Tuy rằng tân gia của Tô Lâm là y theo nhà Trương Tử Hề mà trang hoàng, nhưng đối với Trương Tử Mộng, cảm giác kia không đồng dạng, đến buổi tối nàng luôn cảm thấy ngượng ngùng, Tô Lâm cũng hiểu biết trạng thái của Trương Tử Mộng, tận lực cho Trương Tử Mộng thời gian đi thích ứng hoàn cảnh mới, cô để Trương Tử Mộng lẳng lặng ngồi ở sô pha, mình cầm quần áo đi tắm rửa.
Bởi vì Tô Lâm là vừa nằm viện trở về, hơn nữa còn là ngày đầu tiên cô cùng Trương Tử Mộng ở chung, cho nên Tô Lâm tắm rửa nhanh hơn bình thường. Trong gương rành mạch phản chiếu vết sẹo ở bụng, màu phấn hồngphá lệ rõ ràng, đối với kỹ thuật mỹ dung ngày nay, tiêu trừ không khó, Tô Lâm mỉm cười vuốt ve vết sẹo, ánh mắt cũng không có chán ghét, cô cũng không có ý muốn tiêu trừ, vết sẹo này là một nhân chứng, nhân chứng rất trọng yếu.
Tô Lâm bảo dưỡng rất khá, da thịt đều là nhu nhuyễn thuận hoạt, toàn thân chỉ có hai vết sẹo, một vết ở cổ tay, một vết khác chính là ở bụng. Hai vết sẹo này đều có ý nghĩa đặc biệt, đàn ông thường hay nói, hãy để vết sẹo trở thành huân chương của bạn, đối với Tô Lâm, tuy rằng cô không phải đàn ông, nhưng hai vết sẹo này cũng là huân chương của cô.
Vết sẹo trên cổ tay, là nhân chứng cho tình hữu nghị giữa cô và Trương Tử Hề, mà vết sẹo ở bụng, chính là nhân chứng cho tình yêu giữa cô và Trương Tử Mộng, hai vết sẹo này cô đều phi thường yêu thích, không có một chút chán ghét. Có lẽ sẽ có rất nhiều người cảm thấy Tô Lâm hơi biến thái, nhưng Tô Lâm như vậy, mới chân chính là Tô Lâm.
Tô Lâm tắm rửa xong đi ra, bên ngoài chỉ khoác áo ngủ tơ lụa rất mỏng, cái này nguyên bản là Trương Tử Mộng chuẩn bị cho Tô Lâm lúc cô còn nằm viện, cô về tới nhà, vẫn là luyến tiếc thay đổi, cho nên vẫn là mặc cái áo này vào, nếumuốn đổi, trừ phi Trương Tử Mộng đưa cho cô cái khác, nhưng về sau có lẽ cũng không khó thực hiện, bởi vì các nàng ở chung.
Nữ nhân vừa tắm rửa xong luôn có vẻ đặc biệt thưởng mắt, bằng không cũng sẽ không có mấy câu ví vonnhư "hoa sen mới nở", cô đi đến thang lầu kêu một tiếng:"Mộng Mộng." Sau đó cười đến rất là xinh đẹp nói:"Mộng Mộng, lên tắm rửa đi em."
Trương Tử Mộng và Tô Lâm ở chung đã lâu, không nên cảm thấy xấu hổ mới đúng, nhưng nàng lại xấu hổ, ngay cả chính nàng cũng không thể lý giải vì sao, có lẽ là bởi vì trước kia nàng chưa từng trải qua tình hình như vậy, cho nên mới rụt rè. Tô Lâm kêu nàng, nàng quay đầu lại, nhìn Tô Lâm ngỡ ngàng, sau khi trong lòng dung hạ người này, thì sẽ luôn lơ đãng chú ý tới ưu điểm của cô, lúc này Tô Lâm ởtrong mắt nàng đặc biệt mê người, Trương Tử Mộngđỏ mặt.
Trương Tử Mộng như trước ra vẻ trấn định, lên tiếng xong liền đi đến thang lầu, cũng không dám trực tiếp nhìn Tô Lâm, nàng cảm thấy Tô Lâm có chút chói mắt, sợ linh hồn của mình sẽ bị hút đi.
