ vô cùng.
“Thông Thiên Hỏa Kê – võ hệ, hỏa hệ”
Một bên khác, là bộ tộc chiến thú hình dạng chim ưng, bộ lông cứng rắn bao phủ như kim loại đỏ, đôi mắt sắc lạnh vô cùng, hai chân như hai thanh cột, móng vuốt sắc bén, cái mỏ như máy khoan có thể xuyên thủng kim loại, sãy cánh con nhỏ nhất cũng dài gần mười met.
“Viêm Dực Ưng – Hỏa hệ, Nham hệ,Phi hành hệ”
Trận chiến diễn ra phi thường khóc liệt, thông thường chiến đấu như thế này kẻ có lợi thế đương nhiên thuộc về phe Phi hành hệ, nhưng trường hợp này lại khác. Chỉ thấy dưới chân vài chục con Thông Thiên Hỏa Kê được hỏa diễm bao phủ, sau đó bọn chúng nhún người, hai chân đạp mạnh lên mặt đất cứng rắn, vô số khe nứt tràn lan ra xung quanh, mà lúc này thân ảnh của chúng đột ngột biến mất, Lạc Nam ngước đầu nhìn theo, quả nhiên nhìn thấy vài chục thân ảnh Hỏa Kê lúc nãy đã xuất hiện trên bầu trời, sau đó chiến kỹ điên cuồng ngưng tụng, tấn công về những con Viêm Dực ưng đang bay gần nhất.
“Không hổ là Thông Thiên Bộ Pháp, một bộ có thể thông thiên” Lạc Nam nhìn một màn này, âm thầm cảm thán, chủng tộc Thông Thiên Hỏa Kê nổi danh với Thông Thiên Bộ Pháp, một nhảy của Hỏa Kê trưởng thành thông thường có thể cao vài chục trượng, chưa từng e ngại các loại phi hành hệ chiến thú.
Mà khi những công kích của Hỏa Kê đánh tới, đám Viêm Dực Ưng cũng không vừa, chúng nó sử dụng công kích đáp trả, vô số va chạm vang lên, tạo nên từng trận nổ vang trên không, Hỏa Kê sau va chạm cũng rơi xuống mặt đất, nhưng rất nhanh chúng lại nhảy lên tiếp tục chiến đấu, không hề có dấu hiệu e ngại.
Lạc Nam sau khi quan sát sơ qua tình hình, hắn lập tức chú ý đến một con Thông Thiên Hỏa Kê hình thể cao lớn, to gấp rưỡi đồng tộc, khí tức tỏa ra trên thân mạnh mẽ nhất Lạc Nam từng chứng kiến sau Long Quy và Hồ Điệp của phụ mẫu. Nó cũng đang điên cuồng nhảy lên không trung chiến đấu với một con Viêm Dực Ưng với sảy cánh tiếp cận 30 met, có khí tức không hè thua kém nó.
“Hai gia hỏa Chiến Hoàng cảnh, xem ra là thủ lĩnh của hai bầy đàn” Lạc Nam xem chăm chú hai thân ảnh đỏ thẫm kia đang lao vào nhau, chậc chậc cảm thán lợi hại.
Lạc Nam nhất thời kết luận, thế cuộc của chiến trận sẽ phân thắng bại sau khi chiến đấu của hai tên này kết thúc.
...
Bỗng nhiên vào lúc này, một thân ảnh màu tím từ không trung rơi xuống mặt đất, thu hút ánh nhìn của Lạc Nam, hai mắt hắn lúc này trừng lên, nhìn chăm chú vào tử ảnh vừa tiếp đất đó, không thể nghi ngờ giữa vô số hỏa hệ chiến thú tranh đấu, toàn thân phát ra hỏa diễm đỏ rực thì thân ảnh màu tím trước mắt hết sức nổi bật, như hạt giữa bầy gà.
Lạc Nam từ lúc tử ảnh kia rơi xuống chưa từng rời mắt khỏi nó, gia hỏa này toàn thân hỏa diễm hừng hực, không khí xung quanh vặn vẹo trước hơi nóng do nó phát ra. Chỉ thấy đây là một con Thông Thiên Hỏa kê hình thể không có gì khác biệt với đồng loại, điều khác biệt duy nhất là hỏa diễm màu tím đang cháy rực quanh thân thể nó hết sức bắt mắt.
