Giữa bốn người không có quen thuộc, hơn nữa trừ bỏ Thái Trác Hân, ba người kia đều kiệm lời, bữa cơm này tự nhiên cũng không mất bao nhiêu thời gian. Người đài thọ là Thái Trác Hân vốn đã hứa hẹn thỉnh cơm trước đó, Chu Tư Y cơ hồ chưa từng nhận qua lời mời của người khác, cho nên nàng không rõ ứng đối ra sao. Nhưng là nàng thông minh, bất động thanh sắc quan sát cách Khâu Khả Nhi ứng đối, chỉ cần học theo là tốt rồi.
Kỳ thật thế hệ ngày nay cùng bằng hữu ăn cơm, rất ít khi sẽ phát sinh chuyện cướp đài thọ như vậy, bởi vì một chút tiền cơm ở bọn họ xem ra cũng không có nhiều, hơn nữa nếu là để cho người khác trả tiền cơm giùm mình, bọn họ cũng sẽ cảm thấy thật mất mặt. Quan niệm của thế hệ hiện tại đều là nếu lần này người ta mời mình, thì lần sau mình mời người ta lại là được, cần gì tranh chấp khiến mọi người đều chật vật, đều mất thể diện.
Bốn người coi như là một tổ hợp nổi bật, đều có dung mạo tinh xảo, ngũ quan thanh tú. Bốn người cùng nhau tiêu sái đi ở trên đường, tự nhiên hấp dẫn ánh mắt của không ít người, đặc biệt là nam sinh. Chu Tư Y và Thái Trác Hân lại là dung mạo xuất chúng nhất, cho nên đại bộ phận ánh mắt đều tập trung vào hai người. Nam sinh ở độ tuổi này còn chưa thành thục, còn là thời kỳ động dục, ánh mắt không hề che giấu (dâm ý).
Chu Tư Y rất mẫn cảm, những ánh mắt này làm cho nàng không thoải mái, trong lòng rất là chán ghét, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng. Khâu Khả Nhi cũng không biết có phát giác những ánh mắt này hay không, dọc theo đường đi nàng đều cúi đầu, làm cho người ta không thể nhìn thấy biểu tình của nàng. Mà trái lại Thái Trác Nghiên cùng Thái Trác Hân hai người cũng thật thản nhiên, có vẻ đã sớm tập mãi thành thói quen, hoàn toàn làm như không thấy bỏ qua những ánh mắt đáng ghét nhàm chán này.
Bốn người song song đi tới, Chu Tư Y đi ở vị trí gần ven đường nhất, vị trí này làm cho nàng có cảm giác an toàn. Thái Trác Nghiên nắm tay Thái Trác Hân, ánh mắt ngẫu nhiên miết Chu Tư Y đi bên cạnh, nàng gặp Chu Tư Y thần sắc lạnh lùng, ngơ ngác nhìn một hồi, nàng cảm thấy bây giờ Chu Tư Y hảo kiêu ngạo.
Thái Trác Hân phát hiện Thái Trác Nghiên cước bộ bởi vì tầm mắt nghiêng mà đi chệch hướng, mới chú ý tới Thái Trác Nghiên đang nhìn cái gì, mặt nàng biến sắc âm trầm, bàn tay bị Thái Trác Nghiên mười ngón giao nhau nắm lấy kia, hung ác dùng một chút lực, móng tay thật dài trực tiếp bấm ở trên mu bàn tay của Thái Trác Nghiên.
"Tê!" Đột nhiên đau đớn làm cho Thái Trác Nghiên phục hồi tinh thần lại, hít một ngụm lãnh khí, nàng quay đầu liền nhìn thấy Thái Trác Hân đang phẫn nộ trừng mắt, mỉm cười, đem tay của hai người đến phía sau, tay kia cũng nắm đi lên, toàn bộ bao vây lấy bàn tay của Thái Trác Hân, mới chậm rãi cảm giác được Thái Trác Hân lực đạo thả ra.
"Sao...... Làm sao vậy?" Khâu Khả Nhi đang cúi đầu nghe được thanh âm Thái Trác Nghiên hít lãnh khí, ngẩng đầu lên nhỏ giọng hỏi. Mà Chu Tư Y cũng tự nhiên nghe được, nàng cũng nghi hoặc nhìn Thái Trác Nghiên.
"À, không có gì đâu." Thái Trác Nghiên mỉm cười đáp, sau đó không đợi người khác đáp lại, tiếp theo nhìn Chu Tư Y đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, Chu Tư Y cậu có bạn trai không?"
Chu Tư Y không dễ phát hiện nhăn mặt nhíu mày, chống lại tầm mắt mang theo mỉm cười của Thái Trác Nghiên, tựa hồ là có thâm ý khác, trong lòng mẫn cảm cảm thấy Thái Trác Nghiên này như thế nào luôn nhằm vào mình, rõ ràng Khâu Khả Nhi đã ở nơi này, vì cái gì không hỏi nàng mà chỉ hỏi mình?
Bất mãn mà Thái Trác Hân vừa mới dỡ xuống với Thái Trác Nghiên lại bốc lên, nhưng là lúc này Chu Tư Y cùng Khâu Khả Nhi đang xem, cũng không hảo phát tác, căm tức nhìn Thái Trác Nghiên một chút, móng vuốt lại âm thầm dùng sức. Đồng thời nàng cũng cảm thấy vấn đề này hứng thú, cũng quay đầu xem Chu Tư Y.
Thái Trác Nghiên có vẻ như đối với việc bị bấm không hề sở giác, tùy ý Thái Trác Hân tàn sát bừa bãi mu bàn tay mình, như trước mỉm cười nhìn Chu Tư Y, đợi đáp án của nàng.
Chu Tư Y mặc dù ở ánh mắt ba người nghi hoặc có chút không thoải mái, nhưng sắc mặt như trước không có biến hóa gì, thản nhiên hồi đáp: "Không có." Sau đó bình thản nhìn tiền phương, lạnh lùng cùng lạnh nhạt. Nhưng mà, lòng của nàng không biết vì sao đột nhiên xuất hiện gương mặt xinh đẹp của Trương Tử Hề.
Từ đây, bốn người dường như có sự ăn ý, cũng không nói chuyện nữa, im lặng đi về ký túc xá.
......
......
Đêm nay là buổi tối đầu tiên mà Chu Tư Y ở ký túc xá, trong lòng nàng khuyết thiếu