Những người đàn ông bên cạnh Tô Lạc Lạc cũng lần lượt mời cô một ly, bởi vì cô là bạn gái đồng hành cùng Long Dạ Tước nên tự nhiên bọn họ sẽ không dám thất lễ với cô.
Ly rượu Bampagne trong tay Tô Lạc Lạc sau nhiều lần được thay phiên mời rượu thì chẳng mấy chốc đã cạn.
Tô Vũ Phỉ, người đang đứng cách đó không xa trong mắt lóe lên một nụ cười đắc ý, nhưng cô cũng không biết có một người đang đi đến bên cạnh mình.
Vốn là Dạ Trạch Hạo đang nhìn Tô Lạc Lạc nhưng đột nhiên lại nhìn thấy Tô Vũ Phỉ đang nhìn chằm chằm vào Tô Lạc Lạc, đáy mắt lộ ra vẻ mặt tươi cười như đã thực hiện thành công kế hoạch gì đó, anh ta lập tức cảm thấy có gì đó không đúng nên đành phải bước tới chế trụ cổ tay của cô ta gằn hỏi: “Cô đã làm cái gì đấy?”
Tô Vũ Phỉ nhìn Dạ Trạch Hạo, cô ta cười thật quyến rũ: “Tôi có thể làm gì chứ?”
“Tôi thấy cô có gì đó không đúng lắm!” Dạ Trạch Hạo dùng lực siết cổ tay cô ta, lạnh giọng nói: “Tốt nhất là cô nên thành thật một chút đi.
”
“Dạ Trạch Hạo, chẳng phải Tô Lạc Lạc là bạn gái của anh sao? Bây giờ cô ta đang công khai ở cùng Long Dạ Tước, lẽ nào anh không ghen sao? Anh có phải là đàn ông không thế!” Tô Vũ Phỉ đùa cợt nói.
Tuy nhiên đây vốn là chuyện mà Dạ Trạch Hạo ghét nhất, anh ta lập tức hất tay cô ta ra: “Không liên quan gì đến cô.
”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Vũ Phỉ có chút khó coi, xoay người chuẩn bị tìm một chỗ xem kịch hay.
Sau khi Tô Lạc Lạc uống xong ly Bampagne thì đứng tại chỗ một lát liền cảm thấy khí lạnh điều hòa trong đại sảnh có vẻ không đủ bởi vì cô cảm thấy toàn thân đang bắt đầu có chút nóng lên, trong người giống như có một ngọn lửa nào đó đang thiêu đốt cô.
Cô đỡ trán, cảm giác giống như dùng nước lạnh rửa mặt nên cô nói với Long Dạ Tước: “Em đi vệ sinh một chút.
”
Long Dạ Tước xoay người thì Tô Lạc Lạc đã bước chân đi về phía hướng phòng vệ sinh rồi, mà Dạ Trạch Hạo đứng cách đó không xa mày kiếm nhíu nhíu lại, vừa rồi anh ta nhìn chằm chằm vào Tô Lạc Lạc cảm thấy trên khuôn mặt trắng nõn của Tô Lạc Lạc đỏ bừng một cách bất thường.
Thấy cô đi về hướng phòng vệ sinh, Dạ Trạch Hạo lo lắng nên liền cất bước đi theo, lúc này Hạ Dung đã bị anh ta đá bay xa rồi mà Hạ Dung cũng tìm được một chủ đài truyền hình và đang cùng đứng nói chuyện phiếm!
Bước chân đi về hướng phòng vệ sinh của Tô Lạc Lạc có chút mơ hồ loạng choạng, cô không biết chính mình bị làm sao nữa, lẽ nào hai ly Bampagne làm cô say rồi?
Thế nhưng mà bây giờ cô không chỉ cảm thấy say, mà cảm thấy giống như có một ngọn lửa vô danh nào đó đang bốc lên, dữ dội đến mức làm cô sắp ngất đi.
Tô Lạc Lạc đi đến phòng vệ sinh liền nhanh chóng vỗ nước lạnh lên mặt mình nhưng mà chỉ có thể tạm thời ngăn cản ngọn lửa đang bốc lên từ sâu trong cơ thể thôi, Tô Lạc Lạc vỗ thêm vài cái nữa cô vẫn cảm thấy thân thể rất không thoải mái, cô muốn ra ngoài gọi Long Dạ Tước đưa cô đi về.
Vừa bước ra khỏi cửa thì thình lình đụng phải người đàn ông nào đó, khi hơi thở mát lạnh của anh ta phả vào trong mũi cô toàn thân cô lập tức như có một dòng điện chạy qua, cô thoải mái run lên.
Cô giật mình, ngẩng đầu lên, người mà cô đụng phải lại là Dạ Trạch Hạo, cô nhanh chóng lùi về phía sau, nào biết được đầu có chút choáng váng nhanh chóng vươn tay tìm một nơi nào đó để vịn vào.
Dạ Trạch Hạo cảm thấy ánh mắt của cô không đúng lắm, anh ta với tay ôm cô vào lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Lạc Lạc đỏ bừng rất đáng sợ, cứ như màu của quả cà chua vậy.
“Em làm sao vậy?” Dạ Trạch Hạo vừa sốt ruột vừa lo lắng hỏi.
Tô Lạc Lạc lắc lắc đầu: “Tôi không sao, tôi muốn trở về.
”
“Người của em nóng quá.
” Dạ Trạch Hạo cảm thấy thân thể của cô nóng hôi hổi.
“Đầu tôi có chút choáng váng, muốn tìm một chỗ để nghỉ ngơi một chút.
” Tô Lạc Lạc có chút mơ màng nói với anh ta.
“Có, ở lầu hai có phòng nghỉ ngơi, tôi dìu em lên đó nhé.
” Dạ Trạch Hạo trong lòng lo lắng, Tô Lạc Lạc nóng thành như thế này thì có chỗ nào đó không đúng lắm.
Tô Lạc Lạc lập tức