Long Dạ Tước ôm cô vợ nhỏ vào trong ngực, anh cúi đầu xuống, có chút tức giận gõ nhẹ trán của cô: “Vì sao em không đợi anh quay trở về làm mấy chuyện như vậy?”
“Em đang rảnh mà!” Tô Lạc Lạc cười hì hì một tiếng.
Cô thoải mái đến mức không muốn rời khỏi vòng tay của anh.
“Tối nay, Trạch Hạo sẽ đến, Quân Lâm cũng tới, anh cũng sẽ gọi dì Trần đến đây.
Em cũng không cần bận bịu vì bữa tối nữa.”
“Ồ! Vậy được rồi, đêm nay em sẽ dành toàn bộ thời gian cho bọn trẻ.” Tô Lạc Lạc gật đầu, sau đó tò mò hỏi một câu: “Có thật là Dạ Trạch Hạo cũng sẽ đến đây sao?”
Long Dạ Tước nghĩ đến việc trước kia cô thân mật với cậu ấy đến thế nào, đôi mắt anh híp lại: “Em nhớ cậu ấy đến như vậy sao?”
Tô Lạc Lạc lập tức nở nụ cười ôm cổ anh: “Em cũng đã là vợ của anh rồi, anh còn ghen tuông gì nữa?”
Long Dạ Tước gõ nhẹ lên trán của cô: “Anh thật ghen tị.”
“Anh đừng như vậy mà! Cả đời này, em chỉ yêu mình anh, ngoại trừ anh ra thì em cũng không yêu bất cứ ai được nữa.
Hơn nữa, nếu không yêu anh thì em cũng phải chăm sóc hai đứa con yêu của chúng ta mà! Cho nên anh yên tâm đi, em sẽ không bao giờ rời bỏ anh đâu.”
“Tô Lạc Lạc, em muốn bị đánh có đúng không?” Long Dạ Tước khẽ gọi một tiếng, vậy mà em dám nói không yêu anh.
“Em không muốn.” Tô Lạc Lạc giãy giụa thoát khỏi lồng ngực của anh, cười đắc ý nhìn anh: “Nếu anh dám bắt nạt em thì cẩn thận em mà nói cho mấy đứa con yêu biết thì xem anh có còn dám đụng đến em hay không.”
Nói xong, cô muốn rời đi.
Nhưng lúc này, cánh tay của người đàn ông vòng ra ôm lấy cô vào trong ngực, môi mỏng áp sát lỗ tai cô: “Thật sao? Buổi tối hôm đó, anh bắt nạt em sao? Đến lúc đó, em cũng dám để bọn trẻ đến bảo vệ em sao?”
“Anh…” Khuôn mặt của Tô Lạc Lạc đỏ lên.
“Anh cũng sẽ không làm gì em cả, anh chỉ khiến em khóc lóc cầu xin anh mà thôi.” Long Dạ Tước xấu xa cười ra tiếng.
Tô Lạc Lạc lập tức vòng tay qua cổ rồi dỗ dành anh: “Em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh nhất.
Xin anh đừng làm như vậy.
“Hả? Anh không biết em đang xin anh chuyện gì.
Em đang xin anh muốn em phải không? Hay là em không muốn?”
“Không muốn!” Tô Lạc Lạc lập tức hét lớn.
“Đừng có ngừng sao?” Người đàn ông lại cười hỏi thêm một câu.
“Anh… Long Dạ Tước, anh thật đáng ghét.” Tô Lạc Lạc lập tức trừng mắt anh một cái, cô rời đi như một con rắn từ bên cạnh anh.
Long Dạ Tước bật cười thoải mái.
Mỗi khi trở về nhà, tâm trạng của anh sẽ trở nên cực kỳ tốt.
Có hai đứa bé vây quanh anh, còn có một người phụ nữ đáng yêu có thể để anh bắt nạt.
Tất nhiên, Long Dạ Tước cũng chỉ có thể bắt nạt cô ở phương diện này.
Nếu là những chuyện nhỏ nhặt khác thì chỉ cần một ánh mắt của Tô Lạc Lạc cũng có thể khiến anh ngoan ngoãn đầu hàng.
Ai bảo anh lại yêu cô chứ?
“Ba, ba đi chơi đá bóng với con đi.” Long Tiểu Sâm bước tới nắm lấy cánh tay của anh.
“Được.” Long Dạ Tước nói xong, vén áo sơ mi lên rồi dắt con trai đi ra ngoài.
Tô Lạc Lạc nhìn bóng lưng đang khuất dần của anh.
Trong ánh mắt cô tràn đầy sự ngưỡng mộ và say đắm khó có thể kiềm nén được.
Trên đời này, cô có thể làm bạn với bất kỳ một người đàn ông nào.
Nhưng tình yêu thì cô chỉ có thể dành cho một mình người đàn ông này mà thôi.
Tất nhiên, kể từ lúc kết hôn cho đến bây giờ, cô vốn không có thời gian rảnh để tiếp xúc với người khác phái.
Trong vài buổi tiệc, có vài người đàn ông chủ động tiến lên bắt chuyện với cô đều bị người đàn ông này ngăn cản, đồng thời anh còn khoa trương công khai cô là vợ của anh.
Sau đó, anh còn ở bên cạnh cô suốt cả đêm.
Sau vài lần như vậy, không còn ai dám tiến lên trò chuyện với cô trong bữa tiệc nữa.
Tất nhiên, Tô Lạc Lạc cực kỳ thích những hành động chiếm hữu đầy hống hách như vậy của anh.
Ông xã của mình mà!
Trong một cửa hàng đồ chơi, Tiểu Tô căn cứ theo yêu cầu của Quyền Quân Lâm, chuẩn bị hai món quà bỏ vào trong xe, lái xe trở về công ty.
Lúc này đã là năm giờ, Quyền Quân Lâm nên xuất phát để đi đến nhà họ Long.
Quyền Quân Lâm nhìn thoáng qua món quà tặng cho bọn trẻ.
Trong đầu anh ta không khỏi lại nghĩ đến một gương mặt khác càng nhỏ nhắn hơn, anh mím môi cười một tiếng.
Hôm nay là ngày thứ hai, ngày mai chính là ngày thứ ba, anh đã có thể đi thăm cô bé ấy rồi!
Anh ta có một sự mong chờ không thể giải thích được.
Trong một căn hộ cao cấp nọ, một dáng người xinh đẹp quyến rũ đứng bên cửa sổ, tấm kính pha lê phản chiếu lên những đường nét mờ nhạt khuôn mặt người đó, những đường nét rất tinh xảo nhưng cũng đầy mê hoặc khiến toàn thân anh toát ra khí chất hỗn hợp đầy phức tạp, vừa nam tính vừa nữ tính nhưng cũng thật xấu xa.
Tuy nhiên, sau khi thoát khỏi sự nghiệp diễn xuất, tính cách