Ngự Thú Quân Lâm

Diệt Hàn Hổ Bang


trước sau

Lạc Nam trở về Thủy gia một ngày, Tiểu Bạch như u linh trở về không một tiếng động đến cạnh hắn. Lạc Nam nhìn gia hỏa này một mặt đang tranh công, cười cười xoa đầu nhỏ của nó, Tiểu Bạch híp mắt hưởng thụ, Lạc Nam lại lấy ra thú hạch đút cho nó sau đó thu về Chiến giới.

Mà hai canh giờ sau, toàn bộ Thủy Hỏa thành bị một tin tức chấn động mạnh, Hàn Hổ Bang bị thần bí nhân tập kích, cả bang phái hoàn toàn chưa một ai nhìn thấy thân ảnh kẻ địch, bang chủ Hàn Thiết, thiếu bang chủ Hàn Xẻng, tất cả thành viên có tu vi ngự sĩ trở lên toàn bộ chết sạch, tuy nhiên chiến sủng của họ lại được thả, chỉ giết một số ít chiến sủng của bang chủ và trưởng lão.

Trong lúc nhất thời, thành Thủy Hỏa gió nổi mây phun, các thế lực có cừu hận với Hàn Hổ bang lập tức bỏ đá xuống giếng, phái người tiêu diệt dư nghiệt Hàn Hổ bang, thành viên một hắc bang từng hung hăng phách lối, hiện tại lại như chuột chạy qua đường, người người kêu đánh.

Vô số người tò mò, không biết thần thánh phương nào đã làm việc này, thậm chí có người lớn mật suy đoán do hai nhà Thủy – Hỏa hợp lực gây nên. Dù sao thì trong mắt nhiều người, chỉ một nhà ra sức còn chưa đến mức đến vô ảnh, đi vô tung như vậy.

Một số ngự chiến sư có kiến thức thì trong lòng âm thầm nhận định chỉ có U Linh hệ chiến thú cường đại mới làm ra được như vậy, chỉ là bọn hắn không công khai, U Linh hệ ngự chiến sư hành sự quỷ dị khó lường, bọn hắn không muốn vô duyên vô cớ đắc tội nhân vật như vậy.

Một ngày sau, Lạc Nam cùng hay tỷ muội Thủy gia ngồi trong đình viện giữa hồ, hắn thưởng thức trà do đích thân Nguyệt Cầm pha, vị ngon vô cùng.

“Chuyện Hàn Hổ bang là đệ làm?” Thủy Nguyệt Cầm hôm nay mặc một thân cung trang màu trắng, mái tóc xanh đậm óng ả búi cao, môi xinh hơi điểm son hồng, đôi mắt ôn nhu nhìn hắn, miệng thơm khẽ mở dò hỏi.

Thủy Mị Nhi cũng đang chống tay lên cằm, cùi chỏ nhỏ nhắn đặt lên bàn, một mặt tò mò nhìn hắn.

Lạc Nam uống một ngụm trà thơm, nhìn hai tỷ muội trước mặt, không có ý che giấu các nàng gật đầu: “Ừm”

“Làm thật tốt” Thủy Mị Nhi hưng phấn vỗ tay.

Thủy Nguyệt Cầm cũng mỉm cười, thật ra nàng đã suy đoán là hắn nhưng không dám chắc, hiện tại hắn lại tin tưởng không che giấu các nàng, đây mới là điều khiến nàng vui vẻ trong lòng. Nàng cũng không hỏi hắn làm cách nào, không cần thiết, tỷ muội hai nàng là nữ nhân thông minh, sẽ không nhiều chuyện.

“Hàn Hổ bang phi thường giảo hoạt, bọn hắn chưa bao giờ gây chuyện trong thành, chỉ chặn giết các ngự chiến sư bên ngoài, mà bên ngoài quy tắc sinh tồn hoàn toàn chỉ dựa vào nấm đấm nói chuyện, nên mặc dù bất mãn với các hành vi của bọn hắn, mà hai nhà chúng ta không có cớ ra tay tiêu diệt ” Thủy Nguyệt Cầm nhỏ nhẹ hơi áy náy nói.

Lạc Nam nhìn vẻ ôn nhu, thanh nhã của nàng, trong lòng một trận cưng chiều, nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng tiếp lời: “Không có Hàn Hổ bang cũng sẽ có bang phái khác thay thế, hai nhà các nàng duy trì tình hình trong thành thanh bình, ổn định như thế này đã làm tròn nghĩa vụ rồi, những người ra ngoài lịch lãm phải có giác ngộ đối mặt với nguy hiểm, không cần áy náy”

Thủy Mị Nhi gật đầu, mẫu thân và tỷ tỷ đã rất cố gắng, ít nhất trong khu vực Thủy gia quản hạt, chưa từng xảy ra tranh đấu.

Thủy Nguyệt Cầm cũng cười cười, biết hắn hiểu suy nghĩ của nàng, lúc này tiếp tục châm trà cho hắn.

Lạc Nam nhìn trang phục đang khoát lên người hai nàng, trong đầu như nghĩ đến điều gì, lúc này hướng các nàng nói:

“Ta đến thành trì này cũng lâu rồi, chưa có cơ hội dạo phố cùng các nàng, ngày mai ta sang Hỏa gia bái phỏng, gọi Chúc Diễm theo chúng ta cùng đi nhé, sẳn tiện ta cũng cần mua một số đồ cần thiết”

“Hừ, hai người chúng ta đi cùng chàng, rủ yêu tinh kia theo làm gì” Thủy Mị Nhi nghe đi chơi cùng hắn, trong lòng vui vẻ, bất quá không quên chọt một câu.

