Đêm nay, Lâm Thiển Hạ mất ngủ.
Cô luôn căng thẳng trong lòng.
Vai nữ chính cô phải rất vất vả mới lấy được.
Rất có thể sẽ vì đám thủy quân ăn nói bậy bạ mà tuột mất.
Cô biết rõ, cũng chắc chắn rằng đây là trò quỷ của Lâm Mộng Di.
Cô ta đến tột cùng là muốn như thế nào?
Lâm Thiển Hạ không khỏi bấm dãy số điện thoại của người ba mà đã lâu cô không liên lạc.
Bên đầu kia, Lâm Bằng cũng đã lâu chưa nhận được cuộc gọi nào của cô.
Sau sự kiện đứa bé lần trước.
Ông cũng đi vào công ty để điều hành, làm mất đi rất nhiều thời gian để quan tâm đứa con gái này.
“Thiển Hạ, có chuyện gì vây?” Lâm Bằng ở bên đầu kia hỏi.
“Ba, Ba có thể đưa số điện thoại của Lâm Mộng Di cho con được hay không? Con có chuyện muốn nói với cô ta?” Lâm Thiển Hạ đưa ra câu hỏi với người ba của mình.
Trong giọng nói của cô, không có một chút gì gọi là tình cảm ba con.
Mà lại lộ ra sự lãnh đạm.
“Được rồi, lát nữa ba sẽ đưa cho con.
Thiển Hạ à, việc lần trước là do Mộng Di không cẩn thận.
Ba đã dặn nó tuyệt đối không được làm như vậy nữa.” Lâm Bằng cũng mong muốn gia đình hòa khí.
Không nên lại gây ra thêm bất cứ phiền toái nào.
Lâm Thiển Hạ cười lạnh trong lòng.
Ông già đó căn bản không biết là chuyện lần này gây ra hậu quả nghiêm trọng như thế nào.
Nếu như không phải Quyền Quân Lâm có ý tốt.
Con gái của cô không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Đem số điện thoại gửi cho con! Còn cúp máy trước đây.” Lâm Thiển Hạ nói xong liền cúp máy.
Trong điện thoại của cô, căn bản là không muốn lưu số điện thoại của Lâm Mộng Di.
Cho nên, muốn gọi cho cô ta, cô chỉ có thể hỏi người ba