Trong mắt cô, Tô Lạc Lạc chẳng qua chỉ là một cô gái bình thường, có chỗ nào đặc biệt cơ chứ?
Bây giờ Tô Lạc Lạc đang đăng nhập vào trang web trường của bọn nhỏ, trong đó cô có thể xem được một số video và và cách giáo dục bọn nhỏ, cô có thời gian rảnh liền vào xem.
Thành thật mà nói thì Tô Lạc Lạc thật sự không chú ý đến Dạ Trạch Hạo và Hạ Dung đang ôm ấp nhau trước máy quay!
Quay chụp xong cảnh vừa rồi, đạo diễn lại yêu cầu Dạ Trạch Hạo bế Hạ Dung lên chụp thêm vài tấm.
Hạ Dung lập tức vươn tay ôm chặt cổ của anh, xinh đẹp quyến rũ trong ngực anh, thỉnh thoảng lại cười khúc khích, cố gắng muốn thu hút sự chú ý của Dạ Trạch Hạo.
Trạng thái cảnh quay chụp hôm nay của Dạ Trạch Hạo không được tốt lắm nhưng nhìn chung mà nói thì đạo diễn vẫn rất hài lòng.
Tô Lạc Lạc nhìn thời gian, sắp tới bốn giờ ba mươi rồi, tim cô vô thức siết lại, bên này Dạ Trạch Hạo vẫn chưa xong việc! Xem ra hôm nay cô không thể cùng Long Dạ Tước đón bọn nhỏ rồi.
Vì không muốn làm ảnh hưởng quá trình quay chụp nên cô để điện thoại ở chế độ im lặng.
Khoảng bốn giờ bốn mươi, Long Dạ Tước gọi điện đến nhưng Tô Lạc Lạc không nghe máy mà nhấn ngắt máy.
Cô gửi đi một tin nhắn cho anh: “Hôm nay tôi có việc, anh đi đón bọn nhỏ trước đi, không sai biệt lắm tôi sẽ trở về.
”
“Về sớm chút, đừng quên hôm nay em muốn cùng ăn sinh nhật với bọn nhỏ.
” Một tin nhắn tỏ rõ sự không vui được gửi qua.
Tô Lạc Lạc trả lời lại: “Được rồi, tôi sẽ trở về mà.
”
Sau khi gửi tin nhắn xong, cô ngẩng đầu nhìn Dạ Trạch Hạo, chỉ thấy anh đang ôm Hạ Dung quay chụp có chút thâm tình.
“Nào, chụp một cảnh hôn nhau đi! Chúng ta dự định sẽ dùng một bức ảnh nhỏ đặt ở bên dưới poster để tuyên truyền.
” Đạo diễn đột nhiên đề xuất.
Hạ Dung có chút xấu hổ ngẩng đầu nhìn Dạ Trạch Hạo: “Tôi không có vấn đề gì.
”
Ánh mắt Dạ Trạch Hạo nhìn về phía Tô Lạc Lạc, lần này Tô Lạc Lạc đang nhìn anh này! Cách đó một khoảng, Tô Lạc Lạc vẫy tay với anh rồi cười rộ lên.
Dạ Trạch Hạo cắn cắn môi, đáy lòng nổi lên một chủ ý, anh cũng gật đầu một cái: “Không có vấn đề gì.
”
“Cô cậu chỉ cần hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước là được rồi.
” Đạo diễn nói.
Hạ Dung lại vươn tay khoác lên cổ Dạ Trạch Hạo, trong mắt hiện lên một tia khát khao và trìu mến, ánh mắt mê ly thâm tình.
“Được rồi, bắt đầu thôi.
” Đạo diễn ra lệnh.
Dạ Trạch Hạo từ từ đưa môi mỏng đến gần Hạ Dung, sau đó môi mỏng nhẹ nhàng chạm vào môi của cô ta.
Lúc này phía ống kính chụp ảnh lập tức nhấn chụp liên tiếp.
Cảnh quay chụp rất nhanh đã hoàn thành, đạo diễn sau khi xem qua đều cảm thấy rất hài lòng, ảnh tuyên truyền quảng cáo chụp xong rồi thì có thể tẩy trang.
Lúc Hạ Dung trên bục bước xuống, đôi mắt cô ta không khỏi có chút đắc ý nhìn về phía Tô Lạc Lạc, muốn thông báo với cô rằng khi nãy cô đã được hôn Dạ Trạch Hạo.
Tô Lạc Lạc cũng không phải ngốc, cô có thể cảm nhận được địch ý của Hạ Dung đối với mình.
Cô có chút buồn cười, chắc có lẽ Hạ Dung thích Dạ Trạch Hạo đây mà, cô ta đang nghĩ sẽ tranh đoạt với cô!
Tô Lạc Lạc cảm thấy có chút bất đắc dĩ, cô nghĩ Dạ Trạch Hạo vẫn nên nhanh chóng đi tìm bạn gái chính thức đi!
Giả bộ như vậy cô có chút áp lực.
Nửa tiếng sau, Dạ Trạch Hạo đã thay lại bộ đồ khi nãy anh mặc đến, khí chất mê người chói mắt.
Hình ảnh ban nãy trước ống kính của anh và bây giờ hoàn toàn khác nhau, như hai người vậy, chẳng trách khả năng diễn xuất của anh ta chinh phục được khán giả, quả thật anh ta không phải là diễn viên chỉ có mỗi cái mặt.
Tô Lạc Lạc đứng dậy nhìn anh ta cười: “Chụp xong rồi hả? Có thể đi được chưa?”
“Ừ! Có thể đi được rồi.
” Ánh mắt Dạ Trạch Hạo nhìn chằm chằm vào cô.
Tô Lạc Lạc chớp mắt: “Anh nhìn tôi làm gì?”
“Vừa nãy em có ghen hay không?” Dạ