Lâm Thiển Hạ bận rộn trong phòng bếp, bên ngoài có giọng nói trong trẻo của con gái cô, thỉnh thoảng có tiếng cười trầm thấp của Quyền Quân Lâm.
Giọng nam trầm thấp, không thể giải thích được, khiến ngôi nhà này như tràn ngập cảm giác một gia đình trọn vẹn.
Lâm Thiển Hạ ở trong bếp, trước đây, dù cô nấu món gì, nếu người trông trẻ không có ở nhà, một lúc cô sẽ phải xem con gái một chút, một lúc lại nghe con gái thế nào, thật sự rất bận.
Mà bây giờ, tiếng cười trầm thấp của người đàn ông bên ngoài khiến cô an tâm.
Trong phòng khách, Quyền Quân Lâm ngồi trên ghế sô pha.
Bên cạnh anh, cô bé cầm đồ chơi, vui vẻ một mình, líu ríu nói vài từ.
Anh nghe hiểu được, nhưng lại không hiểu lắm, giống như cô bé đang tự kể một câu chuyện.
“Ba, cầm cho con.” Cô bé đưa anh một con búp bê nhỏ, Quyền Quân Lâm lập tức cầm lấy.
“Được rồi, con của con muốn gặp mẹ.” Cô bé ôm một con búp bê khác đi ra xa, sau đó cúi xuống đất, cầm con búp bê như thể đang đi.
“Mẹ, mẹ ở đâu, con tìm mẹ này.” Cô bé nghiêm túc biểu diễn.
Quyền Quân Lâm buồn cười mà không dám cười thành tiếng, nhìn cô bé đáng yêu như vậy, anh dường như quên hết mọi thứ.
Trong ánh mắt, trong lòng, trong tâm trí, tất cả đều là cô bé này.
Lúc này, chiếc ipad để trên bàn của Lâm Thiển Hạ phát ra tiếng tin nhắn, anh không nhịn được nhìn sang.
Trong tin nhắn gửi tới một tài liệu trên diễn đàn, trên có viết một câu: “Ngôi sao nữ mới ra mắt ngủ cùng…”
Trái tim của Quyền Quân Lâm căng thẳng, ngay sau đó lại một tin nhắn gửi đến: “Thiển Hạ, những người muốn hủy hoại cô đúng là không có ranh giới, càng ngày càng quá đáng với cô.”
Quyền Quân Lâm nhíu mày, anh cầm ipad lên mở báo cáo ra xem, thấy bài viết trên đó.
Viết là Lâm Thiển Hạ từng đóng một bộ cổ trang, diễn vai nữ phiên ba.
Trong đó viết làm thế nào mà cô lấy được vai nữ phiên ba này, viết cô bị các nhà đầu tư uống rượu đùa giỡn, bán thân thượng vị các kiểu.
Quyền Quân Lâm xem xong, chỉ có một suy nghĩ, anh hoàn toàn không tin những tin này là thật.
Lúc này, người nhắn tin lại gửi một tin nữa: “Nhưng mà chuyện này tôi hiểu nhất, vai diễn nữ phiên ba kia là tôi giúp cô lấy được.
Cô còn không thấy mặt nhà đầu tư, làm sao có chuyện ngủ cùng.
Cô đừng bị ảnh hưởng, tôi thấy là Trình Khiết không chịu buông tha cho cô nên tìm người dựng chuyện cho cô thôi.”
Quyền Quân Lâm đọc xong tin nhắn này, tâm trạng ngay lập tức rõ ràng.
Anh tin Lâm Thiển Hạ là một cô gái rất có nguyên tắc.
Giờ nghĩ lại, chắc chắn là có người muốn hủy hoại danh tiếng của cô.
Là ai? Đáy mắt Quyền Quân Lâm thoáng vẻ tức giận.
Lâm Thiển Hạ ở trong bếp suốt một giờ, đến tầm bảy giờ thì làm xong bữa tối.
Cô bê ba món ăn một món canh ra, nói với Quyền Quân Lâm đang ngồi trên ghế sô-pha: “Xin lỗi, tôi làm hơi lâu.”
“Không sao.” Quyền Quân Lâm hòa nhã cười một tiếng.
Lâm Thiển Hạ sắp xếp lại bát đũa, nói với con gái vẫn còn đang chơi: “Nhan Nhan, chúng ta đi rửa tay để ăn cơm nào.”
“Mẹ, con còn muốn chơi nữa mà.” Cô bé đang chơi vui vẻ.
“Chúng ta nên ăn cơm thôi, chẳng lẽ cái bụng nhỏ của con không đói sao?”
Cô bé nghĩ chút, gật đầu một cái, có vẻ vẫn không muốn ăn: “Mẹ, con còn phải chơi thêm chút nữa.”
“Vậy ăn cơm xong, mẹ chơi với con, giờ chúng ta ăn cơm trước.”
Cô bé vừa nghe mẹ nói sẽ chơi cùng, lập tức vui vẻ, chạy về phía phòng vệ sinh.
Quyền Quân Lâm nhìn hai mẹ con tình cảm, khóe miệng không nhịn được giương cao, rất lâu rồi tâm trạng anh không tốt như này.
Trên bàn cơm, Lâm Thiển Hạ lấy cho con gái nửa bát cơm nhỏ, cô bé ngoan ngoãn ăn cơm.
Cô cũng lấy cho Quyền Quân Lâm một bát, anh nhận lấy rồi nói cảm ơn.
Dưới ánh đèn thủy tinh sáng ngời, phòng ăn nhỏ này cũng ấm áp khác thường.
Quyền Quân Lâm nghĩ đến tin tức vừa đọc được, anh không nhịn được hỏi Lâm Thiển Hạ một câu: “Gần đây cô có gặp chuyện phiền phức gì không?”
Lâm Thiển Hạ ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn anh, suy nghĩ một chút rồi lắc đầu một cái, cười một tiếng: “Cảm ơn anh