Thủy Nguyệt Cầm sâu sắc hơn muội muội, biết hắn không đơn giản dạo phố như vậy, bất quá vẫn ôn nhu gật đầu, trong lòng có chút tiểu chờ mong.

Mà lúc này, một thân ảnh xinh đẹp thân khoát lam sắc cung
trang uyển chuyển từ xa đi tới, thản nhiên ngồi xuống, mở miệng hướng Lạc Nam cười nói: “Hôm trước ta nói có chuyện cần thương lượng cùng Tiểu Lạc, ngươi còn nhớ chứ?”

Lạc Nam hướng Thủy Ánh Nguyệt gật đầu, hắn cũng suy nghĩ không biết nhạc mẫu tương lai muốn làm gì.

Thủy Ánh Nguyệt mị mị liếc nhìn hai nữ nhi của mình, che miệng cười nói: “ta muốn giao hai tỷ muội Nguyệt Cầm cho ngươi”

A

Hai nữ che miệng, ngay cả Lạc Nam cũng trợn tròn mắt.

“Khanh khách xem ba ngươi kìa, ta chưa nói hết” Nàng cười run rẩy cả người, lúc này mới hài hước nói tiếp: “Ý ta là để tỷ muội Nguyệt Cầm cùng ngươi ra ngoài xông xáo, lịch lãm một thời gian.

Nhị nữ nghe mẫu thân nói ra mới biết bản thân bị trêu chọc, nhất thời u oán nhìn nàng.

Mà Lạc Nam cũng không do dự gật đầu, thứ nhất là bọn hắn vừa xác định tình cảm, hắn không nỡ xa các nàng, thứ hai là hắn đã từng hứa sẽ cùng các nàng đồng cam cộng khổ trong mọi hoàn cảnh, cùng nhau tiến bộ.

Thủy Ánh Nguyệt thấy Lạc Nam dứt khoát đồng ý cũng hơi kinh ngạc, bất quá vẫn hướng hắn dò hỏi: “Tiểu Lạc, có nghe nói qua Hoa Võ Hội hay không?”

Lạc Nam không biết vì sao nàng nhắc đến chuyện này, bất quá nhớ lại theo lời mẫu thân nói thì đây là cuộc thi do Bách Hoa Môn tổ chức, nàng cũng không đề cập nhiều lắm. Lạc Nam gật nhẹ đầu: “Biết một chút, không rõ ràng lắm”

Thủy Ánh Nguyệt giải thích: “Hoa Võ Hội là cuộc thi đấu giữa các Ngự Chiến sư do Bách Hoa Môn tổ chức, điều kiện tham gia là dưới hai lăm tuổi và thuộc phạm vi thế lực của Bách Hoa Môn”

Lạc Nam vẫn im lặng chờ nàng nói tiếp. quả nhiên Thủy Ánh Nguyệt tiếp tục: “Ta muốn lấy danh nghĩa Thủy gia tiến cử ngươi tham dự Hội võ lần này, phần thưởng hội võ lần này rất có ít đối với ngươi. Điều kiện là ngươi lịch lãm cùng hai nữ nhi của ta, giúp đỡ hai nàng trưởng thành hơn, sẳn tiện đưa hai nàng đến Bách Hoa môn giao cho Dư Mộng Dao dạy dỗ”

Lạc Nam: “Không biết Hoa Hội Võ khi nào bắt đầu, tổ chức ở đâu?”

Thủy Ánh Nguyệt: “Hội võ tổ chức ba năm một lần, hiện tại còn đúng một năm, nơi tổ chức là trụ sở Bách Hoa Môn ở Vạn Hoa Thành, khi đó sẽ có vô số thế lực lớn nhỏ phụ thuộc Bách Hoa Môn tham dự, có vô số anh kiệt tham gia, tin tưởng sẽ có lợi ích cho sự phát triển của ngươi”

Lạc Nam có cảm giác Thủy Ánh Nguyệt muốn giúp mình gia tăng thực lực, bất quá hắn không suy nghĩ nhiều, hẳn là nàng đồng ý cho mối quan hệ của hắn cùng hai nữ đi, Lạc Nam biết hành vi của hắn và hai nữ không thể giấu diếm cường giả như nàng.

Thủy Ánh Nguyệt tiếp tục nói: “Nơi đây cách Vạn Hoa Thành khá xa, phải qua nhiều thành trì phụ thuộc khác, bất quá các ngươi một đường di chuyển vừa lịch lãm, rèn luyện, một năm hẳn là đầy đủ. Ngoài ra có thể sử dụng truyền tống trận qua các thành, việc này khá nhanh, không cần một tháng có thể sẽ đến Vạn Hoa Thành.

“Thủy a di yên tâm, chúng ta sẽ lịch lãm tăng cao thực lực trước khi đến dự hội, sẽ không dùng truyền tống trận” Lạc Nam nhìn qua hai nữ, thấy hai nàng không có ý kiến nên đáp trả.

Thủy Ánh Nguyệt hài lòng gật đầu, đây mới là mục đích chủ yếu của nàng, dù sao thì bọn hắn hiện tại còn trẻ tuổi, với thực lực hiện tại tham gia Hoa Võ hội không đạt được thành tích, cần một năm rèn luyện tiến bộ.

Lạc Nam lúc này cáo từ về phòng, nhường lại không gian cho mẫu nữ các nàng tâm sự.

...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện