Ngồi trên lầu hai nhìn xuống một màn này Ninh Vương không khỏi có chút ngoài ý muốn, Nhã Phương vậy mà giống như hắn lúc trước diệt Hoắc Gia mà đem áp dụng lên trên Hàn Gia lần này.
Hắn không nghĩ nữ nhân bảo bối này của mình lại sẽ có một ngày trở nên lãnh khốc vô tình như vậy, phải chăng là do hắn tiêm nhiễm vào trong đầu nàng rằng có nam nhân của nàng chống lưng cho thì có thể tùy ý làm việc.
Bất quá đã quyết định đi theo hắn và trở thành nữ nhân của hắn, à không hiện tại nàng đã xem như là vợ của hắn rồi.
Thì tất nhiên là chút này thủ đoạn cùng sự quyết đoán vẫn là phải có.
Vì biết đâu sau này khi Ninh Vương đã đủ khả năng bành trướng ra ngoài thế giới mà tiện tay đem một cái quốc gia, một cái thành phố cho biến mất thì làm sao Nhã Phương nàng có thể thích ứng được.
Chỉ là không hiểu tại sao, không nói tới Ninh Vương thì một nữ nhân như nàng đã từng vô cùng ngoan ngoãn, hiền lành có thể thay đổi nhanh chóng tới như vậy?
Nếu như là giết một hai cái người bình thường hay thậm chí là cả nhóm người đi chăng nữa thì chắc hẳn cũng là sức mạnh và quyền lực mang tới cho nàng cảm giác của một thượng vị giả, coi hết thảy đều là sâu kiến, rác rưởi chết cũng chẳng sao.
Nhưng nàng vừa rồi là đồ diệt một cái đại gia tộc thuộc top 10 của Hà Thành a.
Tiền, quyền so với Chưởng Thiên Hội thực sự lực lượng chỉ kém hơn một chút, thế nhưng là bị nàng diệt rồi.
Suy nghĩ kỹ thì có thể là do môi trường xung quanh và cuộc sống bên cạnh nam nhân của mình đã thay đổi thế giới quan và tư duy của nàng hoặc là đơn giản bản chất của con người nó là như vậy.
Một khi nắm đủ sức mạnh cùng quyền lực trong tay thì chẳng còn sợ hãi một thứ gì nữa.
Và quan trọng nhất đó chính là Sát Cơ Vỹ bên trong thân thể của nàng.
Nó có thể liên thông với Ninh Vương để biết tính cách, tâm tình và cách hành xử của hắn đối với mấy loại chuyện như thế này để đưa ra dự đoán.
Sau đó dần dần thay đổi cách suy nghĩ và tâm tính của Nhã Phương đi một phần nào đó theo chiều hướng mà chủ nhân thực sự của nó cảm thấy ưng thuận nhất.
Bất quá nó chỉ có thể làm như vậy khi Nhã Phương không có ghét bỏ Ninh Vương mà phải thực sự yêu hắn từ trước đó.
Và trên hết Sát Cơ Vỹ làm vậy là để bảo toàn địa vị của nó cùng với vật chủ của mình, nếu nó không làm như vậy một ngày nào đó chẳng hạn Ninh Vương có nữ nhân khác mà bỏ quên Nhã Phương, không còn sủng hạnh nàng nữa.
Khi đó Nhã Phương sẽ không được Ninh Vương yêu thương sủng hạnh hay ban thưởng vương huyết mỗi khi tâm tình của hắn vui vẻ chẳng hạn.
Từ đó đối với một loại ký sinh ăn tạp như Sát Cơ Vỹ bên trong cơ thể nàng là một thiệt thòi và mất mát vô cùng to lớn.
Phải biết Vạn Tộc Vương Huyết là một thức chất dinh dưỡng cực phẩm, được nuôi dưỡng bởi nó Sát Cơ Vỹ mới có thể tiến hóa tới trình độ này bằng không so với tổ tiên của chúng nó thì nhiều nhất cũng chỉ giúp vật chủ gia tăng thể chất và trí lực mà thôi.
Không có tác dụng thay da đổi thịt hay một số khả năng đặc biệt như Tứ Chi Biến Đổi và Giáp Sinh Học mà nàng sở hữu ở thời điểm hiện tại.
Và hơn hết là nó vẫn còn có thể tiến hóa lên thêm những tầng thứ cao hơn nếu như vẫn tiếp tục được nuôi dưỡng bằng vương huyết hay những loại dược liệu đại bổ mà Ninh Vương ban cho, thì làm sao nó có thể bỏ lỡ cho được.
Mơ hồ thay đổi suy nghĩ và tâm tính của Nhã Phương rốt cuộc cũng chỉ là muốn tốt cho cả hai mà thôi.
Còn về phần Ninh Vương thì không cần bàn tới nữa, ngay từ cái thứ gọi là Vạn Tộc Vương Huyết bên trong cơ thể hắn đã nói lên tất cả rồi chứ chưa kể tới những thứ khác.
…
Một màn này diễn ra thực sự là làm cho Ninh Vương rất hài lòng về biểu hiện vừa rồi của nàng, dễ dàng diệt đi một gia tộc lớn như Hàn Gia thì chắc hẳn khách mời ngày hôm nay Nhã Phương nàng đều đã có phần chuẩn bị riêng, chỉ cần có cơ hội liền đem ra thị uy trước toàn trường.
Để cho đám này các gia tộc đại thế lực hiểu được rằng, Chưởng Thiên Hội đây không phải là thứ mà các ngươi có thể trêu chọc hay thách thức được.
Hàn Gia đơn, à không Hàn Khôi đơn giản chỉ là một cái lão gia tử đã lớn chừng đó tuổi rồi mà vẫn chưa suy xét cho kỹ thế cục liền không một chút thu liễm mà thách thức bọn hắn.
Kết quả tất nhiên là nhận một trái không thể nào đắng hơn a.
Đồng thời đó cũng là bài học dành cho những kẻ hôm nay có mặt tại nơi này, mặc dù Chưởng Thiên Hội sẽ không có ngay lập tức quá mức chèn ép bắt bọn chúng thống nhất và quy thuận dưới trướng của hội, vì tạm thời bọn hắn chưa có cái thực lực này, nhiều lắm cũng chỉ diệt thêm được 1 cái đại gia tộc nữa thôi a.
Khả năng lần này diệt xong Hàn Gia, Chưởng Thiên bọn hắn thế nhưng là tổn thất cũng không ít a.
Thu mua Hàn Thị, võ giả thương vong trên tay võ giả Hàn Gia và quan trọng hơn là tiền bịt miệng, che đậy vụ việc lần này.
Đâu chỉ đơn giản là nàng cho đốt 1,2 cái nhà thôi đâu.
Mà là hơn 10 cái địa sản và nhà máy các loại dưới trướng Hàn Gia.
Cùng với đó là hơn trăm mạng người chết theo vụ việc lần này.
Bên phía chính quyền lo liệu không tốt sẽ thực sự vô cùng phiền phức thậm chí ảnh hưởng tới cả căn cơ Chưởng Thiên Hội là The Control Corporation.
Tổn thất ít nhiều cũng trên dưới 2 tỷ đô nhưng vì Hàn Thị đã rơi vào tay bọn hắn nên số tổn thất rút xuống khoảng gần 1 tỷ đô.
Tóm lại là Chưởng Thiên nếu như không có biến cố gì to lớn xảy ra thì vẫn là có thể đối chọi được lần này sự tình.
“Các vị, vừa rồi có chút lộn xộn a, hiện tại chúng ta tiếp tục chứ?”.
Nhã Phương âm thanh dễ nghe phát ra, nhưng khi lọt tới trong tai của các đại lão cùng thành viên trong gia tộc vẫn là một trận tê cả da đầu.
Nữ nhân này vậy mà coi sự tình vừa rồi xem như là chưa có chuyện gì xảy ra sao?
Chống đối Chưởng Thiên Hội xem ra đã là một loại vô pháp có thể xảy ra sự tình, hầu hết đám đại lão và thành viên gia tộc của mình trong đám khách mời ngày hôm nay đều đã bỏ xuống cái suy nghĩ liên thủ chống lại Chưởng Thiên Hội rồi.
Cho dù vẫn còn cái suy nghĩ đó đi chăng nữa thì cũng chẳng có ai ngu ngốc tới mức dám đứng ra làm chim đầu đàn cả.
Hàn Gia kết cục vẫn là đang còn ở trước mắt đó mà nhìn.
Sau một đoạn thời gian ngắn không gian bốn bề trầm thấp cùng yên tĩnh thì rốt cuộc cũng có mấy cái lão giả chịu đứng lên nói mấy tiếng giải tỏa bầu không khí căng thẳng và ngột ngạt vừa rồi.
Nhã Phương cũng theo đó mà cũng chỉ là đứng trên khán đài nói thêm một ít chuyện nữa liên quan tới sự tình hợp tác cùng với mấy cái đại gia tộc trong chuyện làm ăn sinh ý nữa sau đó liền trở lại gian phòng VIP trên lầu hai cùng Ninh Vương để lại sự tình cho Đoạn Minh Sơn lo liệu lấy.
Vì Nhã Phương uy phong đã triển lộ đầy đủ rồi, sau này mỗi khi gặp mặt mấy cái đại lão thế lực cùng gia tộc này gặp mặt nàng ít nhất cũng phải nể 5 phần mặt mũi a.
Trở lại gian phòng sau đó Nhã Phương cùng nam nhân của mình Ninh Vương trò chuyện chút điểm cho tới khi buổi công bố ngày hôm nay kết thúc hoàn mỹ.
Xong chuyện sau đó hai người liền rời khỏi Kim Long hội sở chỗ này ồn ào, lộn xộn mà trở về biệt thự.
…
Đứng bên trên một tòa cao tầng phòng ốc nhìn ra phía bên ngoài nơi đang rời đi khỏi địa bàn Thăng Long Điện chiếc Roll-Royce.
Một trung niên nam tử ánh mắt có chút phiền muộn mà thưởng thức lấy ly rượu đỏ trên tay, phía sau có đứng lấy một cái người thanh niên trẻ tuổi đang quan sát.
“Lâm thúc, dám giết người ở địa bàn của chúng ta lại nghênh ngang rời đi như vậy, đám này Chưởng Thiên Hội người đúng là làm càn mà”.
“Hơn nữa Lâm thúc, chúng ta cứ vậy để chúng rời đi mà không phải trả giá hay sao?”.
Người thanh niên đứng phía sau cái gọi Lâm thúc trong lời nói có chút bực tức mà nói lớn, trong giọng điệu có chút gì đó chất vấn người trung niên nhân gọi Lâm thúc kia.
“Hah, có thể làm gì được bọn chúng, ngươi nói ta xem?”.
Trung niên nhân nhấp vào trong miệng một ngụm rượu sau đó nhàn nhạt mở miệng đáp lời.
“Là bắt chúng phải trả giá a, ta liền kéo vài chục tên võ giả tới xem bọn chúng có thể làm gì?”.
Thanh niên bực bội trả lời, hắn từ nãy sau khi nhận được tin báo từ thuộc hạ của mình phía dưới Kim Long hội sở có kẻ dám động thủ giết người.
Vốn là muốn mang theo mấy chục cái Minh, Ám Kỉnh đi xuống chấn áp bọn này người ăn gan hùm mật gấu hay sao mà dám phá đi quy củ trong địa bàn của Thăng Long Điện người.
Thấy tên tiểu bối nhà mình ngu xuẩn như vậy Lâm thúc chỉ biết cười khổ.
Suy cho cùng thì hắn vẫn còn chưa biết đám người vừa rồi là ai, tới từ thế lực nào mà chỉ biết rằng có kẻ náo ra hành vi giết người trong địa bàn của bọn hắn cho nên mới suy nghĩ đơn giản như vậy.
Bằng không hắn cũng sớm đi giải quyết chứ không phải đứng đây uống rượu rồi.
“Tiểu tử Long Hoàng ngươi nghĩ sự tình cho đơn giản như vậy sao? Nếu mọi chuyện liền dễ dàng như vậy Lâm thúc của ngươi đã sớm làm xong rồi”.
“Đến phiên tiểu tử nhà ngươi lớn tiếng chất vấn ta sao?”.
Lâm thúc tiếp tục nhàn nhạt mà mở miệng nói ra cho đứa cháu còn xanh và non này của mình một chút.
“Cái đám người này là thành viên của Chưởng Thiên Hội gần đây nháo cho Hà Thành không ít sự vụ, thực lực của bọn chúng nông hay sâu bây giờ còn tạm thời chưa biết được”.
Trung niên nhân bắt đầu mở miệng giải thích cặn kẽ.
“Long Hoàng tiểu tử ngươi chỉ cần biết rằng, nếu như khi nãy ta để cho ngươi đi xuống ngăn cản bọn họ.
Thì bây giờ có lẽ ta đang phải mang một cái xác trên thân đầy lỗ máu do đạn bắn về cho đại ca a”.
“Và đám võ giả ngươi mang theo cùng thì kết cục cũng theo ngươi một dạng mà biến mất khỏi trần thế đi tới cõi âm ti địa ngục a”.
Lâm thúc tiếp tục mở miệng mà nhàn nhạt giải thích, trong lúc nói vẫn là lên xuống mà nhấp lấy một ngụm rượu.
Nghe thấy kết cục của mình thảm trạng như vậy, tên thanh niên gọi Long Hoàng có chút tê cả da đầu mà hỏi lại vị này thúc thúc của mình.
“Lầm thúc, ý của ngươi là?”.
Long Hoàng có chút chậm rãi mà nói ra.
“Hah, chính là ngươi sẽ bị giết đó tiểu tử, ngươi nghĩ võ giả mà ngươi mang theo mấy cái có thể đấu lại loại kia AK-47 súng tự động”.
“Hơn nữa ngươi nghĩ mang theo mấy chục cái võ giả liền an an ổn ổn mà xử lý được chuyện này sao, ngươi phải biết bọn chúng mang theo cũng không ít võ giả đâu mà trong đấy đã 5, 6 cái Ám Kình đỉnh phong thực lực rồi”.
“Thậm chí còn có cả Võ Sư, tiểu tử ngươi đi xuống cản đường chúng chẳng phải là đi nộp mạng hay sao?”.
Nghe vị này Lâm thúc thúc của mình nói tới đây, Long Hoàng không khỏi có chút giật mình.
Hắn không nghĩ rằng đối phương lại có bản sự lớn tới như vậy, chỉ riêng việc đào tạo và bồi dưỡng ra một cái Võ Sư cấp bậc là tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên cùng khó khăn, vất vả a.
Phải biết Thăng Long Điện tiếng tăm cùng uy thế là rất lớn, thế nhưng bọn hắn cũng chỉ là một cái thế lực chuyên về làm ăn cùng kinh doanh thương mại và địa sản…
Kẻ sở hữu Võ Sư cấp bậc trong thế lực cũng chỉ trên dưới 20 cái mà thôi và hầu hết bọn họ đều là tổng quản của một phương địa bàn thuộc Thăng Long Điện trải dài trên khắp các tỉnh và thành phố của cả quốc gia.
Thế nhưng là vị này Lâm thúc của hắn cũng chính là một cái Võ Sư hậu kỳ thực lực và là phương này địa bàn tổng quản a.
Tại sao lại phải sợ đám này người gọi Chưởng Thiên Hội chứ?
“Nhưng ta vẫn không hiểu được rằng vì sao chúng ta lại để cho bọn chúng rời đi dễ dàng như vậy? Lâm thúc ngươi chẳng phải cũng là Võ Sư sao?”.
Thắc mắc trong đầu Long Hoàng liền biến thành câu hỏi thực chất đối với vị này Lâm thúc của mình.
Xem xét kỹ đủ mọi loại chi tiết cùng vẫn đề hắn vẫn cho rằng Thăng Long Điện rốt cuộc không có lý do gì phải nể mặt đám người này a.
“Ầyy, tiểu tử ngươi nói không sai, nhưng đó là nếu như thực lực của ta mạnh hơn đối phương và cái giá bọn chúng đưa ra là không đủ hấp dẫn a”.
Trung niên nhân thở dài một hơi sau đó nhàn nhạt trả lời đứa cháu này của mình.
“Lâm thúc ngươi thực lực thế nhưng lại thua kém so với bọn hắn sao?”.
Long Hoàng sững sờ sau khi nghe thấy trung niên nhân nói như vậy.
“Đúng thế, chính là thua kém so với bọn chúng và quan trọng hơn cả là trước khi hành động ra một màn này sự tình Chưởng Thiên Hội đám người này đã đến gặp ta để thu xếp đại cục rồi”.
Lâm thúc có chút cười khổ phát ra âm thanh, hắn không