Vướng vào Long Dạ Tước, đó là bởi vì chuyện liên quan đến bọn nhỏ, mà vì sao cô lại vướng vào Dạ Trạch Hạo thì thật sự cô cũng không nói nên lời.
Cô chỉ hi vọng tại những này nhao nhao loạn loạn thế giới bên trong, nàng duy trì niềm tin của chính mình , chờ có một ngày, nàng tiếp tục trở về chính mình cuộc sống bình thản là được, nàng không cầu cái gì đại phú đại quý, thấy người sang bắt quàng làm họ sinh hoạt, nàng chỉ cần bồi bạn bọn nhỏ cùng một chỗ trưởng thành.
Không qua mấy phút, đã nhìn thấy Long Dạ Tước trong ngực ôm con gái, nắm tay con trai ra, Tô Lạc Lạc không kịp chờ đợi xuống xe nghênh đón.
Tô Tiểu Sâm lập tức buông lỏng tay cầm Daddy ra, hưng phấn chạy về phía cô: “Mommy, Mommy.
.
.”
Dù sao vẫn chỉ là đứa trẻ hơn bốn tuổi cảm giác ngây thơ vẫn còn nguyên vẹn.
Tô Lạc Lạc ôm lấy con trai, một ngày không thấy đã cực kỳ nhớ mong, cô hon mấy lần ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé.
Tô Tiểu Hinh nhìn mẹ ôm anh trai, cô bé cũng rất nhớ mẹ ôm mà! Mà bé ngạc nhiên phát hiện Mommy mặc váy thật xinh đẹp!
Ngồi vào trong xe, Tô Tiểu Hinh lập tức lại sà vào trong ngực Tô Lạc Lạc hôn một cái, một tay Tô Lạc Lạc ôm con trai, một tay ôm con gái, vô cùng thỏa mãn.
Đôi ánh mắt của Long Dạ Tước nhìn ba mẹ con, anh cũng không phát hiện ra ánh mắt của mình nhu hòa rất nhiều.
Trở lại trong biệt thự.
Tô Lạc Lạc tắm rửa cho con gái, thổi tóc, khi ở mùa hè trẻ con thường thường sẽ chơi đến đầu đầy mồ hôi, nếu như không gội đầu tóc sẽ có một mùi thiu thiu, nhưng làm mẹ xưa nay sẽ không ghét bỏ mùi trên người trẻ con của mình.
Lại bẩn cũng là máu mủ ruột thịt.
Hơn nữa mỗi ngày duy trì bọn nhỏ sạch sẽ, cũng là chức trách của người làm mẹ.
Sau khi Tô Tiểu Hinh sấy tóc xong, tóc dài tinh tế mềm mại thả tung ở sau gáy, phối hợp khuôn mặt trứng ngỗng nhỏ, mặc váy ngủ màu trắng, đơn giản chính là một mỹ nữ nhỏ.
Tô Tiểu Hinh lại chạy tới gian phòng của ba chơi đùa, Tô Lạc Lạc tắm xong đi ra cũng đã chín giờ rưỡi, mà còn nghe thấy hai đứa nhóc ở trong phòng Long Dạ Tước chơi đùa, cô đành phải gõ cửa một cái, đẩy ra.
Cô nhìn thấy Long Dạ Tước còn chưa tắm rửa, áo sơ mi trắng quần tây đen thân thể ngang tàng nằm ở trên giường.
Ngay tại bên cạnh anh, con trai và con gái đang làm ầm ĩ, cười khanh khách, Tô Tiểu Hinh trông thấy Mommy đẩy cửa tiến vào, cô bé lập tức vui vẻ bò dậy: “Mommy, mẹ nhìn.
.
.
Con có thể giẫm ở trên người Daddy đi được nha!”
Tô Lạc Lạc nhìn thấy Tô Tiểu Hinh lắc lắc lung lay giẫm lên phần bụng rắn chắc của Long Dạ Tước, bắt đầu vừa đi vừa cười khanh khách.
Trẻ con cũng cần được ba mẹ khen ngợi, đương nhiên Tô Tiểu Hinh cũng coi là bản thân mình rất lợi hại ! Bé quay đầu nhìn mẹ mình chờ được khen ngợi.
Mà đúng lúc này, thân thể lung lay suýt ngã lập tức trượt vào trong ngực Long Dạ Tước, bàn tay của anh vừa vặn tiếp được cô bé.
Để chứng minh bản thân mình còn có thể đứng lên, bắp chân bé lung tung đạp một trận trên người Long Dạ Tước.
Trong nháy mắt, sắc mặt của Long Dạ Tước hiện lên vài tia cảm giác đau, Tô Lạc Lạc nhìn thấy chỉ muốn cười ra tiếng, mấy đá này của con gái đạp phải chính là nhược điểm cái nào đó ở giữa của người đàn ông.
Nhưng cô bé hoàn toàn không biết! Kém chút nữa đã giẫm hỏng nơi nào đó để về sau ba mình sinh em trai em gái.
“Mommy, con giỏi hay không?” Tô Tiểu Hinh nâng khuôn mặt nhỏ lên hỏi.
Tô Lạc Lạc chịu đựng buồn cười, dựng thẳng ngón tay lên với cô bé: “Cực kỳ giỏi.”
Cô nói cực kỳ giỏi, ý nói một cước kia của con gái vào nơi nào đó của người đàn ông, quá tuyệt vời.
Tô Tiểu Hinh lộ ra một loạt răng sữa nhỏ, cười cực kỳ đắc ý.
“Được rồi, đừng nô đùa nữa nên đi ngủ thôi.” Long Dạ Tước nói xong, sửa sang lại vạt áo hơi xốc xếch, vỗ vỗ cái mông nhỏ của bé: “Mau trở lại phòng đi ngủ thôi!”
“Mommy, buổi tối hôm nay chúng ta ngủ trên giường Daddy có được hay không?” Tô Tiểu Sâm đột nhiên đề nghị.
“Ừm! Giường của Daddy thật