Từ sau khi Trương Tử Hề nói với Chu Tư Y ba chữ "tôi yêu em", liền càng thêm chăm lo cho Chu Tư Y, trình độ kia quả thật không giống người yêu, mà giống lão mụ tử hơn, toàn bộ hành trình đưa đi đón về, hơn nữa còn phục vụ phi thường chu đáo. Ngắn ngủn trong vòng một tuần, vật dụng của Chu Tư Y đều nhanh chất thành núi.
Trương Tử Hề quan tâm Chu Tư Y, sủng ái Chu Tư Y, đều nhanh đem Chu Tư Y sủng lên trời rồi. Chu Tư Y cần cái gì, cô liền nhất định phải mua thứ tốt nhất cho nàng, Chu Tư Y muốn làm gì, cô liền giành làm hết. Nhưng mà có một số việc, Trương Tử Hề là cực kỳ cưỡng chế, hoàn toàn không để ý tới Chu Tư Y phản kháng, tỷ như thường thường luôn đột nhiên cưỡng hôn nàng, tỷ như buổi tối luôn một lần lại một lần điên cuồng muốn nàng.
Trương Tử Hề xem ra, nếu cả đời cùng một chỗ, nên là lưỡng tình tương duyệt không phải sao? Mặc kệ có yêu hay không, cô đều đã nói ra rồi, hơn nữa còn thật tâm muốn cùng Chu Tư Y cả đời. Nhưng là một tuần này, mặc kệ Trương Tử Hề trêu chọc dụ dỗ Chu Tư Y nói ra ba chữ kia với mình thế nào, Chu Tư Y chính là không buông khẩu.
Trương Tử Hề cũng không gấp, cô tin tưởng năng lực của bản thân, dù sao cũng còn nhiều thời gian mà, không phải sao? Huống chi, Trương Tử Hề không muốn Chu Tư Y là vì bị buộc mới nói ra ba chữ kia, nếu không phải thiệt tình thì cô thà không cần, cô tình nguyện đợi Chu Tư Y nói ra. Cô tin tưởng chung quy sẽ có một ngày, Chu Tư Y sẽ nói yêu cô.
Hôm nay là ngày đầu tiên Trương Tử Hề đi làm, mà gần nhất vì đưa Chu Tư Y đến trường, cô cũng dần dần thay đổi thói quen"không qua giữa trưa tuyệt không rời giường" vốn duy trì mười mấy năm nay, cuộc sống hiện tại của cô hoàn toàn là dựa theo giờ giấc của Chu Tư Y mà định chế.
Hai người thức sớm, Trương Tử Hề dùng sức ôm Chu Tư Y vào trong ngực, thẳng đến tiểu bạch thỏ trong lòng bất mãn vặn vẹo phản kháng, cô mới "khanh khách" cười buông nàng ra.
Có lẽ Chu Tư Y chính là loại người tuyệt không thể sủng, bởi vì có cái thành ngữ kêu là "thị sủng mà kiêu". Thái độ của cả hai, Trương Tử Hề biến hóa, Chu Tư Y cũng vậy, Chu Tư Y nằm trên người Trương Tử Hề, hung hăng trừng mắt liếc Trương Tử Hề một cái, sau đó oán hận cắn bộ ngực của cô một ngụm xong mới chịu ngồi dậy. Nàng cũng bất chấp cùng Trương Tử Hề nháo cái gì không được tự nhiên, tốc độ mau mau nhảy xuống giường, cầm lấy áo ngủ bước vào phòng tắm,"oành" một tiếng đóng cửa lại, bởi vì bây giờ trên người nàng cái gì cũng chưa mặc.
Trương Tử Hề khanh khách cười không ngừng, sàng đan trắng noãn nửa che nửa đậy làm cho thân hình đẫy đà của cô lộ ra, cảnh tượng kia cực kỳ câu dẫn người, nếu một người đàn ông mà nhìn thấy được, tuyệt đối là sẽ huyết mạch phun trương. Tiếng cười mị kiều này, cùng với tấm dung nhan xinh đẹp nọ, tuyệt hảo khái quát cái gì tên là "mị mà không đãng".