“Tử hỏa, hỏa diễm được sinh ra dựa vào huyết mạch biến dị của hỏa hệ chiến thú, phi thường hiếm có, hầu như triệu chưa có một” Lạc Nam nhận ra tình huống trước mắt.
Bất quá, Lạc Nam rất nhanh lộ vẻ nghi hoặc, gia hỏa này nổi bật như thế, tại sao lúc đầu mình không nhìn thấy?. rất nhanh đáp án được công bố, chỉ thấy thân ảnh màu tím kia ngưng tụ tử hỏa dưới hai chân, sau một nhảy của nó đã cao hơn trăm trượng, hầu như gần gấp đôi so với đồng đội.
Lạc Nam dùng hồn lực đuổi theo quan sát tử ảnh kia, hắn nhìn thấy tên này không chỉ nhảy cao, mà khả năng ngự không cũng không kém, nó nhảy lên cao gấp hai lần đồng đội, nhưng thời gian dừng lại thân thể trên không lâu hơn gần bốn lần, phải sau hai lượt nhảy lên và rơi xuống của các Hỏa Kê khác thì gia hỏa Tử ảnh này mới rơi xuống một lần mà thôi.
Gia hỏa này còn phi thường kiêu ngạo, rõ ràng chỉ có Chiến Vương sơ kỳ nhưng lại đối kháng với ba con Viêm Dực Ưng đồng
cảnh giới khác.
Mà lúc này một hành vi của nó càng khiến Lạc Nam càng thêm khao khát có được nó. Lạc Nam nhìn thấy tên này nhảy lên lưng của một con Viêm Dực Ưng, sau đó giẫm mạnh hai chân lên thân nó, lấy đà nhảy tiếp sang lưng con Viêm Dực Ưng khác. Mỗi một lần nhảy là Tử Hỏa lại điên cuồng ngưng tụ giữa hai chân nó đạp mạnh xuống lưng kẻ địch, khiến bọn chúng thét lên đau đớn, phần lưng bị Tử Hỏa cuồn cuộn đốt cháy, không ít con thực lực dưới Chiến vương mất đi sức chiến đấu với một cú dậm.
“Gia hỏa này rất thích hợp điều kiện hiện tại của ta”
Lạc Nam hài lòng nhìn Tử Ảnh đang tung hoành trên không trung, âm thầm suy nghĩ cách thu phục nó, hiện tại hai phe đang tranh đấu, nếu Lạc Nam hiện thân sẽ dẫn đến bị cả đám chú ý, nhất là hai tên thủ lĩnh cấp chiến hoàng kia, Lạc Nam âm thầm suy tính, chỉ có khoảng năm giây an toàn để hắn xuất hiện sau đó ẩn trốn cùng Tiểu Bạch trước khi nhận công kích từ Chiến Hoàng cảnh, thời gian cấp bách Lạc Nam rất khó thu phục tử ảnh kia, chỉ có thể tạm thời khống chế nó rồi dùng Thú Trạc bắt giữ, đồng thời nhanh chóng rời khỏi.
Thú trạc là thứ bắt giữ chiến thú của các Ngự chiến sư có nghề nghiệp săn thú, thú trạc khá giống nhẫn trữ vật, chỉ là nó có thể bắt giữ chiến thú còn sống mà không cần ký kết khế ước, thú trạc giá cả cao hơn nhẫn trự vật rất nhiều, nhưng hầu như mỗi Ngự Chiến sư đều có thú trạc phòng thân.
Một số thế lực lớn thường cử cường giả vào các hiểm vực săn bắt chiến thú có tiềm lực to lớn, sau đó mang về cho hậu bối bồi dưỡng, thú trạc là công cụ không thể thiếu cho việc đó.
Lạc Nam làm ra quyết định, bây giờ chỉ còn chờ thời cơ thích hợp mà thôi, hắn tiến hành quan sát các bước di chuyển của Tử ảnh kia, sau gần một canh giờ âm thầm quan sát, Tử ảnh kia cũng dần thấm mệt vì chiến đấu lâu dài, tốc độ của nó suy giảm nhưng chiến ý vẫn còn hừng hực, nó một mặt ngông cuồng, kiêu căng vô cùng, thậm chí còn hướng kẻ địch khiêu khích.
