Đại hội thể thao kết thúc được một thời gian, nhưng dư âm vẫn còn kéo dài đến tận lúc Cát Tường thi xong mới dần lắng đọng.
Không vì cái gì khác, chỉ vì thời điểm Anh Tuấn xuất hiện giúp đội bóng rổ lội ngược dòng giành được thứ hạng đầu.
Về mục bóng rổ nữ thì không có gì bất ngờ, số lượng nữ đăng ký ít, và cũng chẳng có ai ngang cơ với Cát Tường.
Nhưng mà điều Cát Tường quan tâm hiện tại không phải ở đây, mà là bài kiểm tra học kỳ vừa rồi.
Mặc dù chỉ là bài thi nho nhỏ trên lớp, nhưng đối với người kiến thức hổng lỗ chỗ như Cát Tường mà nói thì nó là sự kiểm nghiệm, kết quả trong quãng thời gian qua có đi đúng hướng không.
"Em yên tâm! Không tệ đâu." Anh Tuấn nhìn ra sự căng thẳng dưới lớp khuôn mặt không biểu cảm của ai đó, khoé môi hơi cong: "Em không tin vào năng lực của mình thì cũng phải tin vào gia sư là anh đây chứ."
Cát Tường bị Anh Tuấn nói thế, căng mặt không nói.
Nhưng tâm trạng đã dần dịu xuống.
Anh Tuấn nhìn biến hóa rất nhỏ trên khuôn mặt đối phương, giấu đôi mắt tìm tòi nghiên cứu của mình về.
Sự khác thường rõ rệt của Cát Tường đã thể hiện rõ nhưng dường như không ai tỏ ra nghi hoặc về điều này, Anh Tuấn rũ mắt che đi ánh sáng khó hiểu sau lớp kính.
Không bao lâu, điểm số đã được công bố trên lớp.
Giây phút điểm thi của Cát Tường được vang lên rõ ràng, kèm theo đó là sự khen ngợi của thầy cô và sự kinh ngạc từ bạn học, trong lòng Cát Tường thầm nhẹ nhõm.
Cô đi đúng hướng rồi!
Nhất là An Khanh, cô bạn thân luôn ở bên cạnh Cát Tường không nhịn được phải cảm thán một câu: "Đúng là yêu vào có khác, quyết tâm học hành của cậu khủng thật." Cô nàng cho rằng sở dĩ Cát Tường chăm học như thế là có "cờ rút" làm động lực.
Cát Tường nghe nhưng không giải thích, coi như cái cớ hợp lý cho đỡ phiền.
Cát Tường tiến bộ nhanh chóng khiến các bạn học thay đổi ánh nhìn từ coi thường thành hâm mộ.
Bây giờ cô không còn vô hình trong lớp nữa, thi thoảng vào giờ ra chơi sẽ có vài bạn chạy tới vây quanh bàn luận vấn đề học tập.
Gần đây Anh Tuấn bận cho việc thi lên đại học nên thời gian dành cho cô rút gọn chỉ còn ba buổi một tuần, vừa hay học nhóm cùng mọi người cũng giúp nâng cao kiến thức lên.
Về phần từ khi đại hội thể thao chấm dứt, Cát Tường và các thành viên trong câu lạc bộ có đi thăm Mạnh Hùng mấy lần, thấy tình trạng anh không quá nặng đến mức gây liên lụy đến học tập mới bớt lo phần nào.
Những lúc này, Cát Tường sẽ mua một giỏ hoa quả cùng đến thăm mọi người, sau đó lại vùi đầu vào học.
Ngoài ra Thanh Nhàn và nhóm học sinh nữ cá biệt bỗng im ắng thấy lạ, đôi lúc chạm mặt nhau cũng chỉ coi như không thấy, đi qua như người dưng.
Cát Tường nhạy cảm nhận ra cảm xúc không ổn của Thanh Nhàn, nhưng không nhìn ra mục đích của đối phương nên chỉ đành âm thầm cảnh giác.
Cứ thế một năm trôi qua, Cát Tường đã bước đến ngưỡng cửa ôn thi đại học.
Năm ngoái Anh Tuấn như nguyện đỗ vào trường đại học Thủ Đô.
Tất cả mọi người đều biết học lực của anh ra sao nên không lấy gì làm bất ngờ, chỉ tổ chức một bữa liên hoan mời người thân quen đến dự.
Cát Tường ấy vậy mà cũng được là một trong số đó.
Lúc cầm tờ thiệp trên tay, Cát Tường đầu đầy nghi hoặc.
Đi liên hoan mà phải màu mè mời thiệp sao?
Thậm chí Anh Tuấn còn gửi hàng đến nào váy nào phụ kiện..
tất cả đều vừa với người cô, cứ như sợ cô sẽ ăn mặc không phù hợp vậy.
Cát Tường cầm bộ váy công chúa ngắm nghía, đây là váy dạ hội mà.
Không lẽ..
một dự cảm bất ổn nảy lên trong lòng cô.
Cho đến khi tài xế được cử đến đón cô dừng tại trước một căn biệt thự xa hoa, Cát Tường mới ngỡ ngàng phát hiện gia đình Anh Tuấn không hề đơn giản.
Chẳng phải nói là ở nhà hàng xóm bình thường cách gần cô sao.
Thế cái căn biệt thự trước mắt này là gì đây?
Cát Tường bình tĩnh nhấc váy bước xuống xe, nội tâm thì như có ngàn vạn con quạ kêu quác quác bay qua.
Không biết cảm xúc nội tâm Cát Tường phong phú, những người đến trước đang túm năm tụm ba tán gẫu đề tài, bỗng nhiên chiếc xe ô tô đen tuyền mới đến đã gây hấp dẫn chú ý của mọi người có mặt ở đây.
Đầu tiên họ nhìn thấy nhân viên phục vụ đứng chờ sẵn lịch thiệp kéo cửa xe ra, sau đó là đôi giày cao góp lấp lánh trong suốt như pha lê.
Lướt dọc lên là đôi chân thon thả mượt mà, cùng với gấu váy được điểm xuyết hoa văn tinh xảo.
Gương mặt thanh thoát xen lẫn chút lạnh lùng khiến người ta cảm thấy cô luôn đứng trên đỉnh núi cao khó với.
Làn tóc uốn xoăn sóng sánh theo từng cử chỉ của cô, phong thái tỏa ra đang đến gần mới khiến họ tỉnh táo lại.
Ngay sau đó là từng tiếng xì xào bàn tán.
"Kia là ai vậy? Đẹp quá!" Một người cảm khái lẩm bẩm.
"Đậm chất quý tộc như vậy, lại còn đi con xe sang xịn thế kia.
Chắc chắn là tiểu thư nhà tài phiệt nào rồi!" Một người khác tức thì đưa ra kết luận.
"Hôm nay là tiệc ăn mừng của vị thiếu gia kia, không biết cô gái này có liên quan gì đến người đó không?"
"Tôi thấy lạ nha, trước giờ không thấy cậu ta mời người khác giới.
Chắc chắn hai người này có câu chuyện nào rồi!" Một người hóng hớt, nói chắc như đinh.
Nghe ngữ điệu mờ ám của đối phương, một người khác không nhịn được nghi vấn: "Không phải nghe nói thiếu gia Anh Tuấn và tiểu thư Thanh Nhàn là một đôi