Trương Tử Hề lái xe tiến nhập Phú Hoa Sơn, lấy tốc độ cực nhanh trên đường nhựa phóng về biệt thự tư nhân. Sau khi nị oai ở cửa chính học viện Thế Khải xong, hai người trên đường trở về đều không có nói thêm câu nào, nhưng tựa hồ trong sự im lặng loáng thoáng hương vị ấm áp, đó là ý nhị vừa mới lưu lại.
Trương Tử Hề lặng im, là vì cô có chuyện trọng yếu cần cân nhắc, mà Chu Tư Y thì không phải tuýp người chủ động, nàng càng thích giống như những người đứng xem, lẳng lặng nhìn hết thảy.
Thời điểm xe chạy đến biệt thự của Trương Tử Hề, Chu Tư Y thấy đại môn đã mở ra, mà một chiếc xe hơi BMW màu trắng đang chậm rãi chạy ra. Chu Tư Y vì cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn mà luôn rất cẩn thận, hơn nữa trí nhớ vô cùng tốt, lần đầu tiên đi theo Trương Tử Hề tới nơi này, nàng yên lặng nhìn ra cửa xe, liền nhớ kỹ lộ tuyến, cũng nhớ kỹ toà biệt thự nào mới là thuộc về Trương Tử Hề.
Tuy rằng ở trong biệt thự của Trương Tử Hề ngây người một đêm, nhưng Chu Tư Y vốn cẩn thận đã khẳng định, biệt thự kia chỉ có Trương Tử Hề một người trụ, bởi vì tủ giày đều là một size, hơn nữa bàn chải và kem đánh răng những dụng cụ vụn vặt như thế cũng chỉ có một cái, đều khiến Chu Tư Y chắc chắn hơn, biệt thự kia chỉ có Trương Tử Hề một người trụ, mà lúc này lại có một chiếc BMW đang lái ra biệt thự, đó là người nào?
"Hề." Chu Tư Y nhìn đầu xe phía trước, khẽ kêu một tiếng nhắc nhở Trương Tử Hề. Nàng cũng không phải là cô gái thiên chân*, cho rằng người lái BMW sẽ không làm chuyện xấu, người xấu vốn chẳng phân biệt được người nghèo hay người giàu, chỉ cần có động cơ bất lương thì sẽ làm ra chuyện xấu thôi. Hơn nữa nàng còn biết, có đôi khi kẻ có tiền còn ác ôn hơn so với người nghèo, bởi vì bọn họ có tiền hoặc là có quyền, cho nên không có sợ hãi.
*ngây thơ
Trương Tử Hề đương nhiên cũng chú ý tới chiếc xe kia, cô biết đó là ai, nên cũng không có khẩn trương, cô nghe thấy Chu Tư Y kêu mình một tiếng, lại nhìn cỗ xe BMW phía trước, thông minh như cô tự nhiên đoán được Chu Tư Y vì cái gì kêu mình, thông minh như cô tự nhiên thích người thông minh, trong lòng có chút vừa lòng mà cười, xem ra người mình nhìn trúng cũng không phải không có đầu óc, mà là rất có tâm kế.
"Y nhi, đó là quản gia của tôi, không có việc gì đâu." Trương Tử Hề mỉm cười nói, cô dùng hai từ "của tôi", có thể thấy được cô còn chưa có cho rằng mình và Chu Tư Y là một chỉnh thể.
Chu Tư Y nghe được Trương Tử Hề nói như vậy, trong lòng đã không có bất an hoặc khẩn trương, lại sinh ra kinh ngạc, một người lái bảo mã chính là quản gia của Hề, vậy thì thân phận của Hề rốt cuộc có bao nhiêu phân lượng?
Quản gia trong chiếc lượng bảo kia tựa hồ cũng phát hiện Trương Tử Hề xe, chỉ thấy xe kia đứng ở một bên đại môn, một phụ nữ 30 tuổi xinh đẹp bước ra khỏi xe, tóc đen ngang vai, một thân nữ sĩ tây trang màu đen thoạt nhìn thật giỏi giang. Nàng đứng cạnh xe, hướng đến Trương Tử Hề, cúi đầu xuống, sau đó cũng không ngẩng mặt lên, vẫn đợi xe Trương Tử Hề đến đây.
Khi Trương Tử Hề chạy đến, bấm cửa xe xuống, có điểm lãnh đạm gật đầu với vị quản gia kia, sau đó lại kéo cửa xe lên, lái vào trong sân, Trương Tử Hề một câu cũng chưa nói, bộ dáng mười phần thượng vị giả*, yên tâm thoải mái nhận vị quản gia kia hành lễ.
*cấp trên
Chu Tư Y vẫn âm thầm quan sát Trương Tử Hề, âm thầm đem bộ dáng Trương Tử Hề kiêu ngạo tôn quý không thể xâm phạm, nghiễm nhiên như một bà hoàng ghi tạc vào trong lòng, đây là điều mà mình nên học nếu muốn chen chân vào cái gọi là xã hôi thượng lưu. Chu Tư Y thời khắc ghi nhớ mình muốn tiến lên, hướng lên trên mà trèo, nàng biết cừu nhân của mình hẳn là có rất nhiều tiền, địa vị cũng rất cao, nếu mình muốn báo thù cũng chỉ có thể leo đến vị trí ngang với cừu nhân, thậm chí là cao hơn. Mình muốn chen chân vào lĩnh vực đó, nhất định phải học được phong cách xử sự của lĩnh vực đó, lúc này nàng ý thức được, Hề sẽ là lão sư tốt nhất của mình.
Thời điểm Chu Tư Y quan sát Trương Tử Hề, Trương Tử Hề cũng đồng dạng âm thầm quan sát Chu Tư Y, cô biết Chu Tư Y trước khi gặp được mình là sinh hoạt khốn khổ thế nào, mà cô cũng biết như Chu Tư Y tình huống như vậy, cơ bản sẽ có hai loại thái độ đối với người giàu, một là cừu phú, hai là tiện phú.
Vừa rồi Trương Tử Hề cố ý biểu hiện ra tư thái của thượng vị giả, chính là muốn nhìn