Đặt xong ba vé máy bay, Tô Lạc Lạc nhìn cảnh phố phía ngoài cửa sổ tâm trạng hỗn loạn.
Hình ảnh xấu hổ của một đêm 5 năm trước xuất hiện trong dầu cô.
Đêm đó, cô cũng không phải làm bằng đá.
Cảm giác khi người đàn ông kia xâm nhập xé rách đau đớn khiến cô kiếp này không bao giờ quên.
Người đàn ông kia chính là ác ma.
Mấy ngày sau cô còn gặp ác mộng, trong giấc mơ là hình ảnh cô bị anh đè dưới người, anh không nể tình chút nào.
Cho đến bây giờ khi nhắm mắt lại cô vẫn cảm nhận rõ ràng cảm giác đau đớn đó.
Trong chiếc xe hơi sang trọng màu đen bên dưới khách sạn, những ngón tay thon dài của người đàn ông đang cầm điện thoại chờ tin nhắn.
– Tổng giám đốc Long, chúng tôi đã điều tra được ba mẹ con Tô Lạc Lạc ba ngày trước nhập cảnh.
Tin tức cũng cho biết hai đứa trẻ bốn tuổi ba tháng, đó là một cặp song sinh.
Phía đầu kia điện thoại một giọng nữ truyền đến.
Nói xong cô ta lập tức tra ra:
– Vừa xong Tô Lạc Lạc đã đặt vé máy bay buổi chiều ba giờ xuất phát đi nước F.
– Được, tôi biết rồi.
Sắc mặt người đàn ông phức tạp, cúp máy, đôi mắt sâu thẳm ánh lên sự sắc sảo khôn ngoan.
Bốn tuổi ba tháng.
Nếu năm đó thật sự là lần đầu tiên của cô ấy, thì thời gian sinh bọn trẻ vừa đúng.
Hơn nữa, cậu nhóc nhìn giống anh kia càng xác định một việc.
Hai đứa trẻ bên cạnh cô là con anh.
– Ông chủ, giờ chúng ta đi đâu?
Lái xe hỏi.
– Đi sân bay.
Người đàn ông lên tiếng, ánh mắt mang theo ý cười.
Trong nhà Hạ Tần, Tô lạc Lạc nhanh chóng nhét quần áo của mình và bọn trẻ con vào va li.
Hạ Tần không thể không an ủi:
– Đừng vội vàng, giờ còn lâu mới đến ba rưỡi.
Không phải còn mấy tiếng sao?
Lúc này hai đứa trẻ đang xem ti vi bên ngoài.
Tô Lạc Lạc nhìn xong nhỏ giọng nói
– Tớ có thể không vội sao? Mấy người nhà họ Tô biết tớ có hai đứa con.
Chỉ cần bọn họ biết tuổi của bọn trẻ, tính toán sẽ biết cha của chúng là người đàn ông kia.
– Cậu nói không phải được sao, cậu nói cậu có bạn trai ở nước ngoài.
Tô Lạc Lạc thở dài một hơi,
– Tiểu Sâm và người đàn ông kia giống như một khuôn mẫu đúc