Lạc Nam nhìn hành vi của nó, trong lòng âm thầm khen ngợi thông minh, gia hỏa này thấm mệt nhưng lực công kích còn lớn vô cùng, nó cố tình khiêu khích nhầm chọc đối phương tức giận để lộ ra khe hở trong chiến đấu, sau đó tận dụng thời cơ công kích, vài con Viêm Dực Điểu ăn thiệt thòi với nó.
Lạc Nam cùng Tiểu Bạch hòa mình vào bống tối, cái bóng dưới đất rất nhanh di chuyển đến vị trí Tử Ảnh sắp tiếp đất. Ngay khi Thông Thiên Hỏa kê biến dị toàn thân thiêu đốt tử hỏa kia rơi xuống, nó một mặt chiến ý lăng nhiên định tiếp tục nhảy lên chiến đấu thì dị biến nảy sinh.
Hai thân ảnh, một người một sủng từ cái bóng hiện ra, động tác vô cùng thành thạo lưu loát. Chỉ thấy cặp mắt Tiểu Bạch phát ra u quan, sử dụng Ảo Cảnh Mê Linh với lực mạnh nhất nhìn vào mắt đối phương, đồng thời một xiềng xích mang lực lượng hắc ám rất nhanh tiếp cận thân thể nó.
Bị đánh lén bất ngờ, Thông Thiên hỏa kê biến dị rất nhanh rơi vào ảo cảnh, hai mắt nó mê mang mặc cho xiềng xích trói chặt thân thể.
Lúc này Lạc Nam tay cầm sẳn thú trạc, hồn lực bao phủ gia hỏa trước mắt, rất nhanh nó bị bắt sống.
Lạc Nam và Tiểu Bạch nhanh chóng hòa mình vào bống tối biến mất. Mà khi họ vừa biến mất thì một quả cầu lửa đường kính mười mét bắn thẳng về vị trí đó, va chạm mãnh liệt khiến nơi Lạc Nam vừa đứng hình thành một lỗ hổng khổng lồ. Chiến Hoàng thông thiên hỏa kê một mặt như phát điên, chân đạp thông thiên bộ truy đuổi cái bóng lẫn trốn dưới mặt đất.
Một màn quá nhanh quá nguy hiểm hiện ra trước mặt, nhân mã hai bên lúc này mới kiệp phản ứng.
KÊ KÊ KEEEEEEEEEEEEEE
Vô số tiếng gáy rống giận do Thông Thiên Hỏa Kê phát ra, bọn chúng một mặt phát điên chân đạp Thông thiên bộ truy đuổi cái bống dưới mặt đất đấu.
Con Viêm Dực Ưng Chiến Hoàng cấp cũng không ngu ngốc, nhân lúc Chiến Hoàng hỏa kê truy đuổi cái bóng đen dưới đất kia, nó cũng lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo, điên cuồng phát động công kích vào đối thủ khó phân của mình.
Mà Thông Thiên Hỏa Kê chiến hoàng cấp không rãnh để ý tới nó, cố gắng vừa né tránh công kích, vừa đạp thông thiên bộ truy tung con chuột nhắt đánh lén, bắt cóc hậu bối của nó. Tên hậu bối này huyết mạch dị biến sinh ra Tử hỏa, ngàn năm có một, đồng thời thiên phú chiến đấu vô cùng kinh khủng, Chiến Hoàng Thông Thiên Hỏa Kê đã quyết định bồi dưỡng sau này thay thế vị trí thủ lĩnh của nó, vậy mà hiện tại bị bắt cóc trước mặt nó, nó sao có thể không phát điên.
Viêm Dực Điểu cũng biết đây là cơ hội ngàn năm có một để đã kích đối thủ, bọn nó tranh giành lãnh thổ tại miệng núi lửa này nhiều năm, hầu như mỗi ngày đều phát sinh vài trận tranh đấu nhỏ lẻ, hiện tại tộc quần đối thủ đột ngột có kẻ sinh ra dị biến huyết mạch, vô tình đám Viêm Dực Điểu phát hiện, chúng nó cảm nhận được uy hiếp trong tương lai nên mới phát động toàn tộc đại chiến. Không ngờ rằng lại tiện nghi cho Lạc Nam.
