Hắn trở về phòng, căn phòng cất giấu bao nhiêu đau khổ và ký ức.
Hắn ngồi xuống thẫn thờ rất lâu.
Đối diện với Anna, hắn vẫn không dám mở lời, mở lời để hỏi một câu.
Cô ấy sống có tốt không, hắn không dám hỏi, bởi lẽ giờ này hắn đang lo sợ.
Dùng dao tự cứa vào tay mình, nỗi đau này có khác gì so với việc hắn tự đi tìm khổ.
Nhạc Ca là người vô tâm, hắn rõ ràng biết là như thế.
Vậy mà vẫn không tự mình dứt ra được.
Ngốc nghếch như thế, có ai biết chính là Nam Trấn Ảnh hay không.
Không ai biết và hắn cũng không biết.
........
Đêm nay lại là một đem đẫm máu.
Sau khi trở về, hắn phải tích cực lấy lại vị trí của mình.
Lâm Cảnh nhiều ngày không xuất hiện, đây là thời cơ tốt cho hắn.
Điểm tập kích là một dãy bệnh viện bỏ hoang thuộc khu vực ngoại thành.
Theo như mật báo thì tối nay chính là thời điểm trao đổi chất cấm của hai thế lực trùm đông nam á và Báo Đen, Báo Đen trước kia chỉ là một tổ chức nhỏ, đột nhiên hơn một năm nay phát triển vượt bậc, trở thành vua của thế giới ngầm thành phố S.
Buôn bán chất cấm chỉ là một trong những phương thức kiếm tiền đơn giản của chúng.
Nam Trấn Ảnh tự mình ra tay, xem ra tổ chức này thực sự không đơn giản.
Màn đêm đen quỷ dị, gió lạnh giữa thời tiết mùa hè khiến cho người ta không khỏi dựng tóc gáy.
Triệu Triết cùng A Bang đêm theo toán quân nhỏ mai phục xung quanh toà nhà.
Nam Trấn Ảnh ngồi trong xe, từ xa âm thầm quan sát.
Mục đích của lần tập kích này chính là bắt sống Báo Đen.
Tên Báo Đen này trong tư liệu tìm được thì không có bất kì thông tin nào hữu ích ngoài cái tên Báo Đen.
"Anh Triết, anh nói xem, cái tên Báo đen này thật sự sẽ ra mặt sao?"
Triệu Triết ngồi sau bụi cây, mắt vẫn nhìn về hướng toà nhà.
"Sao lại không đến, lần giao dịch này số lượng hàng không nhỏ, lại còn có sự xuất hiện của trùm đông nam á, hắn ta nhất định sẽ đến.."
A Bang gật gật đầu, sau đó cũng chăm chú nhìn về mục tiêu.
Chừng một tiếng sau, đúng 1 rưỡi sáng.
Trong màn đêm đen bỗng xuất hiện ánh đèn pha ô tô.
Hai chiếc ô tô, một ô tô con cùng một chiếc ô tô tám chỗ dần dần đi vào trong khu nhà hoang.
15 phút sau, lại có thêm hai chiếc xe nữa tiến vào.
Một loạt người xuống xe, toàn bộ đều mặc áo đen, đeo kính đen, trông ai cũng như ai.
Tính cả hai bên, tất cả gần 20 người.
"Anh Triết! Nhiều người như vậy, chúng ta biết đâu mới là báo đen đây, đến chân dung hắn chúng ta còn không biết, làm sao mà bắt!!!"
A Bang nhìn đám người kia mà tròng mắt muốn rơi cả ra ngoài.
Nhìn ai cũng giống ai, có ma mới biết ai là Báo Đen.
Nam Trấn Ảnh đi tới.
Triệu Triết nhìn thấy hắn liền nói.
"Đại soái!"
Hắn gật đầu, đưa tay chỉ về phía mục tiêu.
Triệu Triết gật đầu, nhìn A Bang cảnh báo.
Cậu mà còn không ngậm mồm lại, xem tôi thông họng cậu như thế nào.
A Bang nhìn biểu cảm đáng sợ của Triệu Triết, liền vội vàng ngậm miệng lại.
Phía xa, tên cầm đầu hai bên đứng cách xa, lần lượt đưa vali mở ra, sau đó trao đổi người kiểm hàng, chất cấm được đựng trọng một chiếc vali cầm tay lớn, những chất dạng viên có và cả dạng bột cũng có đầy đủ.
Tiền thì được đựng trong một chiếc vali.
Đợi đến khi kiểm hàng xong xuôi, chúng đổi vali cho nhau, cuộc trao đổi diễn ra vô cùng xuôn sẻ.
Ngay khi vali vừa tới tay, Nam Trấn Ảnh dùng hiệu lệnh tất cả xông lên.
Chẳng mấy chốc xung quanh tất cả đã bị bao vây.
Bọn chúng như kiến vỡ tổ nổ súng hòng thoát thân.
Tên báo đen cầm chiếc vali thuốc cấm dẫn theo một tên thuộc hạ hòng thoát thân.
Vòng vây dày đặc nhưng chúng vẫn có thể chạy ra ngoài.
Triệu Triết đấu với tên trùm đông Nam á, ngay khi tên Báo Đen vừa chạy đi, Nam Trấn Ảnh đã đuổi theo.
Hắn chạy đã xa toà nhà bỏ hoang, ngoảnh lại vẫn thấy có một tên đuổi theo mình.
