Giờ phút này người đàn ông đứng cạnh bồn rửa tay đang toát ra khí thế bức người, làm cho người khác sợ hãi.
Tô Lạc Lạc nuốt nước bọt, người đàn ông này không phải đến tìm cô chứ!
Tô Lạc Lạc cắn môi, phòng bị nhìn anh: “Có chuyện gì sao?”
Tô Lạc Lạc nói xong, từ bên cạnh anh bước qua chuẩn bị kéo cửa ra ngoài.
Ngay khi cô vừa chạm đến cánh cửa, người đàn ông bên cạnh giơ chân dài ra, thân hình cao lớn uy nghiêm bước qua kéo cơ thể cô xoay lại, hay tay chống bên người cô, kẹp cô giữa ngực anh và bồn rửa tay.
Đầu óc Tô Lạc Lạc choáng váng, lưng đụng vào bồn rửa tay, xúc cảm lạnh buốt làm cô run lên, mà người đàn ông trước mặt càng trở lên nguy hiểm bắn ra bốn phía.
“Long Dạ Tước, tôi cảnh cáo anh đừng có xằng bậy! Anh làm bậy thì tôi gọi người đến đấy.
” Tô Lạc Lạc cảm thấy người đàn ông này có thể bất kì lúc nào đều muốn xâm phạm cô, giống như một con dã thú mất đi lí trí vậy.
“Nói đi, em có quan hệ gì với Dạ Trạch Hạo!” Giọng nói khàn khàn ép hỏi của anh vang lên.
“Quan hệ của chúng tôi là quan hệ công việc, quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới!” Tô Lạc Lạc đỏ mặt, dùng hai tay đẩy anh, cố gắng thoát ra, hơi thở trên người anh làm cô áp lực.
Thế nhưng thân hình người đàn ông này như núi, làm cô không cách nào lay chuyển được.
“Em lên giường với anh ta rồi sao?” Khuôn mặt tuấn tú lãnh đạm của người đàn ông sáp lại gần cô, chăm chú nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn đang hoảng hốt của cô, đáy mắt lộ rõ lửa giận âm thầm cuồn cuộn.
Đầu óc Tô Lạc Lạc trống rỗng mất vài giây, cô phản bác lại theo bản năng: “Anh nói bậy bạ cái gì đó?”
Một tiếng cười lạnh trầm thấp: “Hửm! Tôi không biết công việc của em thì ra là làm ấm giường cho đàn ông đấy.
”
Khuôn mặt Tô Lạc Lạc đỏ bừng đến tận mang tai, ngay cả dáy tai trắng nõn cũng đỏ bừng vì tức giận, người đàn ông này chặn cô ở đấy chỉ để nói những điều ngớ ngẩn này sao?
Cô cắn môi xấu hổ và giận dữ nhìn chằm chằm người đàn ông nguy hiểm thâm trầm ở trước mặt: “Đây là chuyện của tôi, liên quan gì đến anh? Anh là cái gì của tôi cơ chứ?”
Những lời này làm khuôn mặt như tạc của người đàn ông lập tức ảm đạm, khóe miệng nở nụ cười lạnh, lòng bàn tay đột nhiên nắm chặt chiếc cằm nhỏ nhắn xinh xắn của cô: “Trước đây không có liên quan gì, bây giờ thì có!”
Tô Lạc Lạc bị đau, trừng mắt “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”
Đôi mắt nguy hiểm của người đàn ông nheo lại, bàn tay giữ chặt cằm cô không hề thả lỏng ngược lại còn siết chặt làm Tô Lạc Lạc đau thở hổn hển.
Mà lúc này, đôi môi mỏng gợi cảm của anh áp lên tai cô, một giọng u ám và lạnh lùng vang lên: “Tôi muốn em rời khỏi Dạ Trạch Hạo.
”
Tô Lạc Lạc hơi mở to mắt, phản bác lại theo bản năng: “Không được, tôi đã kí hợp đồng năm năm với anh ấy.
Nếu như tôi không làm việc cho anh ấy, tôi sẽ phải trả khoản tiền bồi thường thiệt hại rất cao đấy, tôi không trả nổi.
”
“Bao nhiêu?” Người đàn ông híp mắt hỏi.
“Không biết, tóm lại không ít!” Cô tức giận quay mặt đi.
“Tôi giúp em gánh chịu, từ giờ trở đi, tôi muốn em ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi, trừ tôi ra, không cho phép em đến gần người đàn ông khác.
” Anh vô lí và hống hách đánh đòn phủ đầu.
Tô Lạc LẠc ngây người, cô ngẩng đầu lên đụng phải đôi mắt sâu thẳm và u ám của anh: “Long Dạ Tước, anh có ý gì?”
Cô sắp không hiểu anh rồi.
Khuôn mặt anh tuấn quá mức của anh đột nhiên tiến gần bên tai cô, tiếng nói khàn khàn ám muội nặng nề rơi xuống: “Ý của tôi rất đơn giản, tôi muốn em.
”
Sắc mặt Tô Lạc Lạc trắng bệch đi vài phần, người đàn ông này có cần trực tiếp như vậy không?
Cô lập tức muốn phản bác, vừa mới mở miệng, đôi môi mỏng của người đàn ông đã gắt gao cuốn lấy đôi môi đỏ mọng của cô.
Lực đạo như muốn trừng phạt, cuồng dã lại mãnh liệt, giống như cô hầu gái làm sai bị ông chủ trừng phạt vậy.
Tô Lạc Lạc muốn choáng váng, bên trong miệng đều là hơi thở xâm lược của anh, bàn tay nhỏ bé của cô tạo thành nắm đấm, không ngừng đẩy anh ra.
“Ưm…”Tô Lạc Lạc muốn mắng anh, ngược lại bị anh hôn càng ngày càng sâu, đem hết thảy thanh âm của cô đều nuốt xuống hết.
Nụ hôn này kéo