Những cảnh tình cảm cô viết không hề tốt chút nào, những cảnh tượng và tình tiết cô miêu tả hoàn toàn dựa vào ký ức lúc ở bên Tiểu Lục.
Cô chẳng qua là miêu tả một cách máy móc dáng vẻ hai người họ ở bên nhau, lúc đánh chữ nội tâm cô rất bình tĩnh.Cô hoàn toàn không cảm nhận được sự "ngọt ngào" thường xuyên được độc giả nhắc đến dưới lời nhắn, Khương Thi cảm thấy mình đang lừa dối họ, cô sợ một ngày nào đó độc giả sẽ vạch trần ra chuyện cô không thể viết ra những câu chuyện tình yêu ngọt ngào, bởi vì cô vốn chưa từng yêu đương bao giờ.Cảm giác khi yêu một người rốt cuộc là như thế nào?Cô đột nhiên vô cùng muốn biết.Sau một thời gian ngắn trầm cảm tự kỷ, ngày tháng vẫn phải hướng về phía trước.
Ngay cả khi đã dự cảm được những trở ngại to lớn trên con đường sự nghiệp của mình thì cô vẫn phải bình tĩnh và không được lộ ra hèn yếu.
Mở đề cương ra, hai chữ "ôm hôn" to đùng vô cùng kiêu ngạo đâm thẳng vào mắt cô, giống như đang gửi thiệp khiêu chiến cho cô vậy.Ôm hôn: ôm và hôn là một trong những động tác của cơ thể nhằm thể hiện tình cảm thân mật giữa người với người.Khương Thi đã gửi một tin nhắn cho Tiểu Lục, chú thích đã đổi từ "công cụ người dự bị" thành "công cụ người": "Tiểu Lục, Tiểu Lục, anh đã từng hôn chưa?"…Đã qua 5 phút, đối phương vẫn chưa trả lời.Chắc là anh đang lái xe, cô chủ động tìm cớ cho anh.
Khương Thi đứng dậy, cầm lấy áo khoác và túi đi ra ngoài.Dù sao thì anh cũng không thể trốn thoát, nhiệm vụ của buổi hẹn hò hôm nay là ôm và hôn.Khương Thi là một mặt trời nhỏ, cô đi đến đâu cũng tỏa sáng rực rỡ, hôn chỉ là động tác của cơ thể nhằm thể hiện tình cảm thân mật mà thôi, không có gì đáng sợ cả!Lục Kính đang đỗ xe ở bên đường trầm lặng nhìn tin nhắn, cô lại đang ám chỉ gì vậy?Chỉ mới tiếp xúc được mấy ngày thôi, anh đã thăm