Mặc dù Hỏa Nha Cẩu không vui, nhưng vẫn nghe lời đi tới.
Kiều Tang ngồi xổm xuống, sờ đầu Hỏa Nha Cẩu.Hỏa Nha Cẩu thoải mái híp mắt, không hề tức giận như vừa nãy.
Dễ dụ dỗ quá rồi, Kiều Tang không khỏi cảm khái.“Hỏa Nha Cẩu, em và Bàn Gia Cưu cùng lên đi.” Kiều Tang nói.“Gâu!” Hỏa Nha Cẩu vui vẻ sủa một tiếng, xoay người lại, ánh mắt nó lập tức tràn đầy ý chí chiến đấu.Sau này ai mà nói thú sủng hệ Hỏa tính tình không tốt, Kiều Tang là người đầu tiên không đồng ý!“Mãnh Chàng!” Kiều Tang trực tiếp ra lệnh.Cô không để ý nữ sinh kia đã sẵn sàng hay chưa, đánh nhau mà còn muốn nói với đối thủ là muốn đánh à?Đây là lần đầu tiên cô cùng Hỏa Nha Cẩu phối hợp, cô không muốn thua.Hỏa Nha Cẩu tứ chi bật lên, trong nháy mắt đã xông ra ngoài.Từ Linh Lam ánh mắt vẫn luôn tập trung ở một người hai thú kia, cô ta nhịn xuống, không muốn chửi ầm lên, sau đó bắt đầu hành động: “Mạc Vĩ Hồ, nhanh chóng dùng đuôi trói nó lại!”Khi nãy Hỏa Nha Cẩu dùng Mãnh Chàng nên Từ Linh Lam chú ý một chút, ban đầu sự chú ý của cô ta dồn vào Bàn Gia Cưu, bây giờ cô ta lại chú ý đến Hỏa Nha Cẩu nên đã chuẩn bị sẵn.Hỏa Nha Cẩu mới sinh được một tháng, trong mắt Mạc Vĩ Hồ tốc độ của chó nhỏ rất chậm.
Nó thảnh thơi đập đuôi dài hai mét chờ Hỏa Nha Cẩu lại gần.“Bàn Gia Cưu, ôm Hỏa Nha Cẩu bay lên trời.” Kiều Tang lập tức ra lệnh.Bàn Gia Cưu tốc độ chậm hơn so với thú sủng hệ phi hành khác mà thôi, nhưng vẫn vượt xa tốc độ của Hỏa Nha Cẩu chỉ mới sinh một tháng.Dù là hiện tại Hỏa Nha Cẩu trong trạng thái chiến đấu, Bàn Gia Cưu vẫn bắt kịp rồi đưa nó lên trời.Từ Linh Lam sững sờ, không rõ cô muốn làm cái gì.“Gâu?” Hỏa Nha Cẩu cũng không hiểu.
Nó cùng Kiều Tang lần đầu tiên phối hợp, cũng là lần đầu hợp tác với Bàn Gia Cưu, hiển nhiên không kịp phản ứng.“Bàn Gia Cưu ném Hỏa Nha Cẩu lên người Mạc Vĩ Hồ.” Kiều Tang bình tĩnh nói.Bàn Gia Cưu đang ôm Hỏa Nha Cẩu do dự.
Dù sao nó cũng không phải thú sủng của Kiều Tang, nên không ném Hỏa Nha Cẩu lên người Mạc Vĩ Hồ.Kiều Tang bất đắc dĩ, vừa muốn truyền đạt mệnh lệnh kế tiếp, Bàn Gia Cưu lại thi hành mệnh lệnh khi nãy của Kiều Tang.Tất nhiên đã không còn cơ hội, 3 giây sau khi Kiều Tang ra lệnh, đối phương đã chuẩn bị phương án đối phó.Hỏa Nha Cẩu cứ như vậy hướng phía Mạc Vĩ Hồ bay đi, Kiều Tang cả kinh, vừa định gọi Hỏa Nha Cẩu né tránh, nhưng phía đối diện lại không có động tĩnh.Từ Linh Lam không ra lệnh cho Mạc Vĩ Hồ làm gì cả.
Kiều Tang không hiểu, nhưng không cản trở cô chỉ huy: “Cắn và.o cổ nó rồi sử dụng Răng Lửa.”Bạch Sa Hồ không phải là lựa chọn của Kiều Tang, nguyên nhân chủ yếu do lực phòng ngự của nó quá thấp, cho dù là nó tiến hóa thành Mạc Vĩ Hồ cũng vậy.
So với đuôi rất mạnh, thân thể Mạc Vĩ Hồ yếu ớt, bị thương một chút là rất đau khổ, mà cổ của nó lại là nhược điểm chí mạng.“Mau tránh ra!” Lúc này Từ Linh Lam mới hiểu được ý định của cô.
Nhưng đã muộn.Răng bén nhọn mang theo ngọn lửa nóng rực cắn v.ào cổ Mạc Vĩ Hồ.“Aaa.” Mạc Vĩ Hồ kêu lên thảm thiết, lông trên người nó dựng thẳng lên, thân thể lắc lư, muốn đem Hỏa Nha Cẩu hất xuống đất.Hỏa Nha Cẩu như thuốc cao da chó, không bị hất xuống“Nhảy ra.” Kiều Tang nói.Hỏa Nha Cẩu không chần chừ, lập tức nhảy khỏi người Mạc Vĩ Hồ, rồi chạy sang chỗ khác.Sau đó Mạc Vĩ Hồ không chút lưu tình quất đuôi dài hơn hai mét của nó tới.Hỏa Nha Cẩu không còn trên thân thể nó, nên toàn bộ lực lượng của cái đuôi quất lên chính cơ thể Mạc Vĩ Hồ.“Aaa.” Cổ của Mạc Vĩ Hồ vốn dĩ đã bị thương, nhưng khi đuôi đập lên người nó càng làm