Trong bữa ăn, Lâm Thiển Hạ thỉnh thoảng lại bị Lâm Mộng Di dùng ánh mắt oán hận mà liếc nhìn, chỉ là cô giả vờ không nhìn thấy, cô không muốn bởi vì cô ta mà ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của mình.
Chỉ cần cô ta không đến làm gián đoạn bữa trưa của cô, cô sẽ coi sự tồn tại của cô ta như không khí.
Trong ánh mắt của Lâm Mộng Di tràn đầy sự giễu cợt, vậy mà Lâm Thiển Hạ lại không coi cô ta ra gì sao? Tuy nhiên, cô ta vẫn là đã chạm trúng ánh mắt nhìn lại của Lâm Thiển Hạ, bởi vì hai người họ đang ngồi đối diện với nhau, cho dù Lâm Thiển Hạ có cố tránh ánh mắt của cô ta như thế nào thì cô cũng sẽ phải nhìn sang bên này.
Điều này trong mắt Lâm Mộng Di lại biến thành chẳng lẽ người mà Lâm Thiển Hạ đang nhìn lại chính là chồng cô ta?
Hoàn toàn có khả năng này, điều này khiến Lâm Mộng Di càng thêm tức giận.
Biểu cảm của Lâm Thiển Hạ vẫn rất bình thường, điều này khiến cho Quyền Quân Lâm không nhận thấy sự khác thường của cô.
Đứa nhỏ lại một mực dính vào trong lòng của Quyền Quân Lâm, cứ một mực bắt anh ấy đút cho con bé thì mới chịu ăn, điểm này làm cho Quyền Quân Lâm tự nhiên cảm thấy rất vui vẻ.
Sở Trạch Hiên cũng quay đầu lại để nhìn qua mấy lần, anh ta chỉ muốn chắc chắn rằng Lâm Thiển Hạ và Quyền Quân Lâm có phải có mối quan hệ rất tốt hay không? Sau vài lần liếc nhìn về bên đó, anh ta nhìn thấy bọn họ trò chuyện hết sức thoải mái vui vẻ, còn con gái của Lâm Thiển Hạ cũng đang được Quyền Quân Lâm ôm vào trong lòng.
Sở Trạch Hiên trong lòng có một cảm giác khó chịu không thể lí giải được, dù sao trước đây Lâm Thiển Hạ cũng đã từng thích anh ta đến như vậy, vậy mà bây giờ, nhìn cô ấy cười với một người đàn ông khác, con của cô cũng để một người đàn ông khác ôm vào lòng, điều này khiến anh ta dường như cảm thấy như bị người khác phản bội.
Sở Trạch Hiên cũng rất kinh ngạc không ngờ bản thân lại cảm thấy như vậy, đặc biệt là lúc này khi nhìn vào Lâm Thiển Hạ, trên người cô ấy toát ra một loại khí chất rất thuần khiết, cho dù đã trải qua nhiều năm như vậy, nhưng cô ấy vẫn giống như lúc trước không hề có chút thay đổi.
Anh ta lại nhìn vợ mình, cô ta không còn quyến rũ như xưa nữa, trên người cô ta đã khoác lên quá nhiều hào quang của một vị phu nhân nhà giàu phóng túng.
Bây giờ tính cách của Lâm Mộng Di cũng đã thay đổi rất nhiều, trước đây cô ta vô cùng dịu dàng với anh ta, nhưng bây giờ khả năng ghen tuông của Lâm Mộng Di thật sự khiến anh ta kinh hãi.
Chỉ cần cô ta xuất hiện ở đâu, đúng lúc anh ta cùng với cô gái nào chỉ cần anh ta nhìn cô gái đó lâu một chút, nói với cô gái đó thêm vài câu thì lập tức sẽ bị cô ta chất vấn một hồi cả nửa ngày trời.
Anh ta phải giải thích rõ ràng rành mạch với cô ta thì cô ta mới không hỏi nữa, chuyện như vậy cứ xảy ra suốt một thời gian dài khiến Sở Trạch Hiên cũng dần cảm thấy khó chịu và phiền phức, anh ta cảm giác như bản thân không hề được tin tưởng dù chỉ một chút.
“Ba ơi, mẹ cũng muốn ăn nữa.
” Con bé đang ăn thức ăn mà Quyền Quân Lâm đút cho thì bảo vậy.
Con bé này quả thật rất thông minh, còn biết cố gắng giành tiện nghi cho mẹ mình.
Khuôn mặt xinh xắn của Lâm Thiển Hạ hơi ửng hồng, cô nói với con gái: “Mẹ có thể tự gắp ăn được, mẹ là người lớn rồi.
”
“Không được ! Con muốn ba gắp cho mẹ ăn.
” Con bé bĩu môi tỏ ý không vui.
Lâm Thiển Hạ đang định phản bác lại thì thấy Quyền Quân Lâm đã gắp thức ăn bỏ vào bát của mình.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Thiển Hạ hơi nóng lên, đối diện, Quyền Quân Lâm nhìn cô và mỉm cười: “Đây là những gì con gái cô yêu cầu?” “Cảm ơn.
” Lâm Thiển Hạ vậy mà lại tiếp nhận điều này, cô không hề từ chối anh.
Thực ra trong lòng cô không quan tâm, ý nghĩ này khiến chính cô cũng ngạc nhiên.
Nếu là ở trong đoàn phim, có một diễn viên nam khác gắp đồ ăn bỏ đồ vào bát cho cô ấy thì dù cho đã ăn hết bát cơm thì cô ấy cũng không ăn nó.
Nhưng bây giờ, chuyện gì đang xảy ra với cô vậy?
Cô không hề phản đối chút nào, còn gắp lên ăn nữa, Quyền Quân Lâm ở đối diện nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình, khóe miệng nở một nụ cười vô cùng mãn nguyện.
Cảnh tượng này đã lọt vào tầm mắt của Lâm Mộng Di ở phía đối diện, cô ta không ngờ rằng quan hệ giữa Lâm Thiển Hạ và người đàn ông này tốt đến mức có thể gắp thức ăn cho nhau.
Đây là là chuyện mà phải là giữa những người vô cùng thân thiết mới có thể làm! Rốt cuộc thân phận của người đàn ông này là gì, và mối quan hệ giữa anh ta