Thành phố Phong.Đột nhiên Khương Từ bật dậy từ trên giường, cậu nhìn năm nghìn tệ vừa chuyển đến điện thoại, sửng sốt một lúc rồi bấm nhận tiền, sau đó mới gửi tin nhắn lần nữa: “!!! Chị, chị phát tài rồi ư?”Khương Thi chuyển tiền rồi đi tắm, đi ra mới thấy tin nhắn của Khương Từ, nhận ra mình có thể đã chuyển nhiều rồi.Thật ra cô đã giảm ba phần năm theo mức tiền tiêu vặt của mình khi còn nhỏ, chuyển cho Khương Từ, không ngờ vẫn xảy ra vấn đề.“… Chê nhiều thì trả chị đây.”“Không có không có, cảm ơn chị!”Khương Thi cũng không thật sự muốn lấy lại tiền, ngược lại hình như Khương Từ rất sợ thật sự cô sẽ lấy lại nên cậu nói “cảm ơn” xong cũng không gửi tin nhắn nữa.Trong lòng Khương Thi thở phào nhẹ nhõm, khi nguyên chủ xuất hiện trong sách, Khương Từ tuổi khá nhỏ, không có nhiều cảnh miêu tả trực tiếp tình huống hai chị em ở chung.
Bình thường đều là khi nữ chính ở cùng với nguyên chủ, thỉnh thoảng nguyên chủ nhắc đến chuyện xấu hổ của bánh bao nhỏ Khương Từ.Khương Thi không biết tính cách Khương Từ sau khi lớn lên sẽ thế nào, cũng không biết cậu ở chung với nguyên chủ sẽ ra sao.
Cô là con một, vậy nên cũng không có kinh nghiệm, tốt nhất là không nên liên lạc thường xuyên.…Chiều hôm sau, Khương Thi gặp Tiểu Lục ở ga tàu điện ngầm.Tối qua Tiểu Lục gửi tin nhắn cho cô nói rằng đi tàu điện ngầm từ bên này đến trường Trung học Số Một thành phố Phong chỉ có bảy trạm, nhanh hơn gọi taxi, còn rẻ hơn nữa.Khương Thi chưa từng ngồi tàu điện ngầm, sau khi xuyên vào trong sách thì hầu như cũng chỉ lởn vởn quanh chỗ ở.
Cô có một sự hứng khởi rất lớn với chuyến đi này.Đến ga tàu điện ngầm, liếc mắt một cái đã thấy