“Hóa ra tất cả người quen của chúng ta đều biết hết rồi.
” Kiều Tang cạn lời mà nói.
“Thì tại một mình vui không bằng mọi người cùng vui mà.
” Phương Tư Tư cười tủm tỉm nói.
Kiều Tang cuối cùng cũng không kìm được mà cười lên: “Ha ha ha, lời của cậu có lý lắm.
”“Ha ha ha…” Phương Tư Tư cũng cười ra tiếng.
Mặc dù cô ấy đã kể chuyện này với nhiều người nhưng lần nào kể ra cũng vẫn cứ cảm thấy rất buồn cười.
Hai người cười khờ khạo với nhau một hồi, đợi tới khi cười mệt rồi, Kiều Tang mới hỏi: “Sao chủ nhiệm không dứt khoát mua một bình Tốc Căn Giao để xài nhỉ?”Tốc Căn Giao được chiết xuất từ Tốc Đản Bồn.
Mỗi lần Tốc Đản Bồn ngủ thì vỏ trứng sẽ khép lại, khi nó tỉnh giấc vào buổi sáng thì vỏ trứng sẽ mở và chảy ra một lượng nhỏ chất dính được gọi là Tốc Căn Giao.
Hiệu quả tuyệt vời của loại chất dính này đó là có thể thúc đẩy lông tóc mọc nhanh, lại còn tiết kiệm thời gian và sức lực hơn cấy tóc rất nhiều.
“Một bình Tốc Căn Giao đã bằng với tiền lương nửa năm của chủ nhiệm lớp rồi, cấy tóc thì rẻ hơn nhiều.
” Phương Tư Tư nói.
Đúng thật, đầu năm nay mà đề cập tới mấy sinh vật siêu phàm thì đều đắt đỏ tới mức khó tin.
Mặc dù tóc là sinh mệnh của đàn ông trung niên, nhưng chủ nhiệm lớp còn phải nuôi bà xã và con cái nữa nên không thể mạnh tay mua sắm một bình Tốc Căn Giao cho bản thân dùng.
Kiều Tang nghĩ vậy thì cảm thấy chủ nhiệm lớp thật đáng thương.
Thú sủng và cô Quý dạy môn tự nhiên vào tiết ba đều rất thích đặt câu hỏi cho học sinh, nhất là các bạn học có thành tích kém.
Trước đó Kiều Tang bị gọi tên không ít lần, mấy ngày trước cô không có lên lớp, áp lực này bị chia đều cho mấy người có số thứ tự gần cô.
“Viên Ban Nha ở khu vực Liên Khoa sẽ tiến hóa thành Độc Phấn Mạt.
” Cô Quý nói ra đáp án chính xác của câu hỏi thứ hai trong đề điền vào chỗ trống trên bài thi, nói xong thì vươn tay nâng mắt kính, hỏi: “Thế ai biết Viên Ban Nha ở khu vực Liêu Tây thì sẽ tiến hóa thành cái gì?”Một số thú sủng có hình thái tiến hóa cố định, nhưng cũng có những thú sủng dựa theo các loại tài liệu và môi trường tiến hóa khác nhau mà tiến hóa thành các kiểu hình thái khác nhau.
Viên Ban Nha chính là loại thứ hai, hiện tại được biết nó đã có hình thái khác nhau dưới bốn loại môi trường.
Mỗi bạn học ngồi cuối lớp ai cũng cúi đầu nhìn chằm chằm vào bài thi, sợ bản thân vừa ngẩng đầu thì sẽ bất cẩn chạm mắt với cô Quý.
Bài thi này được phát vào tháng trước nên Kiều Tang không có, cô đang nghiêng người coi chung bài thi của Phương Tư Tư.
Ánh mắt của cô Quý nhìn về phía khu vực hội tụ đám người học dốt Kiều Tang, Phương Tư Tư, Quách Lâm Tắc.
Quách Lâm Tắc nháy mắt căng thẳng, khoảng thời gian trước đó cậu ta bị gọi lên trả lời câu hỏi không ít lần, ánh mắt cậu ta láo liên, liếc đến Liều Tang đang ngồi bên trái phía trước cậu ta.
“Kiều Tang, cậu không có bài thi đúng không? Tớ cho cậu mượn dùng.
” Quách Lâm Tắc vỗ vai Kiều Tang, nhỏ giọng nói.
Bài thi được giảng mười mấy phút rồi mà giờ cậu mới cho tôi mượn?Kiều Tang muốn từ chối, lúc cô vừa nâng mắt định quay đầu thì bản thân đã chạm mắt với cô Quý.
“Kiều Tang, em đứng lên trả lời đi.
”Cái tên con trai tâm cơ Quách Lâm Tắc này!“Băng Phấn Mạt.
” Kiều Tang đứng lên trả lời.
Cô Quý thấy cô trả lời được thì lại hỏi tiếp: “Thế ở khu vực Tây Luật thì sao?”“Thảo Phấn Mạt.
” Kiều Tang đáp“Trả lời rất tốt, ngồi xuống đi.
” Cô Quý vừa lòng mà gật đầu, hỏi: “Có ai biết loại cuối cùng là Thủy Phấn Mạt tiến hóa ở khu vực nào không?”Kiều Tang ngồi xuống, quay người lấy bài thi ở trên bàn của Quách Lâm Tắc, cười nói: “Vậy thì tớ không khách sáo nữa.
”Quách Lâm Tắc mất cảnh giác, muốn lấy tay đè lại bài thi nhưng không kịp, bàn tay đập xuống bàn tạo ra một tiếng động không nhỏ.
“Quách Lâm Tắc, em đứng lên trả lời.
”Quách Lâm Tắc: “! !”Giờ giải lao rất nhanh đã tới.
“Kiều Tang, chủ nhiệm lớp gọi cậu.
” Lớp phó học tập Mã Tiêu đi qua.
Thứ gì nên tới thì cuối cùng cũng sẽ tới.
Kiều Tang buông sách xuống, đi tới văn phòng với một tâm thái hoàn toàn khác.
“Em đã nghỉ nhiều ngày như vậy, qua đây bổ sung giấy xin nghỉ một chút.
” Chủ nhiệm lớp lấy tờ đơn xin nghỉ từ trong ngăn kéo ra đặt lên bàn.
Ánh mắt của Kiều Tang nhịn không được mà nhìn lên trên đầu của chủ nhiệm lớp.
Vẫn là tóc giả, không biết dưới lớp tóc giả đó là hình ảnh gì…“Kiều Tang.
” Chủ nhiệm lớp lên tiếng gọi tên của Kiều Tang, giọng điệu có hơi nguy hiểm.
Kiều Tang vội vàng cầm bút bổ sung vào đơn xin nghỉ.
“Mẹ em không sao chứ?” Chủ nhiệm lớp hỏi.
Kiều Tang ngơ người một chút rồi đáp: “Không sao nữa ạ.
”Chờ tới khi đơn xin nghỉ được bổ sung xong