Ở chuyên ngành M, lớp được nam sinh hoan nghênh nhất là của Ngụy Hân Tâm, mà lớp được nữ sinh hoan nghênh hiển nhiên là của Tô Vân Trì. Tuy rằng Chu Tư Y là nữ sinh, nàng lại ghét lớp của Tô Vân Trì nhất. Phòng học bức bối ồn ào như vậy làm cho nàng không thể thích ứng. Hơn nữa ánh mắt mịt mờ thỉnh thoảng quay đầu của chúng nữ sinh khiến nàng phiền chán, hơi thở nàng lúc này tản mát ra, làm cho Thái Trác Nghiên ba người ngồi bên cạnh có cảm giác lạnh.
Nhưng mà Chu Tư Y càng lạnh lùng, thì càng làm cho Tô Vân Trì chú ý nàng, tầm mắt luôn dừng ở Chu Tư Y một chút.
Tiếng chuông vang lên, trong ánh mắt lưu luyến không rời của chúng nữ sinh, Tô Vân Trì nhìn về phía Chu Tư Y một cái, đi ra phòng học. Chu Tư Y ngồi tại chỗ không nhúc nhích, lãnh đạm nhìn Tô Vân Trì đi ra phòng học, nàng có thể đoán được Tô Vân Trì kêu nàng đi đến văn phòng là vì chuyện gì, bởi vì tình huống này đã từng phát sinh vài lần khi nàng còn ở một mình.
Rất nhiều nữ sinh đi trước đều mang theo các loại ý tứ bất đồng nhìn Chu Tư Y. Mà Chu Tư Y lại thủy chung lạnh lùng nhìn cửa, đối với những ánh mắt này làm như không thấy, nàng cho người ta cảm giác cao ngạo, xem những người đó như hạt bụi.
Thái Trác Nghiên ba người cũng cùng Chu Tư Y ngồi ở chỗ kia, hiện tại các nàng làm cho người ta cảm thấy, các nàng là một chỉnh thể. Đợi cho mấy nữ sinh kia đi hết, Chu Tư Y mới chậm rãi thu thập vật dụng.
Thái Trác Hân một bên cất sách giáo khoa, một bên hỏi Chu Tư Y nói: "Tư Y, cậu chuẩn bị đi đến văn phòng của thầy Tô?"
"Ừ." Chu Tư Y thản nhiên gật đầu, tự cố dọn sách, một chút biểu tình dư thừa trên mặt cũng không có.
"Cái kia...... Tư Y, cậu trực tiếp đi qua đó đi, mấy thứ này mình giúp cậu dọn." Khâu Khả Nhi đã cất sách của mình xong, cúi đầu nói nhỏ, nếu Chu Tư Y không đứng ngay bên người nàng, khả năng sẽ nghe không thấy.
Chu Tư Y nhìn thoáng qua Khâu Khả Nhi, suy nghĩ một chút liền đáp ứng, nếu là trước kia khẳng định nàng sẽ lập tức cự tuyệt, bây giờ thì nàng phải thử học phương thức giao tế khác. Thái Trác Nghiên trầm mặc thu thập đồ đạc, nàng chú ý tới Tô Vân Trì là sau khi kiểm tra phân biểu mới kêu Chu Tư Y đi, khẳng định là có liên quan tới nội dung của báo cáo kia, nhưng là nghĩ đến Tô Vân Trì quá mức quan tâm Chu Tư Y, lại mơ hồ cảm thấy việc này không đơn giản như vậy. Về sự riêng tư của Chu Tư Y, nàng cũng không thể nói nhiều, vì thế nàng chỉ nói: "Vậy cậu đi đi, chúng mình ở dưới lầu chờ cậu rồi cùng nhau trở về."
Bình thường thì trọng điểm của chương trình đại học không phải là giáo viên giảng giải, mà là ở chỗ tự học. Cho nên chương trình học được an bài khá ít, buổi sáng chỉ có hai lớp, hai lớp sau là tự học. Mà tự học là mình có thể lựa chọn phòng học. Nhóm của nàng hiện tại là có thể tự do an bài thời gian.
Chu Tư Y gật đầu đáp ứng, cũng không có khách khí cự tuyệt, bởi vì đoạn thời gian này nàng đã sớm ý thức được, cùng Khâu Khả Nhi khách khí còn có điểm dùng, nhưng là cùng Thái Trác Hân cùng Thái Trác Nghiên khách khí, kia chính là lãng phí khí lực mà thôi.
Đi đến cửa văn phòng của Tô Vân Trì, Chu Tư Y cũng không có lo lắng, thật thản nhiên nhẹ nhàng gõ cửa.
"Mời vào." Bên trong truyền đến thanh âm của Tô Vân Trì, Chu Tư Y vươn tay, lại ở giữa không trung nắm chặt một chút mới buông ra, đẩy cửa ra.
Tô Vân Trì nghe được tiếng đập cửa, liền biết là Chu Tư Y, khi cửa bị đẩy ra, hắn lại gặp được Chu Tư Y trên mặt mang theo cỗ lãnh đạm tương tự như trong trí nhớ của hắn, hắn thâm trầm nhìn Chu Tư Y một cái, đã thấy Chu Tư Y mở ra cửa, đi vào, cũng không bước lên.
Chân tướng! Ánh mắt Tô Vân Trì híp một chút, trong lòng không khỏi thầm than, sau đó hắn tựa vào ghế, chỉ cái ghế bên kia bàn công tác, ôn hòa cười cười nói: "Ngồi đi."
Chu Tư Y hơi chần chờ một chút, đi đến chỗ cái ghế dựa ngồi xuống, mang theo sự lễ phép của học sinh đối với giáo viên, hỏi: "Xin hỏi thầy bảo em đến văn phòng có chuyện gì?"
Tô Vân Trì có kinh nghiệm ứng đối với hành vi như vậy, hắn thông qua động tác của Chu Tư Y đọc được lớp phòng bị của nàng, cũng không có quá mức để ý, cầm lấy bảng báo cáo trên bàn nói: "Bạn học Chu