Người Cha Hàng Tỉ Sủng Nghiện

Công Sức Của Cô Bé


trước sau



Lâm Thiển Hạ lập tức cúp máy, cô không muốn nghe Lâm Mộng Di nói năng lung tung nữa, đối với cô bây giờ, điều đó không còn ý nghĩa nữa.

Sau này Lâm Mộng Di có trở nên như thế nào, đối với bọn họ cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Tối muộn, cô bé kia vẫn còn trêu đùa cùng với Quyền Quân Lâm, đồng thời có thêm một điều kiện là Lâm Thiển Hạ phải ngủ cùng cô bé và anh.
“Mẹ, xin mẹ đó! Mẹ ngủ với con và ba một đêm đi.” Cô bé ôm lấy chân của Lâm Thiển Hạ, dùng một đôi mắt tội nghiệp to tròn nhìn cô, không biết có phải vì không đạt được mục đích hay không mà đôi mắt đó ngân ngấn một chút nước mắt.
Giống như có thể khóc bất cứ lúc nào.
Đi đến bên cạnh sô pha, Quyền Quân Lâm đau lòng nhìn con gái, lại di chuyển ánh mắt, ánh mắt sâu thẳm dừng lại ở trên khuôn mặt của Lâm Thiển Hạ, chuyện này anh không tiện mở lời.
Nhưng mà trong ánh mắt của anh chất chứa đầy vẻ khát khao, hy vọng.
“Mẹ, mẹ…” Cô bé này bắt đầu sử dụng kỹ năng làm nũng của mình, chui vào trong lồng ngực của cô bắt đầu làm ầm ĩ.

Bàn tay nhỏ bé đưa lên mặt Lâm Thiển Hạ mà vuốt, đôi môi đưa lên má của Lâm Thiển Hạ mà hôn.

Lâm Thiển Hạ biết, ngoài những lúc chơi đùa, nếu như sử dụng chiêu này có nghĩa là cô bé rất mong muốn cô đồng ý.
“Mẹ không thể..

Không thể ngủ cùng hai người.” Lâm Thiển Hạ đành phải bỏ qua sự mong đợi của con gái, thật sự trong lòng cô vẫn chưa chuẩn bị tốt.
“Nhan Nhan ngoan, để ba ngủ cùng con.” Quyền Quân Lâm ngồi xuống, ôm con gái vào lòng rồi nói.
“Con không cần…” Cô bé kia mếu máo miệng, nước mắt nói chảy là chảy, hơn nữa, tiếng khóc còn hét lên vang trời.
“Oa… Hu hu..”
Lâm Thiển Hạ nhìn thấy con gái rất đáng thương, cô lập tức cúi xuống lừa cô bé nói: “Được rồi, để mẹ ngủ cùng con.”
“Không cần, con ngủ cùng ba.” Nói xong, cánh tay nhỏ của cô bé ôm chặt lấy cổ của Quyền Quân Lâm, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé dí sát vào cổ anh không rời.
Quyền Quân Lâm cảm thấy rất đau lòng, anh không ngờ rằng con gái lại tranh thủ cơ hội cho anh như vậy.
“Đừng vậy nữa, để mẹ ôm…”
“Hu hu, không cần… Không cần mẹ ôm.” Cô bé tỏ ra vô cùng đáng thương, ôm lấy Quyền Quân Lâm khóc sướt mướt.
Quyền Quân Lâm nhìn về phía cô, tỏ ra bất đắc dĩ, lại cảm thấy lo lắng nhìn con gái, hạ giọng nói: “Em về phòng trước đi, để anh nói chuyện với con.”
Bởi vì Lâm Thiển Hạ đi công tác suốt, đối với việc làm bạn cùng con gái, thật ra vẫn còn chút thua thiệt, thấy con gái khóc như vậy, trong lòng cô cũng thấy thương tâm.
Hơn nữa, sao cô có thể để mặc cô bé có thể khóc lóc sướt mướt như vậy mà ngủ ngon được cơ chứ?
Trong lòng cô đưa ra quyết định, cô cúi xuống nói với cô bé: “Được rồi, mẹ đồng ý với con, ngủ cùng hai người.”
Cô bé kia lập tức ngước khuôn mặt nhỏ nhắn, nước mắt và nước mũi dính vào nhau, đôi mắt to ngấn nước cũng tỏ ra vui vẻ, cong lại thành hình trăng khuyết.
Mà có người cũng vui vẻ theo, đó chính là người đang ôm cô bé.

Trong ánh mắt của Quyền Quân Lâm có vài phần nóng bỏng, anh không muốn làm cô khó xử, nhưng mà có trời mới biết trong lòng anh có bao nhiêu khát vọng được gần gũi với cô?
“Được rồi, nhưng mà con phải đi rửa mặt đi, nhìn cái mặt của con bẩn hết rồi, đến mẹ cũng không dám hôn.”
Cô bé lập tức làm nũng, cánh tay nhỏ bé ôm lấy cô: “Mẹ, hôn nhẹ.”

