Đừng dòm lên cái tiêu đề nữa, không có xôi thịt đâu mà kiếm =))))))))))))
Chu Tư Y đang ngủ say đột nhiên cảm thấy ngực có chút nặng, trái tim của nàng lúc này giống như bị cái gì trói buộc, ngay cả hô hấp đều thập phần khó khăn. Nàng mơ hồ muốn tránh thoát, lại cảm giác hình như cả tay lẫn chân cũng bị người ta trói buộc, căn bản không thể nhúc nhích. Ý thức được tình huống này, Chu Tư Y cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn thoáng chốc theo mơ hồ mà tỉnh táo lại, mạnh mẽ mở hai mắt, đầu tiên nhìn thấy là trần nhà trắng noãn.
Trong đầu nàng có điểm mơ màng, không biết mình hiện tại đang ở trong hoàn cảnh nào, nàng cảm thấy ngực mình đang bị cái gì ngăn chận, tuy rằng hoảng hốt nhưng lại nhanh chóng trấn định, thật cẩn thận cúi đầu xuống, thấy cái ót tóc xoăn đen đại cuộn sóng, hơn nữa còn có highlight tím.
Lúc này nàng mới biết đây là tình huống nào, hô một hơi, bình ổn kinh hoảng trong lòng. Nguyên lai, yêu nghiệt xinh đẹp kia thế nhưng đem ngực nàng ra làm gối nằm, toàn bộ đầu đều phóng tới trên ngực nàng, hơn nữa một tay một chân cũng đặt lên người nàng, gắt gao ôm lấy nàng, trách không được nàng cảm thấy cả người đều không thể nhúc nhích.
Thân thể người phụ nữ kia mang theo độ ấm vừa vặn, hơn nữa làn da kề sát nàng còn rất mềm nhẵn, Chu Tư Y không nhịn được mặt đỏ tim đập. Tình cảnh như vậy làm cho nàng nghĩ đến các nàng tối hôm qua hôn sâu, vuốt ve thân thể đối phương, mãi cho đến khi hai người đều kiệt sức mà vẫn không thể thỏa mãn, nhưng cũng không biết thỏa mãn thế nào, cuối cùng đành phải gắt gao ôm nhau đi vào giấc ngủ, nàng dường như có thể nhớ rõ nhất thanh nhị sở hết thảy cảm giác tối qua, khiến nàng xao động, nàng vội vàng đối với chính mình kêu dừng lại, vụng trộm hít sâu vài hơi mới khắc chế được bản thân khô nóng.
Trong tiềm thức Chu Tư Y có chút sợ người phụ nữ xinh đẹp quá mức này, cho nên nàng không dám đánh thức cô, cẩn thận xoay đầu, nàng nhìn thấy ánh mặt trời xuyên qua tấm màn màu trắng treo trên cửa sổ. Nàng nhìn quanh căn phòng, một cái đồng hồ báo thức cũng không có, nàng không biết hiện tại là mấy giờ, trong lòng có điểm lo lắng, hôm nay là ngày đến Thế Khải báo danh, trăm ngàn không thể bỏ qua.
Nhìn người ghé vào trên người nàng mà ngủ say, nàng bất đắc dĩ chu môi. Nàng sợ nữ nhân xinh đẹp này, nhưng ngay cả chính nàng cũng không biết nàng sợ hãi cô cái gì. Nữ nhân này không có mắng chửi nàng, trái lại còn mua cho nàng rất nhiều quần áo mới, tối hôm qua còn đáp ứng cấp nàng hai vạn khối, thế nhưng nàng vẫn cứ "mao cốt tủng nhiên*" trước mặt cô.
*cực kỳ kinh hãi
Chu Tư Y không khỏi đoán rằng, chẳng lẽ đây là cái gọi là khí thế, cái gọi là không giận tự uy? Bởi vì khí thế của mình kém hơn so với chị ấy, nên mình mới không tự giác đối với chị ấy sinh ra sợ hãi chi tâm?
Tuy rằng không muốn đánh thức cô, nhưng Chu Tư Y càng coi trọng việc đến Thế Khải báo danh, nàng kiên quyết muốn tiến vào trường đại học đó cỡ nào, thậm chí lấy sự thuần khiết, lần đầu của bản thân đến đổi lấy học phí, làm sao bởi vì sợ đánh thức người phụ nữ này mà buông tha cho? Nàng cái gì đều có thể buông tha cho, nhưng báo thù thì tuyệt đối không thể, bằng không nàng liền mất đi mục tiêu cô đơn sống sót cùng dũng khí.
Chu Tư Y có chút khẩn trương đô đô miệng, sau đó tay hơi hơi dùng sức, muốn rút ra cái ôm của Trương Tử Hề. Nhưng Trương Tử Hề