Xung quanh đã vắng lặng, hai tên chia hướng mỗi người chạy một đường.
Nam Trấn Ảnh không chần chừ chạy theo hướng tên thuộc hạ của hắn.
Mãi đến khi xung quanh đã hoàn toàn là một nơi khác, tên đó mới dừng lại.
Nam Trấn Ảnh đứng cách xa hắn.
Hắn nở một nụ cười ranh ma.
"Sao mày lại chạy theo một tên thuộc hạ, không phải bắt Báo Đen mới là mục tiêu của chúng mày hay sao?"
Nam Trấn Ảnh đứng đó, gió đêm thổi qua tai, ánh sáng mờ ảo vẫn có thể cho hắn thấy được bộ mặt của tên đối diện.
"Đúng vậy, mục tiêu của bọn tao là Báo đen, vậy nên mày nên đầu hàng đi.....Báo Đen."
Tên đó tắt đi nụ cười, dưới vành mũ lưỡi trai đôi mắt hung ác lộ ra, giọng hắn khàn khàn.
"Tại sao mày biết tao là Báo Đen, tao so với mấy tên đó cũng không khác gì nhau!"
Nam Trấn Ảnh lột đôi bao tay da ra, nhếch mép.
"Phải, mày so với đám người kia không khác gì nhau.
Nhưng chính sự không khác này đã nói lên thân phận của mày...."
Nam Trấn Ảnh xem qua tư liệu, ngoài hai từ báo đen ra thì chẳng có gì có ích.
Nhưng cái tên này cũng có thể được xem là đặc biệt, nếu không thì tại sao hắn lại được gọi bằng cái tên này.
Vậy nên chắc chắc phải có nguyên do, ví dụ như ngoại hình, hay ví dụ như....đặc điểm trên cơ thể, có thể là hình xăm....?.
Nhưng khi nhìn tận mắt, bọn chúng đều ăn mặc như nhau.
Tên cầm đầu nhìn không có gì đặc biệt.
Điều khiến Nam Trấn Ảnh nhận ra chính là, sau khi nổ súng, bọn chúng bỏ chạy, chỉ có hai tên vượt qua được vòng vây.
"Mày chỉ là một tên thuộc hạ, nhưng khi bỏ trốn, tên được cho bà Báo Đen lại ra sức bảo vệ mày, chỉ là một thuộc hạ cấp thấp lại được đại ca bảo vệ....điều này có phải hơi vô lý rồi không?"
Báo đen như hiểu ra, hắn cười lớn.
"Được lắm, mày so với đám cảnh sát kia đúng là không bị mù..."
Nam Trấn Ảnh khinh bỉ.
Giơ tay thành quyền
"Tao không thích bị so sánh với cảnh sát, lên đi!!"
"Được thôi, thú vị!!" Báo đen bẻ khớp cổ, một chiêu vung lên.
Nam Trấn Ảnh né đòn, tiếp chiêu tiếp theo.
Báo đen không chịu thua, mười mấy chiêu đưa lên đẩy nhanh tốc độ, gió lùa qua lá cây, tiếng xào xạc cùng tiếng tranh đấu khiến cho màn đêm tĩnh lặng như càng thêm sinh động.
Nam Trấn Ảnh so với Báo Đen quyền cước linh hoạt hơn nhiều, nhưng độ thâm hiểm vẫn thua hắn một bậc, hắn ra cước là muốn lấy mạng, nhưng Nam Trấn Ảnh lại chỉ ra đòn thu phục, hoàn toàn không ra đòn hiểm.
Roẹt một tiếng, báo đen ngoảnh lại, thấy tay mình đã bị khoá lại đằng sau, mảnh áo sau lưng đã bị Nam Trấn Ảnh xé xuống, để lộ ra một hình xăm đè trên sẹo dài, một phần ba gang tay chính là đầu của một con báo đen.
Nam Trấn Ảnh nhếch mép cười quỷ dị.
Báo đen tức giận vung ra, gương mặt đỏ ngầu giăng gân xanh thật khác với bộ dạng kiêu kỳ ban nãy.
Hắn bẻ cổ, nghiến răng.
"Chết tiệt!"
Lúc này bọn Triệu Triết và A Bang đã chạy đến, có lẽ bên đó đã thu phục xong tên trùm đông nam á.
Ánh mắt sắc bén Nam Trấn Ảnh nhìn về phía Triệu Triết, lại nhìn Báo Đen, tay giơ khẩu súng ngắn trên tay mình lên.
"Mày thua rồi...."
Báo Đen đưa tay dò lên bên hông mình, đang sẵn sàng rút súng tẩu thoát, nhưng hắn không thể ngờ, khi ngẩnh mặt lên thì nó đã nằm gọn trên tay của Nam Trấn Ảnh.
Bên hông mình khẩu súng đã chẳng còn nữa.
Báo Đen hung ác nhìn Nam Trấn Ảnh, kẻ như hắn trước giờ chưa từng phải chịu thua bất kì ai.
Trước kia là vậy, bây giờ cũng thế, muốn hắn chịu thua là không thể.
Báo đen vung con dao ra, nhảy vồ về phía Nam Trấn Ảnh hòng bắt hắn làm con tin, nhưng khi còn dao chỉ kịp để lại trên tay Nam Trấn Ảnh một vệt máu thì Báo đen đã gục