Lâm Thiển Hạ cười cười, hôn lên khuôn mặt nhỏ của cô bé một cái, sau đó đưa cô bé đi rửa mặt.
Cô bé ở trên lầu, lập tức nói với người đang ngồi trên ghế sô pha: “Ba, chúng ta đi ngủ thôi.”
“Được, ba đến ngay đây.” Quyền Quân Lâm cười, đáp ứng một câu, trong lòng tràn đầy cảm giác mong chờ và kích động.
Lâm Thiển Hạ rửa sạch mặt cho con gái một lần, sau đó bế cô bé lên giường, cô cầm lấy một bộ quần áo ngủ đi vào trong phòng tắm.
Thay xong bộ đồ ngủ, nhìn thấy con gái ở trên giường nhộn nhịp nói: “Con muốn đến phòng của ba.”
“Đợi lát nữa rồi đi.”
“Không, không, đi bây giờ cơ.”

Cô bé muốn ngủ trên chiếc giường lớn của ba.
Lâm Thiển Hạ đành phải ôm con gái đi qua, đi về phía phòng ngủ chính.
Đi vào trong phòng, Quyền Quân Lâm đã đổi một bộ quần áo ngủ, anh đang sửa sang lại ga giường.
Nhìn thấy Lâm Thiển Hạ đang ôm con gái mặc một bộ đồ ngủ màu hồng nhạt, bỗng nhiên trong lòng anh cảm thấy mềm nhũn, loại cảm giác này chính là cảm giác gia đình ba người ấm áp hạnh phúc.

Gương mặt Lâm Thiển Hạ hơi đỏ lên, nhìn thấy anh đang chỉnh lại ga giường màu xám rộng thùng thình, bỗng nhiên cô cắn đôi môi đỏ mọng.
Cô bé ngồi trên giường cầm gối chơi, Quyền Quân Lâm nhìn thấy cô có vẻ ngại ngùng thì đi đến, thấp giọng nói: “Em có thể đợi con ngủ trước, khi nào con ngủ rồi thì em đi cũng được.”
Lâm Thiển Hạ ngẩn ra, không nghĩ rằng anh lại lo lắng cho cô như vậy, cô đành ừ một tiếng.
“Ba, mẹ, đi ngủ thôi, con phải ở bên trong.”
Cô bé ngủ ở giữa, hai cánh tay nhỏ bé duỗi thẳng, đợi ba mẹ ngủ ở hai bên thân mình.
Lâm Thiển Hạ ngồi vào mép giường, cô nằm nghiêng xuống, cô bé vui vẻ, lập tức vuốt mặt của cô giống như một con mèo nhỏ.
Một bên khác, Quyền Quân Lâm cũng đã nằm xuống, cô bé quay người ôm lấy anh.

Sau đó cô bé mới phát hiện cô chỉ có thể ôm lấy một người, không thể chạm vào hai người cùng một lúc, cô liền nói với Lâm Thiển Hạ: “Mẹ con phải ngủ trên tay mẹ.”
Lâm Thiển Hạ biết rằng con gái có thói quen, thích gối đầu lên tay của cô ngủ.


Bây giờ cô bé ôm lấy Quyền Quân Lâm, nếu như theo lời của cô bé, thì hai người chỉ cách nhau qua cô bé, khoảng cách rất gần nhau.
Cô cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng nếu con gái yêu cầu, nhất định phải thực hiện, nếu không cô bé sẽ không vui.
“Ngủ tay, ngủ tay….” Cô bé gọi vọng ra, hối thúc không ngừng.
Lâm Thiển Hạ đành phải dịch cơ thể qua đến bên cạnh cô bé sau đó đưa tay luồn qua cô bé, trong chốc lát tay của cô đã chạm vào bên mặt của người đàn ông bên cạnh.
Trái tim của cô đập nhanh một chút, thình thịch trong lồng ngực, mà cô bé vuốt mặt của ba sau đó lại vuốt ve mặt của mẹ, bỗng nhiên nảy sinh ra cảm giác vui vẻ làm cô bé cười khúc khích vui sướng.
Lâm Thiển Hạ nghe thấy tiếng cười vui vẻ của cô bé, trong lòng cô khẽ buông lỏng, chỉ cần con gái có thể vui vẻ như vậy, cô cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc.
Quyền Quân Lâm cúi người xuống, hôn lên đầu của cô bé, cùng lúc đó, trong không khí, anh cũng ngửi được một mùi thơm nhè nhẹ.

Bỗng nhiên anh ngẩn ngơ một chút, người bên cạnh quá sát nhau, đôi mắt sâu thẳm vừa lúc nhìn thấy cô gái đang nằm nghiêng ở phía trước mặt.
Hai ánh mắt chỉ cách nhau bởi cô con gái nhỏ, nhìn thẳng vào nhau, một đôi mắt sâu thẳm mê người, một đôi mắt hoảng sợ tránh né.

Mà cô bé lại không hề biết, bản thân mình đã làm cho mẹ lâm vào tình huống khó xử.
Cô bé vui vẻ hôn bên này một cái, hôn bên kia một cái, hôn xong cô bé tinh quái nói: “Ba, mẹ, hôn một cái.”
“Nhan Nhan nếu còn không ngủ sẽ bị đánh đòn đấy.” Lâm Thiển Hạ không chịu được con gái làm loạn.
Quyền Quân Lâm cầm lấy điều khiển, chuyển đèn trong phòng thành chế độ đèn ngủ.
Trong phút chốc, cả phòng tối đen.
Mà không khí trong phòng cũng thay đổi, không ai nói với nhau câu nào nhưng lại có thể nghe được hơi thở của nhau, cảm thấy không được tự nhiên cho lắm..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện