Thế nhưng dạo gần đây ở công ty có nghe đồn trạng thái của Kỷ không tốt lắm, nếu không sẽ không nhận bộ phim thần tượng dưới áp lực cực lớn từ người hâm hộ, anh căn bản không đóng phim, bộ phim đó rất có khả năng sẽ làm giảm danh tiếng của anh.
Nhưng trạng thái sáng tác của Kỷ lại rất tốt, chẳng lẽ vì mối tình đầu kích thích đến dây thần kinh sáng tác nhạy cảm của anh?Suy nghĩ của trợ lý Trịnh trôi dạt, không thể vãn hồi được.
Không biết tiếng đàn dừng lại từ khi nào, Lục Kính vẫn ngồi trước đàn piano như trước, một tay vẫn đặt trên phím đàn, tay còn lại thì cầm điện thoại, mở tài liệu vừa nhận được lên, nhíu mày lại.
Mơ hồ có dự cảm không tốt, lại có vài phần nóng lòng muốn thử xem sao, cô từng nói có rất nhiều nhân vật muốn thử, quả thật không lừa anh.
Thế nhưng đến bây giờ, anh cũng không biết tại sao cô lại phải làm việc này, điều này vẫn giống như ngày xưa, nhanh chóng bỏ qua thắc mắc bỗng xuất hiện này, bắt đầu đọc cốt truyện cô gửi cho anh.
Theo anh, đó là một cốt truyện rất thú vị của Khương Thi.
Đây là một câu chuyện thanh xuân vườn trường, nam chính là chó dữ, chó săn nhỏ cố chấp, vừa bá đạo vừa hung ác, nữ chính là người ngoan ngoãn, mềm mại, rất sợ nam chính.
Bá đạo, hung ác, cố chấp.
Lục Kính đứng dậy, thầm nhắc lại mấy từ này, hoàn toàn khác với hình tượng nam chính cún con ngọt ngào, yếu đuối.
Đây là một cơ hội, anh muốn cô nhìn mình với ánh mắt khác xưa.
-Khương Thi đứng ở ngã tư quen thuộc, để phù hợp với hình tượng nữ chính mềm mại, yếu đuối, sau khi đọc thêm ba quyển tiểu thuyết cùng thể loại, cô lục lọi tủ quần áo, tìm được một chiếc váy liền màu trắng, phối với tất ngắn cùng loại và giày trắng, kẹp một chiếc kẹp tóc ngọc trai có hình con thỏ ở trên đầu.
Cô để tóc