Chu Tư Y rửa mặt so với Trương Tử Hề thì nhanh hơn nhiều, chỉ chốc lát nàng đã thay quần áo xong đi ra phòng tắm, mà Trương Tử Hề vẫn còn nằm ở trên giường, dùng một tay chống đầu nằm nghiêng, chăn mỏng manh kề sát đột hiển đường cong lung linh, hình ảnh đó quả thật liêu nhân đến cực điểm.
Chu Tư Y trên mặt mang theo giận dữ đi ra, nhưng khi nhìn đến bộ dáng của Trương Tử Hề thì sửng sốt một chút, mặc kệ gặp qua Trương Tử Hề dáng vẻ liêu nhân đã bao nhiêu lần, nàng vẫn không tự chủ được bị cô hấp dẫn, nhưng là trong lòng giận dữ cùng với sự thích ứng tích cóp qua nhiều ngày, khiến nàng rất nhanh liền phản ánh lại đây. Lãnh nghiêm mặt đi qua, vươn móng vuốt xoay trụ Trương Tử Hề nửa gương mặt mềm: "Hề, không phải tôi đã nói với chị là không được...... Chuyện đó...... Nữa sao?"
Trương Tử Hề cảm thấy Chu Tư Y càng lúc càng lớn mật, một khi đối với mình không thuận liền dám trực tiếp xả mặt mình, nhưng là Trương Tử Hề lại một chút cũng không sinh khí, ai kêu bản thân mình thích đâu, chính cô đều cảm thấy mình quá dễ dãi.
Cô tùy ý bị Chu Tư Y nắm, dù sao cũng không đau, dùng giọng mũi độc hữu khi rời giường nói: "Không được gì cơ? Sao không nói rõ ràng, rốt cuộc là làm sao vậy......"
Chu Tư Y oán hận trừng mắt nhìn tên yêu nghiệt luôn không nghe lời này, nàng nhất thời khí cực nên trực tiếp liêu vén áo lên, lộ ra cái bụng trắng nõn bóng loáng, lạnh lùng nói:"Chính chị nhìn xem rốt cuộc là thế nào đi!"
Trương Tử Hề chưa bao giờ gặp qua Chu Tư Y bưu hãn như thế, cô nghi hoặc đưa đầu tới gần để nhìn kỹ, mới phát hiện rốn của nàng che kín vết đỏ lấm tấm. Đáng tiếc, Chu Tư Y làm như vậy vẫn chưa khiến cho Trương Tử Hề áy náy, ngược lại còn khiến cô cảm thấy kiêu ngạo, này hết thảy đều là kiệt tác của cô a.
Nhìn Chu Tư Y làn da bóng loáng cùng với lỗ rốn xinh xinh, Trương Tử Hề kìm lòng không đậu chậm rãi tiếp cận, vươn đầu lưỡi liếm xung quanh rốn hệt như liếm kem.
Mẫn cảm Chu Tư Y đột nhiên cảm thấy bụng nhột nhột, cơ thể tự nhiên co chặt lại, khơi dậy một thân nổi da gà, đơ ra một chút mới có phản ứng, nàng sắc mặt ửng đỏ kéo lấy lỗ tai của Trương Tử Hề, đem cả người cô xách lên.
"Tê tê......" Cho tới bây giờ phú sinh phú dưỡng Trương Tử Hề khi nào thì bị người ta nắm lỗ tai qua, cô hút vài ngụm lãnh khí theo động tác của Chu Tư Y mà ngẩng đầu lên, nhưng khi nhìn đến Chu Tư Y ngượng ngùng không được tự nhiên, cô lại cảm thấy lỗ tai đau đớn bé nhỏ không đáng kể, nhìn Chu Tư Y bất chính cười hì hì.
Chu Tư Y thật sự không có biện pháp, đành phải buông tay ra, đô đô miệng nói:"Hề, mau đứng lên, thời gian không còn sớm, hôm nay là ngày đầu tiên chị đi làm, bằng không chúng ta đều muộn."
Miệng của Chu Tư Y là Trương Tử Hề gặp qua ít nhất, đáng yêu nhất, cũng là liêu nhân nhất, Trương Tử Hề nhất thời nổi lên dục hoả, đột nhiên kéo Chu Tư Y qua, kéo nàng đến trên giường, sau đó cả