Tư Tiên ở trong mắt rất nhiều người chính là một kẻ dẫn mối, mà dùng chính lời hắn nói, hắn là một người đại diện. Hắn chưa bao giờ cho rằng mình là một kẻ dẫn mối, nói hắn là dẫn mối quả thực là vũ nhục nhân cách của hắn, loại ma cô đê tiện đó có thể so với người đại diện cao quý như hắn sao? Phải biết rằng người mà hắn tiếp xúc, tất cả đều là giới thượng lưu trong xã hội, rất nhiều người hao tổn biết bao khí lực muốn gặp nhân vật nổi tiếng mà vẫn không thấy được, nhưng hắn mỗi tháng đều có thể nhìn thấy một lần.
Hội quán Sủng Ái, đó là địa phương mà Tư Tiên làm công, nơi này là hắn bỏ ra hơn 500 vạn để kiến thành và trang hoàng.
Khi Trương Tử Hề lái chiếc Aston Martin mà cô âu yếm đi theo chiếc Audi A6 của Tô Lâm, đến hội quán Sủng Ái, cô mới biết được Tô Lâm nói "sủng vật" thật đặc biệt là cái gì. Nguyên lai cái gọi là "sủng vật" kia căn bản chính là tiểu bạch kiểm cùng nhị nãi.
Trương Tử Hề cho tới bây giờ chỉ biết Tô Lâm người này thích ngoạn, cũng sẽ ngoạn, sẽ hưởng thụ, giường bạn dễ nhìn bên người không ngừng đổi mới. Hơn nữa bản thân cô cũng không cảm thấy Tô Lâm làm như vậy có gì không tốt, có gì không đúng, nhân sinh trên đời, chính là muốn hưởng thụ. Nhưng cô cũng chưa bao giờ làm như vậy, nguyên nhân là vì người nhà, còn có một nguyên nhân khác chính là cô có khiết phích, khiết phích rất nghiêm trọng, trừ bỏ khiết phích về mặt vật lý, cô thậm chí còn có khiết phích trên phương diện tinh thần.
"Tô Lâm!" Trương Tử Hề nén giận gầm nhẹ một tiếng gọi Tô Lâm đi ở phía trước, cô thật muốn chụp chết người phụ nữ này, chị ta cư nhiên mang cô đến địa phương này, chẳng lẽ không muốn sống nữa sao? Không nói cô thật sinh khí, chỉ nói Trương gia sau khi biết, kết cục của Tô Lâm tuyệt đối sẽ không hảo.
Tô Lâm nghe Trương Tử Hề kêu tên đầy đủ của cô, cô chỉ biết Trương Tử Hề sinh khí. Tô Lâm năm nay ba mươi mốt tuổi, so với Trương Tử Hề thì lớn hơn sáu tuổi, cho nên Trương Tử Hề bình thường đều kêu cô là Tô tỷ, nhưng thời điểm Trương Tử Hề kêu cô bằng tên đầy đủ, vậy thì đại biểu cho, Trương Tử Hề sinh khí.
Tô Lâm xoay người lại, có điểm ủy khuất nhìn Trương Tử Hề nói: "Hề Hề, đừng nóng giận, tôi chỉ là không muốn em lãng phí năm tháng thanh xuân mà thôi."
Trương Tử Hề bóp trán, nhịn xuống không làm ra hành động mắt trợn trắng rất không thục nữ, cô bất đắc dĩ nhìn biểu tình uỷ khuất của Tô Lâm. Trong lòng cô ai thán, Tô Lâm này cũng thật là, người đã ba mươi tuổi mà còn y chang tiểu hài tử, làm việc cho tới bây giờ đều không suy nghĩ hậu quả. Nhưng Trương Tử Hề vì biểu tình kia của Tô Lâm, cơn tức giận cũng giảm đi rất nhiều, cô chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Tô tỷ, tôi không thích mấy thứ này......"
Tô Lâm thấy Trương Tử Hề đổi xưng hô trở về "Tô tỷ", biết em ấy không tức giận nữa, vì thế cười cười nói: "Nhìn xem thôi, liền theo giúp tôi nhìn xem mà thôi, tôi phải đổi sủng vật mới. Người cũ tôi ghét rồi."
Ghét? Quỷ đều biết Tô Lâm mới đổi sủng vật, một tuần còn không đến, liền chán ghét? Trương Tử Hề trừng Tô Lâm, cô đang muốn quát lớn vài câu, đột nhiên thanh âm một người đàn ông vang lên sau lưng.
"Tô tiểu thư tôn quý, ngài đã tới rồi. Lần này tôi đã xem xét rất nhiều sủng vật mới, đều không tồi đâu."
Trương Tử Hề xoay người lại, thấy một nam tử trung niên hào hoa phong nhã, ước chừng hơn ba mươi tuổi. Một thân tây trang thẳng thớm, nửa cong thắt lưng, lễ nghĩa tiêu chuẩn đúng chỗ, giống như quản gia của quý tộc Anh quốc. Cô không nghĩ tới, người như vậy cư nhiên là kẻ dẫn mối.
Tô Lâm nghe thấy có sủng vật mới, vui vẻ cười cười, mở miệng nói: "À, phải không? Vừa lúc tôi có đem bằng hữu theo giúp tôi nhìn xem."
Trương Tử Hề