Tô Lâm dẫn Trương Tử Mộng lên phòng, Trương Tử Mộng nhất thời cũng không chú ý tới, phòng này là master room, bởi vì nơi này và nhà Trương Tử Hề bố cục hoàn toàn giống nhau, so sánh tương đối, phòng này chính là phòng của Trương Tử Hề và Chu Tư Y, Trương Tử Mộng nói qua, muốn Tô Lâm đối nàng giống Trương Tử Hề đối Chu Tư Y, thích nhà giống nhà Trương Tử Hề, Tô Lâm đều nhớ kỹ, cũng tận lực thực hiện tất cả những gì Trương Tử Mộng mong muốn.
Trương Tử Mộng tiến vào phòng tắm, Tô Lâm đứng ở cửa một hồi, nhịn không được cười cười, cô cũng không biết vì sao mình cười,mình thích thì mình cười thôi, hệt như hồ ly gạt được tiểu bạch thỏ.
Phát giác mình đang ngây ngô cười, Tô Lâm tự giễu lắc đầu, sau đó lại kìm lòng không đậu gợi lên khóe miệng, đi tới bên giường tọa hạ, xuất ra văn kiện Trương Tử Hề giao cho cô. Nhìn nhìn, Tô Lâm chậm rãi đắm chìm, ánh mắt trở nên thâm trầm.
Sau khi xem xong, Tô Lâm đặt văn kiện lên giường, khẽ nhíu mày trầm tư, đây là kế hoạch của Trương Tử Hề, bên trong viết rất rõ ràng, Trương Tử Hề yêu cầu Tô Lâm làm gì, chuyện như vậy đối với Tô Lâm cũng không quá khó khăn, chỉ là trước kia cô không muốnlàm, nhưng vì giúp Trương Tử Hề, cô sẽ làm.
Hiện tại lại bất đồng, mục đích nguyên bản của Trương Tử Hề là thoát khỏi sự khống chế của Trương gia, là vì Chu Tư Y, cũng là vì cùng Trương Tử Mộng đồng thời thoát khỏi Trương gia, Trương Tử Hề là vì Chu Tư Y, Tô Lâm đương nhiên cũng có trách nhiệm vì Trương Tử Mộng ra một phần lực, nếu ban đầu Tô Lâm giúp Trương Tử Hề, thì phải là tình cảm, mà lúc này cũng trở thành bổn phận của cô, không cần lại đi lo lắng cái gì, cô chỉ cần nghe theo Trương Tử Hề là được.
Tô Lâm nhất thời đắm chìm trong suy nghĩ, cũng không phát giác Trương Tử Mộng đi ra. Trương Tử Mộng vừa tắm rửa xong đi ra, liền thấy Tô Lâm ngồi ở chỗ kia tựa hồ suy nghĩ cái gì, biểu tình kia đặc biệt thâm trầm, đồng thời nàng cũng phát hiện xấp văn kiện, là Trương Tử Hề đưa cho cô, nàng chậm rãi đến gần Tô Lâm, hỏi:"Tô tỷ, làm sao vậy?"
Tô Lâm giờ phút này mới phát hiện Trương Tử Mộng đi ra, ánh mắt dời qua, sửng sốt một chút, Mộng Mộng của cô quả nhiên là đẹp nhất, vừa tắm rửa xong còn đẹp hơn, miệng kìm lòng không đậu liền tán thưởng:"Mộng Mộng, em đẹp quá."
Thanh âm của cô có chút nỉ non, cảm xúc biểu hiện ra ngoài là say mê, không chuyển mắt nhìn Trương Tử Mộng. Trương Tử Mộng đang hỏi Tô Lâm chính sự, không nghĩ rằng Tô Lâm lại đáp câu này, sắc mặt ửng đỏ, giả vờ như không có nghe gặp, nhìn thoáng qua văn kiện phân tán, lại hỏi:"Tô tỷ, văn kiện là tỷ tỷ đưa cho chị hả?"
Tô Lâm biết Trương Tử Mộng nhất định rất muốn biết trong văn kiện rốt cuộc viết cái gì, cẩn thận