Mà Lạc Nam lúc này cùng Tiểu Bạch cắm đầu chạy như điên muốn xuống chân núi, Lạc Nam biết Chiến Hoàng thông thiên hỏa kê dựa vào khí tức của đồng loại bên trong thú trạc mới có thể đuổi theo Lạc Nam, dù sao thì Thú trạc không có công dụng che giấu khí tức.
Ấn ký trên đầu Lạc Nam và Tiểu Bạch chuyển động cùng lúc, dùng hết sức bình sinh tháo chạy, mà sau lưng hắn Chiến Hoàng hỏa kê vẫn kiên trì truy kích, nếu không có Viêm Dực Điểu quấy rối, Lạc Nam đã bị nó tiếp cận.
“Cứ thế này không phải là cách” Lạc Nam cắn răng, đầu não điên cuồng vận chuyển tìm đối sách, rất nhanh hai mắt hắn toát ra vẻ điên cuồng, ý niệm vừa động Lôi Hầu đã xuất hiện, Lạc Nam thân ảnh hiện ra, thu hồi Tiểu Bạch.
“Lôi, thuấn di, lấy tốc độ nhanh nhất xuống núi” Lạc Nam nhanh nhẹn nói với Lôi Hầu.
Lôi Hầu hiểu ý, lôi thương biến mất, hai tay ôm lấy thân thể Lạc Nam, ấn ký tia sét trên trán cả hai cùng lúc vận chuyển, đồng thời biến mất.
Trong khoảng khắc đó, một nấm tay hừng hực hỏa diễm nện vào nơi hai thân ảnh vừa biến mất, Hỏa Kê thủ lĩnh rống giận, xém tí nữa kẻ địch đã bị nó nghiền nát, mà lúc này một tiếng ưng gáy bén nhọn vang lên, ưng trảo sắc bén đâm về phía nó, Hỏa Kê Chiến Hoàng hừ lạnh, chân đạp thông thiên bộ né tránh, đồng thời tiếp tục truy kích về hướng phát ra khí tức của hậu bối nó.
Tất cả hành động đều được thi triển liền mạch, không đến ba lần hô hấp, mặc dù như vậy Lạc Nam và Lôi xém tí đã bị Chiến Hoàng Hỏa Kê đánh trúng.
Thân ảnh Lôi và Lạc Nam hiện ra, chưa đầy một hô hấp đã tiếp tục biến mất.
Lôi tiếp tục thuấn di.
Sau năm lần thuấn di liên tục sử dụng, tốc độ Lôi đạt đến cực hạn, Lôi Ảnh Bộ điên cuồng chuyển động, bế Lạc Nam trên tay hướng về chân núi chạy trốn, đã rất gần rồi.
Lạc Nam quay đầu nhìn, không còn nhìn thấy thân ảnh Hỏa kê đuổi theo, hiển nhiên dù Thông thiên bộ lợi hại đến đâu, vẫn không đuổi kiệp 5 lần thuấn di liên tục, Hỏa Kê cấp chiến Hoàng vì khoảng cách quá xa đã không còn cảm giác khí tức từ hậu bối, hai mắt nó đỏ thẫm, một mặt điên cuồng quay người lại dùng hết sức mạnh lao đến Viêm Dực Ưng sau lưng phát tiết cơn giận.
Viêm Dực Ưng linh trí rất cao, biết đối thủ phát điên rồi, hơn nữa hậu bối tiềm lực của đối phương đã bị bắt cóc, mục đích của nó đã đạt được, không cần ham chiến, nó bay người bỏ chạy.
Mà Hỏa Kê thủ lĩnh lúc này đã phát điên vì giận, không có súc sinh trước mắt này nó đã thành công truy kích và nghiền nát con chuột bắt cóc hậu bối của nó, nó dùng hết sức mạnh bản thân, chân đạp Thông Thiên bộ đuổi theo, một tràng rượt đuổi lại tiếp tục diễn ra.