15 giờ 23 phút chiều.
Sau khi Hỏa Nha Cẩu kết thúc bài tập đeo tạ thì đi đến trước mặt Kiều Tang.
Được huấn luyện liên tiếp trong mấy ngày trời, thể lực của Hỏa Nha Cẩu tăng lên không ít, minh chứng là sau khi kết thúc buổi tập nó vẫn còn có thể đứng vững.
Kiều Tang lấy ra một hộp sữa bò Kỳ Nguyên đưa nó.
Hiện tại luyện tập nên mỗi ngày Hỏa Nha Cẩu phải uống 8 đến 9 bình sữa bò Kỳ Nguyên mới được.
Nhìn Hỏa Nha Cẩu liên tiếp uống 3 bình sữa bò Kỳ Nguyên, khiến Kiều Tang hơi lo lắng về tình hình tài chính sắp tới.
Số tiền đã tiêu quá nhiều, chưa đầy một tuần mà cô chỉ còn lại khoảng 30.
000 đồng liên minh, sau hôm nay chắc còn hơn 20.
000 thôi.
Vẫn nên tìm cách kiếm tiền.
Không phải Kiều Tang chưa nghĩ đến nhờ mẹ cô giúp đỡ, nhưng nghĩ tới việc ngày nào bà ấy cũng đi sớm về muộn, về đến nhà còn phải nấu cơm cho cô và cơm năng lượng cho thú sủng, vì lẽ đó nên cô chẳng dám lên tiếng.
Nhưng bây giờ việc thi lên THPT là vấn đề cần ưu tiên, kiếm tiền thì có thể từ từ.
Đợi cho đến khi Hỏa Nha Cẩu uống hết bình sữa Kỳ Nguyên, Kiều Tang liền dắt nó lên chuyến xe buýt số 28.
…Nhà sách Tân Hải.
Bởi vì hôm nay là ngày nghỉ, nên trong nhà sách có rất nhiều người, phần lớn là học sinh.
Kiều Tang đứng tại chỗ sách của học sinh cấp 2, cô đang lựa thứ mình cần, định bụng sẽ mua bộ đề thi thử cho kỳ thi tuyển sinh THPT, rồi quay về giải đề.
Ngay lúc Kiều Tang đang đi xuống lầu, thì từ đâu có một giọng nói gọi cô lại.
“Mỹ nữ!”“Hiệp sĩ!”“Hiệp nữ!”“Mỹ nữ đang dắt Hỏa Nha Cẩu kia ơi!”Kiều Tang lúc này mới quay đầu lại.
Bởi trong toàn bộ nhà sách, chỉ có cô là dắt một con Hỏa Nha Cẩu.
Chỉ thấy một nữ sinh với gương mặt tròn cùng mái tóc bồng bềnh bước nhanh tới.
“Sao em lại phớt lờ tớ vậy?” Nữ sinh phàn nàn nói.
Trông có hơi quen quen…Kiều Tang không nhớ nổi là đã gặp ở đâu, nhưng cô biết mình đã từng gặp rồi.
“Gâu.
” Hỏa Nha Cẩu kêu lên một tiếng, dường như nó có thể nhận ra được nữ sinh kia.
Hỏa Nha Cẩu biết người này ư?“Là chị à, vừa rồi em không để ý.
” Kiều Tang bình tĩnh nói.
“Chị nhìn thoáng qua đã nhận ra em rồi, còn có Hỏa Nha Cẩu đi kế bên nữa chứ, dễ làm người khác chú ý thật đó.
” Nữ sinh cười đáp.
Kiều Tang nháy mắt, ra hiệu cho nữ sinh là đi xuống rồi hẵng nói tiếp.
“Sự việc trên xe buýt lần trước chị còn chưa cảm ơn em, nên đã nhắn tin cho em, nhưng em không trả lời.
” Nữ sinh nói tiếp.
Kiều Tang lúc này mới nhớ ra.
Đây là người ngồi cạnh cô trên chuyến xe buýt vào ngày Kiều Tang đạt được số tiền 50.
000 đồng liên minh, tên là Bạch Vân Miểu.
“Dạo gần đây em không xem tin nhắn.
” Kiều Tang giải thích.
Vì mấy ngày này cô bận huấn luyện cho Hỏa Nha Cẩu và đọc sách, nên không có thời gian cầm điện thoại.
“Quả là nữ hiệp sĩ, sao em không động vào điện thoại được, còn chị thì chịu.
” Bạch Vân Miểu khâm phục nói.
Vừa dứt lại, cô ấy lại chú ý đến tài liệu trong tay Kiều Tang, hiểu kỳ hỏi: “Em mua đề thi thử THPT để làm gì?”“Mấy ngày nữa em phải thi lên THPT rồi ?” Kiều Tang nghi hoặc trả lời.
“Em thi vào THPT… Mẹ nó!” Bạch Vân Miểu giật mình.
Cô nàng không điều chế âm tiết của mình như khi gọi Kiều Tang, mà lần này lại hét toáng lên không một chút do dự, điều đấy khiến cho mọi người trong nhà sách yên tĩnh trước đó bỗng giật mình quay sang nhìn.
Bạch Vân Miểu vội lấy tay che miệng, không tin được mà nhìn về phía Kiều Tang, cô ấy hạ thấp giọng hỏi: “Em là học sinh cấp 2 á?”“Bộ trông không giống ạ?” Kiều Tang hơi buồn bực, chẳng lẽ nhìn cô già lắm sao?“Không không, chỉ là chị không nghĩ đến mà thôi.
” Bạch Vân Miểu vội vàng lắc đầu.
Thật sự thì cô bé trước mắt nhìn nhỏ hơn cô ấy rất nhiều.
Nhưng mà cô ấy không nghĩ đến chuyện cô bé này vẫn đang học cấp 2.
Ai mà có ngờ người nhìn thấy Bát Quản San Hô, bắt tên trộm và ký khế ước với Hỏa Nha Cẩu lại là một học sinh cấp 2 cơ chứ?Học sinh cấp 2 mà đã ký khế ước với thú sủng thì mang ý nghĩa gì? Có nghĩa em ấy là một thiên tài thật sự!Những người tài giỏi trong trường học của cô ấy chưa chắc làm được.
Chẳng trách thú sủng đầu tiên lại chọn Hỏa Nha Cẩu, mà còn có thể huấn luyện Hỏa Nha Cẩu ngoan ngoãn đến như vậy, Bạch Vân Miểu bình tĩnh liếc nhìn Hỏa Nha Cẩu ở bên cạnh.
“Tại sao em vẫn phải thi tuyển sinh? Một thiên tài như em